Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:40:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Noãn dậy: "Cảm ơn Lâm công tử! Vất vả chạy một đường đến đây, mời công t.ử trong phủ nghỉ ngơi một chút!"

 

Lâm Đình Hiên thoáng qua thôn dân còn quỳ đất, cũng từ chối: "Tuệ An huyện chúa tế tổ !"

 

Ôn Noãn thấy Lâm Đình Hiên vẻ chuyện , nàng cũng khách khí: "Lâm công t.ử phủ uống chén nóng , Ôn Noãn sẽ ."

 

Nói xong nàng với Hạ Bình và Phùng An: "Hai đưa Lâm đại nhân cùng hai vị đại nhân hồi phủ tiếp đãi ".

 

Hạ Bình và Phùng An lập tức lên cung kính mời Lâm Đình Hiên cùng hai gã hộ vệ khác hồi phủ.

 

Cho đến khi truyền chỉ rời , thôn dân vẫn quỳ gối mặt đất như cũ.

 

Thánh chỉ là truyền cho Ôn Noãn?

 

Ôn Noãn là Tuệ An huyện chúa?

 

Cả nhà Ôn Noãn lên, Ôn Gia Thụy thấy vẫn quỳ như cũ, cũng nhân tiện : "Mọi lên , cần quỳ nữa."

 

Tất cả vẫn phản ứng.

 

Vẫn là thôn trưởng phản ứng , ông dậy: "Gia Thụy, chuyện của Noãn nhi là ? Vì là Tuệ An huyện chúa? Noãn nhi, đúng, là Tuệ An huyện chúa, nàng thật sự trở thành Tuệ An huyện chúa ?"

 

Thôn trưởng năng chút loạn xạ!

 

Mọi đều Giang Hoài phủ một Tuệ An huyện chúa, nhưng mà Tuệ An huyện chúa thần bí ở ngay bên cạnh!

 

Trời ạ!

 

Ông trời của !

 

Thôn dân cảm thấy bản choáng váng, giống như sét đ.á.n.h ngang tai cho chấn động!

 

Ôn Noãn: "Cũng chỉ giúp Hoàng thượng một chuyện nhỏ, cũng ghê gớm gì".

 

Thôn trưởng hiển nhiên tin! Ông kích động giơ ngón tay cái lên: "Rất giỏi! Ha ha... Rất giỏi..."

 

Những khác lúc cũng dần lấy tinh thần, một đám xông đến như ong vỡ tổ, hỏi nàng tháp canh là gì, cái gì tám mươi vạn lượng, thế mà thể Hoàng thượng ban thưởng.

 

Cả nhà đại phòng cũng dậy.

 

Chu thị vẫn quỳ gối như cũ nơi đó, vẻ mặt như thể tin, đây là cơn ác mộng thôi đúng !

 

Vẻ mặt cả nhà đại phòng khó thể tin cả nhà Ôn Noãn.

 

Ôn Gia Phú vây quanh Ôn Gia Thụy, ông nghi ngờ khi nào Ôn Gia Thụy tìm đến truyền thánh chỉ giả .

 

Ôn Ngọc: "Hoàng thượng nghĩ sai ? Thánh chỉ là truyền cho tỷ tỷ mới đúng chứ!"

 

Trong lòng tiểu Chu thị cũng nghĩ như .

 

Chỉ nhị phòng và tam phòng là vô cùng bình tĩnh.

 

Ôn Gia Thụy đối mặt với việc tranh , ông cũng vội : "Thôn trưởng, chuyện để , tế tổ !"

 

Trong nhà còn khách, dù thế nào cũng thể để chờ lâu.

 

Ôn Noãn vẫn quên chuyện !

 

Nàng về phía nhà đại phòng, đó mỉm với thôn trưởng: "Thôn trưởng, ông xem cha của cháu tư cách thắp hương ? Có cần để khác nhường cho ?"

 

Thân thể Ôn Gia Phú cứng đờ, khuôn mặt phút chốc đỏ bừng!

 

Trong lòng thôn trưởng cũng phấn khích, nhưng ông đè nén xuống, ông về phía vài lão nhân trong tộc: "Tất nhiên thể, chuyện lớn thật sự rạng rỡ tổ tông, phần mộ tổ tiên đều bốc khói nhẹ! Gia Thụy tư cách thì còn ai tư cách nữa? Tộc trưởng, ông xem đúng ?"

 

Tộc trưởng giờ phút cũng lấy tinh thần, ông Ôn Noãn và Vương thị cao hứng : "Huyện chúa, ha ha, ! Được! Ôn Noãn rạng rỡ tổ tông! Cả bộ tộc Ôn thị chúng vực dậy! Nén nhang đầu tiên của năm nay là do tứ phòng đốt, Noãn nhi dù là nữ t.ử nhưng cũng hề thua kém nam nhi! Là nữ t.ử đem vinh quang lớn lao đến cho Ôn thị chúng ! Từ nay về cháu sẽ là tấm gương cho nữ t.ử trong gia tộc chúng !"

 

Chu thị chỉ cảm thấy cơn tức giận đang nổi lên: "Phụt!"

 

Thế nhưng do tức đến thở nỗi mà phun một ngụm máu.

 

"Mẹ!" Ôn Gia Phú biến sắc vội chạy đến đỡ lấy Chu thị!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-192.html.]

 

Chu thị bên cạnh hộc máu, ông Ôn từ trong cơn sợ hãi lấy tinh thần, vội : "Lão đại, mau cõng của con đến mời đại phu!"

 

Ôn Gia Phú gật đầu, ông vội cõng Chu thị.

 

Ôn Gia Tường đỡ Chu thị lên lưng Ôn Gia Phú.

 

ông vì sống an nhàn sung sướng nên sức, Chu thị thì vốn mập mạp nên ông trực tiếp Chu thị ép sấp xuống!

 

Chu thị đập đầu xuống đất, trán xuất hiện một cái động.

 

Ông Ôn: "..."

 

Ôn Gia Tường nỗi nữa mà chạy qua: "Đại ca để ! Huynh mời đại phu đến !"

 

Dứt lời, ông đỡ lấy một cánh tay của Chu thị, dùng sức đặt bà lên lưng của , chạy đưa bà về nhà.

 

Ôn Gia Phú cũng vội vàng chạy theo: "Lượng nhi, con cùng chỗ tế tổ, cha mời đại phu!"

 

Ông còn mặt mũi nào để ở nơi .

 

Ôn Lượng: "..."

 

Hắn cũng !

 

mà lúc tộc trưởng : "Được , đừng để trễ giờ lành, bắt đầu tế tổ."

 

Tộc trưởng: "Noãn nhi, tẩu t.ử cùng mấy đứa Gia Thụy đều lên để thắp nén hương đầu! Ngô thị, ngươi cũng dẫn tụi nhỏ đến trong từ đường bái tế tổ tiên một chút, ngươi cố gắng dạy dỗ Noãn nhi thì cũng vinh quang như ngày hôm nay! Ngươi là đại công thần của bộ tộc Ôn thị chúng !"

 

"." Vương thị bình tĩnh đồng ý.

 

Hôm nay từ đường thắp nén hương, hơn nữa còn là cả nhà đều , xem như rửa sạch cái tên ôn thần cho Noãn nhi!

 

Bị kêu ôn thần nhiều năm như , đây là công đạo mà tộc nhân nên trả cho Noãn nhi!

 

Tộc trưởng về phía tiểu Chu thị và Ôn Lượng: "Lượng nhi, nếu Uyển nhi cũng Hoàng thượng ban thưởng phong huyện chúa ở Thiên Thu yến, thì tế tổ cũng sẽ để cho nàng từ đường bái tế tổ tiên một chút!"

 

Sắc mặt của nhà đại phòng vốn khó , xong lời còn khó hơn.

 

Ý của lời chính là nếu Uyển nhi ban thưởng phong huyện chúa, thì từ nay về nhà bọn họ đều sẽ từ đường thắp nhang đầu nữa?

 

Tộc trưởng đều là trưởng bối đức cao vọng trọng, bình thường sẽ quan tâm chuyện của thôn dân, chỉ để ý chuyện lớn trong tộc, chẳng hạn như ai phạm lớn sẽ trục xuất khỏi gia tộc, lúc tế tổ thái công sẽ phân thịt heo , lúc đó tộc trưởng mới đến.

 

Mà tộc trưởng cũng chỉ để ý tới hậu bối thể mang đến vinh quang cho gia tộc, thể khiến cho trong tộc ngoài càng thẳng lưng!

 

Ngụ ý, ai bản lĩnh thì ông đối với đó, lúc phân thịt heo cũng sẽ phần nhiều hơn một chút!

 

Ánh mắt Ôn Noãn dừng của Ôn Ngọc, nàng mỉm : "Nhị tỷ, hiện tại tỷ Noãn nhi dựa cái gì ? Ôn thần? Từ nay về nếu tỷ còn dám một câu ôn thần, thì chính là bất kính đối với Tuệ An huyện chúa! Muội vả miệng của tỷ thì tỷ cũng chịu!"

 

Ôn Ngọc tức đến mặt tái xanh . nàng há miệng thở dốc gì đó nhưng cuối cùng cũng dám gì!

 

Nàng mím chặt môi, nước mắt lưng tròng nhưng vẫn cố để nó rơi xuống.

 

Hừ, gì đặc biệt hơn ! Có gì tài giỏi hơn !

 

Chờ Thiên Thu yến qua , chừng tỷ tỷ của nàng sẽ phong quận chúa!

 

Đè bẹp trở thứ đoản mệnh !

 

Con gái nhục như , tiểu Chu thị dáng vẻ uất ức của Ôn Ngọc, trong lòng bà tức giận nhưng gì.

 

huyện chúa chính là do Hoàng thượng phong, phận đó bình thường, bà cũng dám đắc tội Ôn Noãn, chỉ thể nghiêm mặt : "Noãn nhi quả nhiên phúc khí, nhị đường tỷ của cháu sẽ dám nữa, cháu là đại nhân nên cũng rộng lượng cần so đo với con bé".

 

Ôn Noãn gật đầu: "Đó là hiển nhiên, tỷ cũng xứng để cháu tính toán, mà tính cái gì?"

 

Tiểu Chu thị: "..."

 

Cơ tim tắc nghẽn chắc hẳn chính là như thế!

 

là tức c.h.ế.t mà!

 

 

Loading...