Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:40:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối hôm qua ông Ôn ngủ ngon, sáng sớm dậy thấy một mảnh trắng xóa, cao hứng chạy về phòng với Chu thị rời giường: "Tuyết rơi! Tuyết rơi! Xem truyền thuyết là giả."

 

Tâm trạng Chu thị , tức giận : "Tuyết rơi thì cái gì lạ? Mùa đông tuyết rơi, chẳng lẽ mùa hè ?"

 

Truyền thuyết là giả? A, cách năm tiếp theo còn sớm đấy!

 

Chờ xem!

 

Lần một nhà Vương thị tránh thoát!

 

Trong lòng Chu thị khó chịu, ở trong lòng mắng: Ông trời đúng là mắt mù !

 

Ông Ôn nóc nhà trắng xoá bên ngoài, vẻ mặt tươi , trái tim treo lơ lửng hai ngày cuối cùng cũng buông xuống.

 

Ông thật sự lo lắng lão tứ thôn dân buộc gánh vác trách nhiệm!

 

Chu thị liếc mắt ông Ôn một cái, tiếp tục để ý tới ông nữa mà ngoài.

 

thấy chỉ Ôn Gia Tường ở trong sân quét tuyết, sợi lửa giận trong lòng cuối cùng tìm chỗ hổng phát tiết : "Lão tam, là ngươi quét tuyết? Vợ ngươi ? Bảo nàng nhanh chóng lăn đây quét dọn tuyết sạch sẽ, lập tức từ đường tế tổ ! Lại còn dám ngủ?! Nàng là Thái Hậu nương nương ? Còn dậy muộn hơn cả ! Ở của , ăn của , còn cần cái gì ?"

 

"Nương, hai ngày thể nàng nhanh nhẹn, là con bảo nàng nghỉ ngơi một chút."

 

Lần Điền thị đột nhiên hôn mê, khám đại phu thì khám hỉ.

 

Việc ông với cha .

 

Chu thị xong thì khó chịu: "Sao nào? Có nữ nhân nào sinh hài tử? Hiện tại t.h.a.i thì thành cao quý ? Công việc cũng cần ? Ngươi ngươi đang ở phòng ở của ai ?"

 

Ông Ôn khiển trách : "Được , vợ lão tam thoải mái, bà để cho vợ lão tam nghỉ ngơi một chút ! Nhanh chóng gọi bọn lão đại rời giường , chuẩn đồ tế tổ, lập tức từ đường ."

 

Chu thị chấp nhận : "Hiện tại còn sớm như , thời tiết lạnh như , gọi lão đại rời giường gì? Tối hôm qua Lượng nhi còn sách đến khuya đấy!"

 

Nói xong ba rống to với tây phòng: "Điền thị, nhanh chóng rời giường thu dọn tế phẩm, đó cơm sáng! Ngươi đói c.h.ế.t ?"

 

Cuối cùng Điền thị vẫn dậy việc.

 

——

 

Trừ tịch cùng thanh minh, từng nhà đều đến từ đường tế tổ, đây là tập tục của Ôn gia thôn.

 

Mà trong thôn, tiền đồ nhất sẽ là đầu tiên tiến từ đường hiến tế và thắp hương, đây chính là chuyện vinh quang.

 

Thôn trưởng cùng mấy ông lão đức cao vọng trọng trong thôn, còn tộc trưởng thương nghị, năm nay để một nhà Ôn Gia Thụy lên phía thắp nén hương.

 

Một là bởi vì ba Ôn Thuần bái Lâm Sơn trưởng thầy, phận tất nhiên là giống .

 

Hai là bởi vì khi Ôn Gia Thụy mừng nhà mới, tới nhiều phận tôn quý như .

 

Những đó nguyện ý cho một nhà Ôn Gia Thụy mặt mũi chứng minh nhà bọn họ nhất định là chỗ hơn , đáng giá tôn trọng và qua .

 

Nếu thì những đó vì cho mặt mũi như ?

 

mà đề nghị của thôn trưởng ba tộc lão phủ quyết.

 

"Trưởng nữ của Ôn Gia Phú là Ôn Uyển trúng cử thiên thu yến, đây chính là vinh quang lớn tận trời. Đây chính là liệt tổ liệt tông Ôn gia phù hộ! Ôn Gia Thụy chỉ là xây một tòa nhà lớn, chuyện Thuần nhi thi đậu công danh còn !"

 

"Quen một vài quý nhân thì ? Lại bản trở thành quý nhân! Chuyện của Ôn Uyển chính là chắc chắn! Năm nay ông để một nhà Ôn Gia Thụy thắp hương, đây là vả mặt Ôn Gia Phú? Đắc tội tổ tiên Ôn gia ?"

 

"Ôn Uyển chỉ là sự kiêu ngạo của bộ tộc nhân Ôn gia chúng , hơn nữa là của bộ trấn Thăng Bình, chính xác hơn là huyện Ninh Viễn, thậm chí là sự kiêu ngạo của bộ Giang Hoài phủ! Ông nghĩ như thế nào? Lại cho một nhà Ôn Gia Thụy thắp hương! Dựa cái gì? Chỉ bằng việc quen với mấy quý nhân ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-189.html.]

 

Thôn trưởng thấy đều phản đối, thì kiên trì nữa, nhưng ông vẫn cảm thấy một ngày nào đó, một nhà Ôn Gia Thụy mới thể là tiền đồ nhất trong tộc Ôn thị.

 

Một nhà Ôn Gia Phú tình cảm giả dối ham hư vinh! Bọn họ thể so với một nhà tứ phòng !

 

Ôn Noãn trận tuyết bao giờ mới rơi xong, nàng vẫn ngoài ruộng thoáng qua tình trạng lúa mạch cùng lúa nước.

 

Ôn Gia Thụy cũng theo.

 

"Cha, khi tuyết ngừng thì lập tức bảo dọn sạch tuyết trong ruộng lúa , ruộng lúa mạch thì cần."

 

Hiện tại một tầng tuyết sẽ tác dụng giữ ấm cho ruộng lúa, nhưng nếu khi nào tuyết hòa tan, khi đó sẽ biến thành nước tuyết, sớm muộn gì độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày lớn, nước tuyết sẽ kết băng, thì khả năng đông c.h.ế.t mầm lúa.

 

Nàng sẽ cố hết sức để trồng lúa nước vụ đông!

 

Một năm thì hai năm, hai năm , thì ba năm...

 

"Được." Đạo lý trong đó tất nhiên Ôn Gia Thụy cũng hiểu rõ.

 

Hai về tới nhà, đến dưỡng sinh viên ba phần ruộng lúa cùng rau dưa trái cây khác.

 

Sau đó thì vội vàng về phòng quần áo, chuẩn đến từ đường tế tổ.

 

Giờ lành, cửa lớn từ đường mở .

 

Tất cả thôn dân mặc bộ đồ mới hoặc là quần áo nhất, sạch sẽ nhất trong nhà, gánh một gánh tế phẩm chỗ đất trống ngoài cửa lớn của từ đường, chờ xuất hiện đông đủ thì bái tế tổ tiên.

 

Loại chuyện , nữ nhân thể tiến từ đường, đều là nam nhân , nữ nhân chỉ thể ở bên ngoài bái tế.

 

Khi trong thôn sắp đến, Chu thị mang theo một nhà đại phòng, từ từ tới.

 

Ôn Gia Tường cùng Điền thị ở phía gánh một tế phẩm nặng nề, ở phía mấy quần áo ngăn nắp, cho cảm giác giống như hạ nhân.

 

Hôm nay mỗi Đại phòng đều mặc một bộ hoa y cẩm phục, đeo vàng đeo bạc tới đằng từ đường, tinh thần mỗi đều phấn chấn và sáng sủa.

 

Tầm mắt trong thôn đều dừng ở bọn họ.

 

Hôm nay tuyết rơi, thời tiết chút lạnh, Ôn Ngọc còn khoác một cái áo lộc cừu, cả qua thanh tú sáng sủa, uyển chuyển cao quý.

 

Một nhà nhị phòng từ trấn trở từ sớm, Ôn Linh thấy một nhà đại phòng tới liền nhịn qua.

 

Nàng ở trong gió lạnh lạnh chút phát run, áo lông cừu Ôn Ngọc mà cảm thấy hâm mộ: "Nhị tỷ, cái áo choàng của tỷ thật là mắt. Chắc là ấm áp nhỉ?"

 

"Đây chính là lộc cừu, một chiếc năm mươi lượng bạc." Ôn Ngọc sờ sờ lộc cừu , mặt che giấu nổi vẻ đắc ý.

 

"Quần áo là kiểu dáng lưu hành năm ?" Ôn Ngọc quần áo Ôn Linh, vẻ mặt ghét bỏ.

 

Ôn Linh sờ bộ đồ mới , bởi vì năm nay đuổi khỏi Đàm gia, mẫu tiết kiệm chút bạc nên mua những quần áo cũ của năm ngoái, khá là rẻ.

 

Hiện tại Ôn Ngọc như , nàng chút mất mặt, niềm vui sướng khi mặc bộ đồ mới cũng còn nữa, nàng ở bên cạnh nữa.

 

Thím Vĩnh Phúc trâm vàng đầu Chu thị, vòng ngọc tay, còn quần áo thấy mềm mịn, trong lòng hâm mộ đến chịu .

 

"Tẩu tử, một bộ quần áo của tẩu thật là mắt, nguyên liệu thấy ở tiệm vải trấn , tẩu mua ở huyện thành ? Loại vải một thước tốn vài lượng bạc đúng !"

 

Chu thị mặc một bộ đồ hoa văn vạn thọ màu đỏ sậm mới, mỉm , mặt trắng nõn hồng nhuận, càng khiến cho bà vẻ giống như một bà lão sống trong nhung lụa: "Không , đây chính là tán hoa cẩm, bạc cũng mua , là Uyển nhi ở mặt hoàng thượng tán thưởng nên mới ban thưởng. Đứa nhỏ hiếu thuận, đều gửi về đây. Trong huyện màu sắc và hoa văn như , những phú quý trong kinh thành đa đều mặc loại quần áo nguyên liệu ."

 

Giọng che giấu vẻ đắc ý.

 

 

Loading...