Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:14:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương thị đang trộn bột mì, Phùng Tiểu Kiện tới thông báo, là ông Ôn tìm bà

 

cũng thèm nâng đầu lên, : "Không gặp!"

 

Ông Ôn thấy Vương thị chịu gặp thì lập tức tìm Ôn Gia Thụy, nhưng mà Ôn Gia Thụy ngoài.

 

Ông Ôn còn cách nào, chỉ thể xám xịt về nhà.

 

Chu thị và Ôn Gia Phú đang ở trong nhà chờ tin tức của ông , thấy dáng vẻ cụp đuổi ủ rũ của ông thì rõ nữa!

 

"Sao ? Vương thị gặp ông đúng ? Hiện tại là tứ phẩm cáo mệnh phu nhân, nào còn để mắt đến tướng công là ông nữa!"

 

"Được , Quê Chi như , chỉ là bà còn nguôi giận mà thôi!"

 

"Cha, đại nương chịu gặp thì cha tìm lão tứ ? Cha là cha của lão tứ, cho một trăm lá gan, cũng dám gặp cha!"

 

Nếu sẽ gán cái danh bất hiếu, Ôn Gia Thụy sẽ kết quả !

 

"Tứ của con ở nhà, chờ buổi chiều trở về, cha tìm hỏi về chuyện rau dưa dưỡng sinh!"

 

Chỉ là Ôn Gia Thụy quá bận, mỗi ngày đều là sớm về khuya, liên tiếp nhiều ngày ông Ôn đều tìm thấy .

 

Ông Ôn Chu thị phiền đến cách nào, hàng ngày trưởng t.ử về nhà đều là mặt ủ mày ê, tửu lầu một vị khách nào cả, ngay cả tiền công và tiền thuê cửa hàng cũng lỗ vốn.

 

Chiều tối ngày hôm nay, ông Ôn chờ ở ngoài cổng nhà Ôn Noãn, quyết tâm gặp nhi t.ử của .

 

Ông cách nào với Quế Chi, đối với Quế Chi, trong lòng ông luôn chút chột .

 

lão tứ là con của ông , sẽ thể gặp cha là ông , đúng !

 

Hôm nay Ôn Gia Thụy tửu lầu một chuyến, xưởng gốm sứ và xưởng tạo giấy ở vùng ngoại thị trấn giúp đỡ việc, mãi cho đến trời tối, đều kết thúc công việc, ông và thủ công cùng ăn cơm mới trở về.

 

Lúc trời tối , ông mới cưỡi ngựa về đến nhà, mới nhảy xuống ngựa, ông Ôn từ trong bóng đêm chui ngoài.

 

Dọa ông giật : "Cha? Sao cha ở chỗ !"

 

"Lão tứ ! Con cha tìm thật lâu!"

 

Ôn Gia Thụy: "..."

 

"Cha tìm con chuyện gì?"

 

"Con thể đưa rau dưa dưỡng sinh cho tửu lầu của đại ca con ."

 

Ôn Gia Thụy thì chú thất vọng, quả nhiên vẫn từ bỏ.

 

"Cha, chuyện con cách nào cả, đây là Thập Thất gia gửi bán ở tửu lầu bọn con, ngay cả bọn con cũng từ ! Kiếm bạc cũng là tửu lầu của bọn con."

 

Ông Ôn ngờ đáp án là như : "Vậy ! Vậy con thể hỏi Thập Thất gia một chút, cũng nhờ tửu lầu của đại ca con bán đồ ăn dưỡng sinh ."

 

"Cha, vì mỗi ngày đều giới hạn món ăn dưỡng sinh, là bởi vì rau dưa khó trồng! Nói cách khác, ai mà kiếm nhiều tiền chứ, mỗi ngày bán nhiều một chút chứ, đúng ? Thập Thất gia mỗi ngày giới hạn một trăm phần cũng thể cung ứng ! Cha trở về với đại ca ! Đừng nghĩ đến rau dưa dưỡng sinh nữa."

 

Những lời đều là Ôn Noãn bảo ông như .

 

"Vậy ! Vậy con thể chia một nửa món ăn dưỡng sinh cho tửu lầu của đại ca con ? Hiện tại tửu lầu của đại ca con thật sự ế ẩm, một vị khác nào cả. Lượng nhi còn ..."

 

Lúc cánh cổng mở , một tiếng sói tru lên, một bóng đen trực tiếp nhào về hướng ông Ôn.

 

Ông Ôn đè mặt đất, răng nanh sắc bén đụng cổ của ông , cả ông run lên, trực tiếp dọa tè trong quần!

 

Xong ! C.h.ế.t chắc !

 

"Đại Hôi!" Một giọng lạnh lẽo vang lên, ngay đó là một bóng dáng màu xám bạc .

 

Đại Hôi nhanh chóng bò lên, chạy đến bên Nạp Lan Cẩn Niên, lắc cái đuôi.

 

Đại Hôi thè lưỡi: Làm dơ hàm răng của nó!

 

Máu của ông già chua thối!

 

súc miệng!

 

Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng ông Ôn: "Đừng nghĩ đến suy nghĩ nên ."

 

Trong bóng đêm, ánh trăng, đôi mắt của lạnh như băng sợ hãi.

 

Giọng cũng lạnh như băng, giống như từng viên mưa đá nện trong đáy lòng của ông Ôn.

 

Ông Ôn sợ tới mức cả run rẩy, cảm thấy ớn lạnh từ sâu trong đáy lòng.

 

Nạp Lan Cẩn Niên thu hồi ánh mắt, với Ôn Gia Thụy: "Ôn thúc, đây."

 

Giọng điệu còn lạnh lẽo, hơn nữa cũng lễ phép.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-224.html.]

Ôn Gia Thụy gật đầu.

 

Nạp Lan Cẩn Niên mang theo Đại Hôi rời .

 

Ôn Gia Thụy ông Ôn ở mặt đất với ánh mắt phức tạp.

 

Thấy cổ ông mấy lỗ nhỏ trầy da chảy máu: "Cha, chứ?"

 

Ông Ôn tè trong quần, sợ Ôn Gia Thụy phát hiện thì mặt mũi và tôn nghiêm đều mất hết!

 

"Không việc gì!" Gương mặt già nua của ông đỏ bừng lên, cũng rảnh lo phần cổ đau đớn, vội vàng bò dậy, che cổ chạy .

 

Dưới ánh trăng, Ôn Gia Thụy thấy một bãi nước mặt đất.

 

"..."

 

——

 

Thời tiết càng ngày càng ấm áp.

 

Từng viên lúa mạch no đủ, ép cong ngọn lúa mạch.

 

Lúa mạch nhà Ôn Noãn chín tám phần , trong khung cảnh màu xanh một mảnh màu vàng kim, vô cùng vui mừng!

 

Cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch lúa mì vụ đông!!

 

Ôn Gia Thụy lên trấn thuê năm mươi mấy công theo ngày tới gặt gấp những ruộng trồng lúa mạch ở Tiền gia thôn, bởi vì khi gặt gấp lúa mạch thì lập tức sửa sang đồng ruộng để trồng tiếp một vụ nước lúa.

 

Ruộng trong thôn cũng mời mười công theo ngày đến giúp đỡ thu hoạch.

 

Nếu kéo thêm một ngày là sẽ chậm trễ một ngày gieo trồng lúa nước, đó là lúa chín trễ một ngày, đó là chậm trễ việc gieo trồng lúa vụ .

 

Người trong nhà sớm ươm mạ lúa nước.

 

Ngoài ruộng là một mảnh náo nhiệt, đều là mồ hôi rơi như mưa!

 

Hôm thu hoạch lúa mạch, bởi vì Nạp Lan Cẩn Niên việc nên đến đây, dặn dò Ôn Noãn ghi chép sản lượng mỗi mẫu ruộng , đến lúc đó cho .

 

Lúc Ôn Gia Phú đến thì lúa mạch thu hoạch một nửa.

 

Ông thấy từng ngọn lúa mạch nặng trĩu. Trong lòng cũng vô cùng kích động!

 

Ông ở bên cạnh, đè nén sự kích động trong đáy lòng, hỏi: "Lão tứ, lúa mạch thật no đủ, sản lượng mỗi mẫu là bao nhiêu cân!"

 

Ôn Gia Thụy cũng nâng đầu lên: "Không , tính!"

 

Ông Ôn cũng tới, ông cũng xuống ruộng giúp đỡ thu hoạch lúa mạch, cản cũng cản .

 

Đây là việc trong khả năng cho phép mà ông thể giúp đỡ nhà lão tứ.

 

Ông lời của đại nhi tử, vui mừng : "Lúa mạch phình to, còn nặng hơn lúa nước mà chúng trồng, cha đoán chắc cũng 500 cân! Được mùa, đây chính là mùa!"

 

Một công theo ngày khác cũng : "Có khả năng chỉ là 500 cân, chừng còn cao hơn!"

 

Hằng năm bọn họ đều việc liên quan đến hoa màu, xu thế, cảm thấy thể đạt bảy tám trăm cân, nhưng mà lương chút khoa trương, bọn họ cũng ước lượng sai .

 

cũng là đầu tiên thu hoạch tiểu mạch.

 

500 cân? Thậm chí còn cao hơn nữa? Vậy là thu hoạch nhiều hơn lúa nước một trăm cân ?

 

Ôn Gia Phú thì vô cùng kích động!

 

Ông vui mừng : "Ha ha, ! Lúa trồng !"

 

Ôn Gia Phú dứt lời thì lập tức vui mừng rời .

 

Ông vội vàng huyện báo cáo việc với huyện thừa.

 

Huyện thừa lộ vẻ mặt khó thể tin : "Ngươi xác định sản lượng mỗi mẫu là 500 cân?"

 

Ôn Gia Phú gật đầu: "Những lão nông dân khi còn nhiều hơn nữa!"

 

"Ha ha, , ngươi mau lấy một túi tiểu mạch cho ! Ta sai đưa đến kinh thành! Đại hoàng t.ử coi trọng chuyện ! Công lao chắc chắn sẽ thiếu phần của ngươi!"

 

Ôn Gia Phú gật đầu: " lập tức ngay!"

 

Sau đó ông vội vàng rời .

 

Bước chân của ông chút nhẹ nhàng như bay.

 

Leo lên cành cao là Đại hoàng t.ử , chẳng nhà bọn họ sẽ thăng chức nhanh ?!

 

phần công lao , Uyển nhi đàn như , đợi đến thiên thu yến, chừng Hoàng Thượng sẽ vui mừng phong nữ nhi là quận chúa!

 

 

Loading...