Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:40:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Noãn nhi, cháu là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn chuyển thế ? Mua tất cả cửa hành buôn bán tệ nhất của huyện?"

 

Có bạc cũng thể tiêu sài như !

 

Ôn Noãn khẽ mỉm : "Sau khi cháu mua, đến mấy năm , những cửa hàng đó sẽ trở thành cửa hàng thịnh vượng nhất huyện."

 

Cho nên nàng để khác hưởng lợi!

 

Sau khi tửu lầu và tiệm bánh điểm tâm của nàng khai trương, chắc chắn con phố sẽ thịnh vượng lên, Ôn Noãn tay

 

Mua những cửa hàng đó, cho dù nàng bán đồ vật cũng thể cho thuê, khi thịnh vượng lên, mỗi tháng thu thuê cũng nhiều bạc.

 

Ôn Gia Thụy khuê nữ nhà , hiểu vì tin tưởng nữ nhi.

 

Phan Thế Xương nhịn lời thầm ở trong lòng: "Cháu lấy tự tin ở ?"

 

"Về bá sẽ ." Ôn Noãn mỉm , nàng lấy một chồng ngân phiếu đủ một vạn lượng, đưa cho Phan Thế Xương.

 

"Phan thế bá, đây là bạc mua cửa hàng, đủ thì đến Ôn gia thôn tìm cháu lấy, cứ việc mua những cửa hàng đó giúp cháu ."

 

Phan Thế Xương cầm một chồng ngân phiếu, hoảng sợ : "Cháu sợ cầm đống ngân phiếu bỏ chạy ?"

 

Một vạn lượng, đủ cho ông sống mấy đời.

 

Đời ông cũng từng thấy nhiều bạc như .

 

Ôn Noãn mỉm : "Phan thế bá như . Cháu tin thế bá!"

 

Phan Thế Xương trong lòng bỗng nhiên dâng lên niềm cảm động, thể ông sẽ vì sự tin tưởng của Ôn Noãn mà cúc cung tận tụy đến c.h.ế.t mới thôi!

 

"Được, thế bá giúp cháu! Nhất định sẽ giúp cháu mua xót một cửa hàng nào, mua bộ!" Phan Thế Xương cất đống ngân phiếu trong lòng ngực.

 

Ông cất là ngân phiếu, mà là sự tâm ý tin tưởng và để mắt của một tiểu nữ hài đối với ông !

 

――

 

Sau khi Phan Thế Xương rời , Ôn Noãn mang theo Hạ Bình và Phùng An tới phố Tĩnh Phúc.

 

Ôn Noãn mang theo bọn họ, vẻ mặt bình tĩnh đường cái.

 

Cuối năm, những con phố khác đều là khung cảnh náo nhiệt, nơi vẫn chỉ vài dạo như cũ.

 

"Nếu tất cả cửa hàng con phố đều thuộc về , các cảm thấy cửa hàng con phố nên quy hoạch như thế nào? Hai hãy xem thật kỹ, trở về một phần kế hoạch đưa cho , đây là bài kiểm tra thứ nhất của dành cho hai ".

 

Hai Ôn Noãn một đường tuần tra hai bên cửa hàng.

 

Gương mặt bình tĩnh, lời bình thường.

 

hiểu gợi nên chí khí hào hùng trong lòng n.g.ự.c của bọn họ!

 

"Vâng!"

 

Tiếng trả lời lanh lẹ, kiên định, khí thế ngất trời.

 

Ôn Gia Thụy cũng khí thế ngất trời và lòng mang chí lớn của khuê nữ nhà hoảng sợ!

 

Vừa tay là mua nguyên một con phố?

 

Sao khuê nữ của ông ...

 

Dũng cảm như !

 

Thông minh như !

 

Khí phách như!

 

Ai ?

 

Đã suy tính của Ôn Noãn, chủ nhân nhà dã tâm như .

 

Kế tiếp Phùng An và Hạ Bình càng thêm cố gắng hơn, hơn nữa điều gì hiểu cũng thể hỏi Ôn Noãn.

 

Ôn Noãn một keo kiệt bủn xỉn, đới với học hỏi , từ đến nay nàng luôn đó, giấu giếm nửa lời.

 

Thời tiết càng ngày càng lạnh, nhưng vẫn tuyết rơi.

 

Trong kinh mỗi ngày đều thư gửi đến thúc giục Nạp Lan Cẩn Niên sớm về kinh ăn tết.

 

vẫn để ý đến!

 

Mỗi buổi chiều Nạp Lan Cẩn Niên vẫn đến nhà Ôn Noãn báo danh.

 

Có đôi khi Phong Niệm Trần cũng tới, mua về đều hai là đến ăn cơm.

 

Hơn nữa đồ ăn của bọn họ đều là Ôn Noãn tự nấu nướng.

 

Trong lúc Ôn Noãn dạy Lý Mai nấu ăn, nấu món nào, đều ăn thử.

 

Thật sự là mỹ vị nhân gian!

 

Ăn xong khiến dư vị vô cùng, ăn xong còn ăn nữa!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-186.html.]

Mỗi đều vô cùng hâm mộ Nạp Lan Cẩn Niên.

 

quá lạnh lùng, chỉ cần mặt, đều dám thở mạnh một nào cả.

 

Ôn Noãn thấy năm cũ sắp qua , Nạp Lan Cẩn Niên và Phong Niệm Trần đều dư định về kinh thì ngạc nhiên : "Các về kinh ăn tết ?"

 

"Không vội, sợ khi trở về sẽ trúng độc, đó thần tiên cũng cứu ." Nạp Lan Cẩn Niên như nàng.

 

Ôn Noãn trừng mắt một cái: Hắn ngu ngốc như ?

 

Nạp Lan Cẩn Niên thấy sắc mặt của nàng, khỏi bật : "Ngày mai về kinh, chịu đói một đoạn thời gian."

 

Hôm nay đến là để chào tạm biệt.

 

T.ử Uyển đang pha cho hai bọn họ, khỏi đến ngây .

 

Ngươi trăm hoa núi nở rộ trong nháy mắt thể bao nhiêu ngạc nhiên vẻ đó ?

 

Có lẽ là cũng giống như nụ tươi tắn của vị công t.ử giờ phút .

 

T.ử Uyển ngạc nhiên vẻ đó, đến mức sắp đầy cũng phát hiện .

 

Ôn Noãn cầm tay nàng : "Đủ , rót nữa sẽ tràn đó."

 

T.ử Uyển vội vàng hồn : "Tam cô nương, xin ."

 

Ôn Noãn xua tay: "Không , ngươi xuống !"

 

T.ử Uyển vội vàng lui , thảm, tam cô nương sẽ bán nàng chứ?

 

Đợi T.ử Uyển lui ngoài, Nạp Lan Cẩn Niên mới : "Nha của cô ."

 

Ôn Noãn trừng một cái: "Không việc gì thì đừng !"

 

Lúc tên yêu nghiệt rộ lên, ngay cả nàng cũng ngẩn !

 

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

 

Đây cũng là của ?!

 

Nàng đang thiên vị nha của nàng ?

 

Ôn Noãn tò mò hỏi: "Đồ ăn trong cung khó ăn như ?"

 

Phong Niệm Trần: "Thật sự khó ăn! Tiểu sư phụ, cơm tất niên nhà cô là những món ăn nào ?"

 

Ôn Noãn một chuỗi tên các món ăn.

 

Phong Niệm Trần vung bàn tay lên: "Tiểu sư phụ, năm nay ăn tết ở nhà cô!"

 

Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt một cái, chuyện.

 

Ngày hôm , phong Niệm Trần còn ở trong ổ chăn ấm áp trực tiếp Nạp Lan Cẩn Niên ném lên xe ngựa, về kinh sớm một bước.

 

Hôm nay trời còn sáng, Đại Hôi và Tiểu Hắc xuống núi, Ôn Noãn chuẩn nhiều lương khô và điểm tâm cho hai bọn họ, bảo Đại Hôi mang cho Nạp Lan Cẩn Niên, để bọn họ ăn đường .

 

Đại Hôi Ôn Noãn với ánh mắt vô cùng đáng thương, vô cùng lo lắng Tiểu Bạch một cái, đó mới lưu luyến. rời .

 

Ôn Noãn: "..."

 

Đại Hôi là sợ ngược đãi Tiểu Bạch ?

 

Ôn Noãn thoáng qua Tiểu Bạch với hình tròn vo.

 

Ừm, Đại Hôi, ngươi yên tâm , chờ ngươi trở về chắc chắn sẽ một cô vợ vô cùng thon thả!

 

Dưới ánh mắt của Ôn Noãn, Tiểu Bạch run lên bần bật!

 

Sao Đại Hôi mang theo chứ?

 

——

 

Mấy ngày kế tiếp bầu trời vẫn tuyết rơi.

 

Mọi đều tuyết lành báo hiệu năm bội thu, mùa đông rơi tuyết thật dày thì sâu trong đất mới thể đông c.h.ế.t, năm mới thể bội thu.

 

Mặc dù mùa đông ở huyện Ninh Viễn thường xuyên tuyết rơi, nhưng mỗi năm cũng một hai trận tuyết!

 

Bởi vì sắp đến năm mới cho nên nhiều hộ gia đình nuôi heo bắt đầu g.i.ế.c heo, tiệc g.i.ế.c heo, mời trong thôn ăn tiệc g.i.ế.c heo.

 

Trong lúc cùng ăn cơm, là ai một câu năm nay mặc dù mùa đông lạnh, nhưng tại trễ như vẫn tuyết rơi?

 

Chu thị , trong lòng khẽ chuyển động, nhíu mày, bày vẻ mặt lo lắng : "Thời tiết chút khác thường! Không là dấu hiệu gì đó chứ?"

 

Rất nhiều , trong lòng vang lên tiếng lộp bộp một chút.

 

——

 

Ngày hôm , trong thôn nổi lên một lời đồn, năm nay thời tiết khác thường, tuyết rơi là bởi vì nhà Ôn Gia Thụy trồng lúa mì vụ đông, đắc tội với thổ địa công công, ông trời bắt đầu trừng phạt .

 

Người nhà Ôn Noãn cũng lời đồn , mỗi ngày Ngô thị và Vương thị đều bái thần cầu Bồ Tát phù hộ cho ông trời mau rơi tuyết.

 

 

Loading...