Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:39:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đừng nghĩ lừa lão tử! Lão t.ử quan tâm ngươi quen ai! Bạc cần trả trong vòng ba ngày! Còn trả thì lão t.ử sẽ băm tay ngươi!" Một vạm vỡ cứ thế đạp lên tay mặt đất.
"A -―― trả, trả! Ngươi đừng đánh! Cứu mạng!"
Rất xa thấy xe ngựa tới.
Trong nhà thể xe ngựa thì đều thường!
Những tay sai của sòng bạc cho quý nhân sợ, vì buông tha mặt đất !
Quan đạo là giao với mấy cái thôn.
Từ xa Ôn Gia Thụy thấy ở cửa thôn Lôi gia thôn hình như là của Lôi thị.
"Hình như là của nhị mợ con." Ôn Gia Thụy chắc chắn .
Động tĩnh bên ngoài lớn như , Ôn Noãn sớm vén mành xe ngựa lên bên ngoài.
Đệ của Lôi thị nàng quen , nhưng mà qua.
Cực kỳ thích đ.á.n.h bạc!
Lôi thị trộm bạc của nhà chồng đều là vì trả nợ giúp .
"Cha lầm , con thấy ! Nhị mợ bà còn đ.á.n.h bạc ? Đói quá, đói đến mức con còn nôn ! Cha đ.á.n.h xe nhanh lên !" Ôn Noãn buông mành xe ngựa xuống thúc giục.
Người như hề đáng thương!
Bị dạy dỗ cũng thành bài học dài !
Hơn nữa thế là ý gì? Một nhà tiểu cô của tỷ tỷ quen huyện lệnh?
Và phú quý?
Ánh mắt Ôn Noãn lạnh lùng.
Ôn Gia Thụy Ôn Noãn kêu đói, đói đến phun thì còn quan tâm cái gì, cứ thế đ.á.n.h xe ngựa về cửa thôn Ngô gia thôn.
Hai chiếc xe ngựa dừng ở nhà đẻ Ngô thị, trong thôn đều tò mò.
Mà phát hiện xe ngựa là của một nhà con rể của Ngô lão gia thì càng thêm sợ hãi !
Gần đây đều một nhà Ngô thị trở lên phú quý.
Xây căn phòng lớn, khi mừng nhà mới còn nhiều quý nhân tới.
Thậm chí đến giường bằng bạch ngọc đều đưa lên!
Vốn dĩ những cái đó đều nghĩ là lời đồn, là chuyện lạ phóng đại.
Hiện tại xem , khi hai phần là sự thật!
Ít nhất tặng một chiếc xe ngựa là sự thật!
Thôn dân thấy Ôn Gia Thụy thì sôi nổi chào hỏi với ông.
"Con rể tới thăm nhạc phụ ?"
"Đây nam nhân của Yến nương ? Tới nhà nhạc phụ chơi ?"
"Đây là mấy hài t.ử của ? Đứa là nhỏ nhất ? Trông thật ! Trắng trắng nộn nộn, giống với đứa bé trong tranh chúc tết."
-
Ôn Gia Thụy đều lễ đáp .
Lần tới, tuy rằng là ngày mùa gặp thôn dân nào, nhưng mà vẫn gặp một hai .
Ôn Noãn nhớ rõ gặp , khi đó ánh mắt của bọn họ là coi thường lạnh nhạt.
Cũng dám tới gần, mà tránh bọn họ như tránh ôn thần.
Lần bọn họ xe ngựa, quần áo cũng những bộ ngắn cũ giống như , thấy từ xa nhiệt tình chào hỏi.
Không chỉ của Ngô gia thôn, đến cả trong Ôn gia thôn cũng nhiều thái độ đối với nhà còn giống như !
Đây là thói đời nóng lạnh!
Ngươi nghèo thì khác khinh thường ngươi, khinh thường chuyện với ngươi, ngươi giàu , sẽ chủ động cận ngươi.
Ôn Noãn cho qua chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-173.html.]
Nàng mang theo hai tay nải lớn phòng, bên trong cho một nhà ngoại mua trang phục, còn một hộp châu hoa cùng hoa lụa, .
Ôn Gia Thụy khiêng hai túi gạo lớn và mì .
Trong phòng một nhà hoà thuận vui vẻ.
Người một nhà thấy Ôn Gia Thụy cùng Ôn Noãn tới, nhanh chóng tiếp đón bọn họ xuống.
Ôn Noãn mở tay nải , chia quần áo cho , : "Vừa mua ở huyện thành, thử xem !"
Sau đó nàng lấy một cái hộp trang sức đưa cho Ngô Tịnh Mỹ: "Biểu tỷ, đây là một ít hoa lụa cùng châu hoa, cho tỷ."
Ngô Tịnh Mỹ nhận lấy, : "Là Noãn nhi tự ?"
Nàng tùy ý mở , nghĩ rằng những hoa lụa cùng châu hoa tinh xảo xinh như , đủ màu sắc. Những lụa sa nàng từng thấy qua, phía còn đính một ít trân châu.
Biểu cảm của nàng kinh ngạc: "Đây là mua? Quá quý trọng, tỷ thể nhận . Muội cùng mấy tỷ Nhu Nhi tự dùng !"
Ngô Tịnh Mỹ trả cho Ôn Noãn.
Lôi thị thấy hoa lụa thì mắt đều sáng lên, duỗi tay đoạt lấy: "Tịnh Mỹ cần, thì cho nhị thẩm !"
Tay Ôn Noãn vỗ một cái, cái nắp hộp trang sức khép , lúc kẹp lấy tay Lôi thị, đau đến mức bà kêu lên.
Vừa rút tay thấy kẹp bẹp, hơn nữa còn nhanh chóng đen .
"Noãn nhi, đây là ngươi kẹp bẹp tay ?"
Vẻ mặt Ôn Noãn xin : "Nhị mợ, thật xin ! Cháu mợ sẽ duỗi tay lấy. Những cái hoa lụa và châu hoa đều là cho cô nương dùng!"
Ôn Noãn nhét hộp trang sức khép trong lòng n.g.ự.c Ngô Tịnh Mỹ: "Biểu tỷ nhận ! Nhà vẫn còn."
Không Nạp Lan Cẩn Niên mua hết bộ hoa lụa cùng châu hoa ở kinh thành , ngày đó nàng mở một cái rương trong đó , bên trong tất cả đều là hoa lụa, cho dù mỗi ngày đeo một đóa, thì nàng thể đeo đến mười năm tám năm cũng sẽ trùng loại!
Ôn Noãn thúc giục mặc thử quần áo một chút, xem hợp .
Lôi thị lật mở tay nải, bên trong chỉ còn một bộ quần áo nhỏ, bà về phía Ôn Noãn: "Noãn nhi, quần áo của ? Mỗi đều , đừng là phần của nhé?"
Ôn Noãn : "Sao thể! Mọi đều mà!"
Nàng là sẽ loại chuyện mang tai mang tiếng như ?
Ôn Noãn đưa một bộ quần áo cuối cùng màu xanh ngọc, còn đính lông cho bà : "Đây là bộ quần áo mới cháu mua cho nhị mợ!"
Bộ quần áo đẽ, Lôi thị cũng thích! mà bà cầm lấy so thử lên một chút.
Thân thể của bà lớn hơn gấp đôi so với bộ quần áo !
Có mua hai bộ quần áo như ghép với , thì bà cũng mặc .
"Noãn nhi, quần áo là cháu mua cho ? Cháu đùa !"
Nha đầu c.h.ế.t tiệt mua quần áo cho , còn cố ý nhục nhã ?
Ôn Noãn thấy vẻ mặt kinh ngạc: "Nhị mợ, thật sự xin , là cháu dựa theo kích cỡ mà mẫu cháu ghi chép . Làm nhỏ hơn nhiều như ?"
Ngô thị xong kinh ngạc : "Kích cỡ gì?"
Ôn Noãn lấy một mảnh giấy: "Đây là nương ghi kích cỡ một nhà nhà ngoại ? Cháu dựa theo tờ giấy để mua."
Ngô thị nhận lấy, thấy thì bật : "Đây là từ nhiều năm . Khi đó nhị mợ con mới gả đến đây lâu, còn như bây giờ. Tóm hiện tại kích cỡ đúng !"
Sau khi Lôi thị gả đến đây, ăn ngon, ở sướng, còn việc, mấy năm nay cân nặng cứ thế thẳng tắp bay lên.
Vẻ mặt Ôn Noãn xin : "Con ! Thấy mẫu dựa kích cỡ giấy mà quần áo cho ông ngoại cùng bà ngoại, con tưởng là cái kích cỡ ! Sau đó cũng nhặt mấy bộ trang phục dựa theo kích cỡ . Nhị mợ, cháu mua cho mợ nhé!"
Ôn Noãn lấy quần áo từ trong tay bà : "Cái mợ , thì cho đại cữu nương !"
Lôi thị nắm chặt quần áo trong tay, cho Diệp thị ? Quần áo giá ít nhất cũng một vài lượng bạc! Làm thể cho !
"Không cần, giữ cho khuê nữ !"
Nhị cữu mới đổi quần áo mới xong, , liền đoạt lấy quần áo, liếc trắng mắt Lôi thị một cái: "Bà khuê nữ ?"
"Ta chuẩn sinh một khuê nữ!"
Ngô Khải Nghiệp thèm cãi bà , còn sinh nữa ? Ông còn đang hưu bà đây!
Ngô Khải Nghiệp cầm quần áo đưa cho Ôn Noãn: "Noãn nhi cần mua cho bà , bà ngoài ăn thì chính là ngủ, ăn thì nhiều, mà thì ít, một tháng tăng lên một vòng, mỗi tháng đều mặc quần áo mới! Cháu vĩnh viễn mua quần áo bà !"