Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:04:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Noãn giật thót, tim nhảy dựng lên:

— Không lớn quá! Lỡ phát hiện thì giải thích kiểu gì!

 

Mầm rau mặt nàng cứ thế vọt lên từng nấc, dày đậm, xanh mướt đến mức mà choáng. Mãi đến khi chiếc lá lớn nhất nở rộng bằng… một quả bóng bàn, tốc độ sinh trưởng mới chịu dừng .

 

Quá kinh !

 

Tuy thể hái ăn, nhưng so với thời gian thực thì… đạt đến bảy tám ngày trưởng thành.

 

Ôn Noãn ngây giữa luống rau, há hốc miệng.

— Giờ giải thích thế nào đây?

Trời xanh chứng giám, nàng thật sự để khác thấy cảnh “rau mọc như bơm ” thế !

 

… đây là chuyện mà!

 

Trong lòng nàng vui đến mức khó kiềm

mây tía thể kích thích thực vật sinh trưởng!

Nếu như nó thể cải tiến hạt giống, chẳng … mùa đông nhà nàng cũng rau ăn?!

 

Nghĩ đến đây, Ôn Noãn lập tức chạy nhà.

 

Nàng lấy mấy túi hạt giống Ngô thị giữ những hạt to, đầy, chọn từ vụ : mướp hương, bí đỏ, bí đao, đậu que, cà tím, ớt, hồ lô… Loại nào cũng nhất. Rau vụ đông như cải thìa, cải ngồng, cải trắng, rau chân vịt… thì chờ vụ thu hoạch mới chọn giống .

 

Nhìn những hạt giống đầy đặn, nàng càng thêm phấn khởi.

 

Ôn Noãn đổ một ít từ mỗi túi , trộn lẫn , đặt lên bàn.

Nàng nhắm mắt, chuyên chú vận ý.

 

Mây tía từ lòng bàn tay tràn , bao bọc từng hạt một—

như một tầng khói tím mơ hồ, rung động nhẹ.

 

Lần , mây tía lưu lâu.

 

Không do nó khó dùng.

Mà là do… mong của Ôn Noãn quá lớn.

 

Nàng thầm nghĩ:

 

Mong rau dưa chịu lạnh.

Mong trái lớn, nhiều.

Mong ngọt thơm.

Mong mùa đông cũng ăn rau…

 

Hạt giống hấp thụ mây tía, dường như đang đổi.

 

Ôn Noãn chăm chú , gần như chớp mắt—

 

Thì đúng lúc , Ôn Nhiên như một cơn gió lao :

 

"Tam tỷ! Rau ngoài sân đột nhiên lớn lên nhiều!"

 

Cả Ôn Noãn run lên, tay co giật— vội rút như phỏng.

 

Ôn Nhiên thấy nàng đặt tay lên đám hạt giống, liền ngạc nhiên hỏi:

 

"Tam tỷ đang ? Tỷ định dùng tay… nóng hạt giống ?"

 

Ôn Noãn: "Muội thấy ?"

 

"Thấy gì?"

 

"Mây tía chứ gì nữa! Tỷ thấy mớ hạt giống phát một đám mây tía."

 

Ôn Nhiên trố mắt:

 

"Tỷ hoa mắt hả? Làm gì mây tía?"

 

Cô bé còn dí sát mặt xuống bàn, soi từng hạt một:

 

"Không nha! … hình như hạt giống mập mạp hơn bình thường đó."

 

Ôn Noãn thầm thở

chỉ nàng thấy mây tía.

 

Vậy là an .

 

Và nàng cũng ngốc đến mức thật thà khai hết, nên lập tức đổi giọng:

 

"Tỷ trêu thôi. Tỷ chỉ xem mấy hạt trồng mùa đông . Muốn mùa đông nhà cũng rau mà ăn."

 

Ôn Nhiên lắc đầu lia lịa:

 

"Chuyện thể ! Từ đến nay chẳng ai trồng rau trái mùa cả.

Nếu trồng thì từ lâu !"

 

Trong thôn, kinh nghiệm cha truyền con nối, ai dám ngược thiên thời. Rau vụ đông chỉ loại sinh trong lạnh. Rau vụ hạ, rau vụ xuân tuyệt đối thể trồng mùa .

 

"Không thử thì . Chúng lấy một ít đem gieo thử."

Ôn Noãn gói mớ hạt giống cải tiến bằng mây tía , đặt riêng sang một bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-18.html.]

 

Ôn Nhiên thấy nàng định động hạt giống, lập tức hoảng lên:

 

"Tam tỷ! Không đem hạt giống thử bậy!

Rau dưa năm cả nhà sống nhờ chỗ đó!"

 

Mắt cô bé đỏ lên vì lo lắng.

 

Nếu hỏng mất chỗ hạt giống

Cả nhà bảy miệng ăn sẽ c.h.ế.t đói mất!

Lương thực đủ, chỉ dựa ăn nhiều rau một chút! Tuy rằng ăn rau dưa cũng đủ no.

Ôn Noãn nghiêm túc trấn an:

“Yên tâm , để nhiều hạt giống, mỗi loại tỷ chỉ lấy hai ba viên thôi. Số còn đủ cho năm . Muội chẳng mùa đông cũng ăn rau tươi xanh ? Nếu trồng rau trái mùa, đến mùa đông đem bán cũng thể kiếm bạc nữa.”

 

Chỉ đến hai chữ kiếm bạc, mắt Ôn Nhiên sáng bừng, hai tròng mắt long lanh như cất giấu hai đốm lửa nhỏ.

 

“Tam tỷ… trong mộng của tỷ, mấy đó cũng trồng rau mùa đông bán kiếm bạc đúng ? Tỷ cách thật ?”

 

Ôn Noãn: “…”

 

Không ngờ cái cớ “giấc mộng” nàng thuận miệng bịa hôm hữu dụng đến !

 

Hai bước sân, Ôn Nhiên liền kêu lên như thấy kỳ tích:

 

“Tam tỷ! Tỷ đất trồng rau !”

 

Ôn Noãn cũng vờ ngạc nhiên theo, giọng đầy phấn kích:

“Muội giờ mới để ý ? Tỷ tỉnh là thấy nó lớn , còn tưới nước thêm một lượt!”

 

mà chiều nay lúc khỏi nhà, chúng nó lớn như ! Sao chớp mắt y như sắp hái ?”

 

Ôn Noãn nghiêm mặt, đáp tỉnh bơ:

“Tỷ chắc? Hẳn là do đất màu mỡ, nắng , tưới đủ nước nên mọc nhanh thôi. Mau lấy cuốc , trồng những hạt giống còn luôn. Biết nó cũng lớn nhanh như !”

 

Nói xong nàng còn lảng sang chuyện khác để chặn miệng hỏi của cô bé.

 

Ôn Nhiên cũng thấy hợp lý liền kéo tay tỷ tỷ, chạy tìm cuốc:

“Ở góc nhà… để lấy!”

 

Hai tỷ chọn mảnh đất nhà, chia cào xới.

Ôn Noãn tính toán:

Mướp hương trồng sát tường, để dây leo tự bò lên hàng rào tre.

Khổ qua và đậu que cần hai luống nhỏ, cao ba tấc thì dựng giàn.

Bí đỏ, bí đao thì cho đất ở góc thoáng.

Dưa hồ lô trồng sát tường phòng , giàn cũng tiện.

Khi trồng xong thì trời ngả chiều. Người nhà về đến nơi cảnh rau xanh um tùm trong sân dọa sững.

 

Vương thị tiến lên, kinh ngạc đến mức giọng run run:

“Kỳ quái… rõ ràng lúc chiều khỏi nhà, rau vẫn như buổi sáng. Sao chỉ một buổi mà lớn thế ? Nhìn còn như sắp hái luôn !”

 

Ôn Gia Thụy đất còn ướt, cau mày:

“Ai tưới nước ?”

 

Ngô thị thấy hai đứa nhỏ tới, lập tức nghiêm giọng hỏi:

“Nhiên nhi, con tưới rau ? Con tưới nước gì ?”

 

Ôn Nhiên thật thà đáp:

“Là Tam tỷ tưới. Con mò ốc nước ngọt về thấy rau lớn sẵn .”

 

Ôn Noãn lập tức phối hợp, hồn nhiên như gì:

“Con ngủ dậy thấy rau như thế, thấy nó lớn nhanh nên lấy nước trong lu tưới thêm thôi.”

 

Ngô thị bỗng nhớ điều gì, trừng mắt:

“Nhiên nhi, con xuống sông?”

 

Ôn Nhiên rụt cổ, kéo tay áo , lấy lòng:

“Không ạ, con chỉ ở bờ sông thôi…”

 

Bị mắng một câu, nhưng nhanh Ngô thị mảnh đất thần kỳ cuốn hút—giống như cả nhà đều thế.

 

Mọi quanh vườn rau, mặt đầy kinh ngạc.

lúc , Ôn Lạc buột miệng :

 

“Có lẽ mảnh đất phúc! Ông trời thương chúng . Từ khi Tam tỷ dọn đến, thể ngày càng , giờ đến rau cũng mọc nhanh.”

 

Ôn Hậu sờ cằm, gật gù:

“Không chừng thật ! Nếu là thế thì quá.”

 

Cả nhà đều đói thường xuyên, nếu rau nhanh lớn thì bữa nào cũng rau ăn.

 

Ôn Gia Thụy dù tin, nhưng nghĩ mãi cũng lý do nào hợp lý hơn.

 

Vương thị lập tức nghiêm giọng:

 

“Chuyện tuyệt đối ngoài! Về nhớ đóng cửa thật chặt, để ai thấy đất trồng rau!”

 

Ôn Gia Thụy cũng trầm mặt, vết sẹo mặt càng thành nét đáng sợ:

“Ngày mai chặt tre dựng hàng rào quanh chỗ .”

 

Như , cho dù mở cửa sân, ngoài cũng cách nào thấy vườn rau bên trong lớn nhanh kỳ lạ thế nào.

 

Loading...