Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:14:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nên đương nhiên nàng .

 

Nàng bán khúc nhạc , ký công văn nên thể đây là khúc nhạc nàng , đây là quy định, từ đến nay nàng vẫn luôn giữ chữ tín.

 

Lý Uyển Uyển nhạo một tiếng: "Không hiểu giả vờ hiểu! Nếu là đàn sai thì bản nhạc chỉ ?"

 

Quách Minh Diễm cũng khinh thường.

 

Đàn sai ?

 

Bản nhạc mỹ như , sai chỗ nào!

 

Nói đàn còn !

 

Nói đàn sai , thật sự là quá ngu ngốc, cố ý tìm cảm giác tồn tại!

 

Thự lệnh của Thái Nhạc vỗ tay : "Không tệ, tệ! Không hổ là nhạc sư thứ hai của Đông Lăng quốc, đàn một phần năm thần vận của thần khúc !"

 

Đám Lý Uyển Uyển khinh bỉ liếc Ôn Noãn một cái!

 

Giả vờ ! Lập tức vả mặt!

 

Chỉ là giáo dưỡng của các nàng , lười nàng!

 

Thừa tướng đại nhân , lúc kích động! Thì Hoàng Thượng sớm đòn sát thủ! Chẳng trách thi! Ông lớn tiếng kêu lên: "Nhạc ! Các vị sứ giả, nhạc nữ của Nạp Lan quốc chúng bản nhạc êm tai ?"

 

Lâm ngự sử cũng : "Sứ giả Đông Lăng chỉ đàn một phần năm thần vận của bản nhạc êm tai như ! Thực sự là âm thanh của tự nhiên!"

 

Hoàng Thượng lòng vuốt râu.

 

Sắc mặt của Đông Lăng sứ giả chút khó coi, bản nhạc của Đông Lăng êm tai như , nhưng kỹ xảo khó, ông vẫn : " tệ! Đến lượt nhạc sư của quý quốc bắt đầu đàn!"

 

Bản nhạc của bọn họ cũng yêu cầu kỹ xảo cao, chừng nhạc sư của Nạp Lan quốc đàn !

 

Hoàng Thượng về phía Ôn Uyển: "Bắt đầu ! Nạp Lan quốc chúng cũng học tập nhạc của Đông Lăng quốc một chút!"

 

Ông tự tin với kỹ thuật đàn của Ôn Uyển!

 

"Vâng, Hoàng Thượng!" Ôn Uyển cung kính !

 

Bàn tay ngọc nhỏ dài của Ôn Uyển nhẹ nhàng lướt qua cổ cầm, tiếng đàn uyển chuyển dễ như tiếng nước chảy róc rách, cuồn cuộn ngừng trút xuống mà !

 

Mười ngón tay của nàng bay múa cổ cầm, lưu loát, tự nhiên!

 

Một bản nhạc kết thúc!

 

Tiếng vỗ tay như sấm, xung quanh đều là tiếng reo hò!

 

"Hay!" Đại hoàng tôn nhịn mà lớn tiếng khen , cũng lên vỗ tay!

 

Hắn Ôn Uyển, ánh mắt nóng cháy!

 

Rõ ràng kỹ thuật đàn của nàng giỏi hơn Hoàng Ngữ Oanh của Đông Lăng quốc!

 

Sắc mặt của sứ giả Đông Lăng quốc khó coi.

 

Bọn họ Ôn Uyển luyện bản nhạc của Ôn Noãn lâu như !

 

Với mức độ khó khăn của bản nhạc Đông Lăng quốc thể cản nàng !

 

Hoàng Thượng cũng vui mừng: "Ha ha, Ôn nhạc sư, ngươi đàn bản nhạc ngươi cho một chút!"

 

"Vâng! Hoàng Thượng!" Ôn Uyển cung , trong lòng kích động.

 

Đây là sân khấu của nàng , sân khấu sáng rực rỡ!

 

Từ nay về , khắp thiên hạ ai Ôn Uyển nàng !

 

Ôn Uyển nữa nhẹ nhàng dùng tay ngọc thon dài khẩy cổ cầm, giai điệu dễ , êm tai, xúc động lòng vang lên.

 

Tất cả ở đây đều lập tức trầm mê trong tiếng đàn mỹ diệu êm tai .

 

Giờ khắc Ôn Uyển , nàng cố tính ở gương đ.á.n.h đàn luyện tập dáng vẻ và biểu cảm của cho nhất!

 

Trên nàng mặc y phục màu trắng, cổ cầm, dung mạo tuyệt , dáng thướt tha, phong độ vô cùng, khí chất siêu phàm thoát tục.

 

Cao quý, thể khinh nhờn!

 

Thế mà sinh ảo giác nàng là tiên nữ bầu trời vụng trộm chạy xuống thế gian đ.á.n.h đàn.

 

Ánh mắt đại hoàng tôn về phía Ôn Uyển càng thêm nóng bỏng, trái tim đập thình thịch.

 

Ôn Uyển vô cùng tự tin với kỹ thuật đàn của , nàng yêu đàn, mỗi đàn tấu đều thể đầu nhập nó, trong lòng suy nghĩ khác!

 

Nàng nhan sắc tuyệt , đặt giữa Hoàng Cung rực rỡ huy hoàng , vạn chú ý!

 

Tất cả tiếng đàn đều si ngốc nàng , điều nàng sinh một loại cảm giác, tất cả trong thiên hạ đều cúi đầu xưng thần với nàng !

 

Ôn Noãn cũng thể cảm thán cầm kỹ của nàng !

 

Hơn nữa nàng cũng thật sự thiên phú, thế nhưng thể đàn tám phần thần vận của bản nhạc nàng !

 

Một bản nhạc kết thúc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-236.html.]

 

Toàn trường lập tức yên lặng, đó là tiếng vỗ tay như sấm!

 

Âm thanh của tự nhiên!

 

"Hay! Hay! Hay! Âm thanh của tự nhiên!" Đại hoàng tôn nữa kích động lên!

 

Mấy công t.ử khác cũng lên, sôi nổi vỗ tay trầm trồ khen ngợi!

 

Thật lâu tiếng vỗ tay mới dừng !

 

Hoàng Thượng về phía Hoàng Ngữ Oanh, : "Hoàng cô nương, ngươi đàn bản nhạc ngươi cho Nạp Lan quốc chúng học tập một chút ?"

 

Sắc mặt của Hoàng Ngữ Oanh khó xem, nàng lắc đầu: "Không cần, Ngữ Oanh thua tâm phục khẩu phục!"

 

Trong lòng văn võ bá quan trong triều đều vô cùng kích động!

 

Lần bọn họ thắng trận thua năm !

 

Thừa tướng đại nhân lớn tiếng : "Sứ giả Đông Lăng, ngươi cũng đổi ý nhé! Lại cống nạp thêm bốn thành cống phẩm, giá muối mỗi cân giảm một văn!"

 

Ôn Uyển khẽ nhếch khóe môi lên, nàng vẻ vang nước nhà!

 

Thắng mấy vạn tấn muối cho Nạp Lan quốc, tạo phúc cho bá tánh!

 

Trong lòng sứ giả Đông Lăng phục, cứ như trở về thì c.h.ế.t chắc !

 

May mắn bọn họ chuẩn thêm nhiều tay.

 

Sứ giả Đông Lăng : "Cuộc thi đấu quá xuất sắc! Chúng thi đấu thêm một ! Lần thi đấu soạn nhạc ngay tại hiện trường, thế nào?"

 

Vừa lúc ý chí chiến đấu của Hoàng Ngữ Oanh cũng khơi dậy, nàng vén áo thi lễ với Ôn Uyển: "Chúng thi đấu một , soạn một bản nhạc ngay tại hiện trường, xem thử nhạc của ai hơn!"

 

Hoàng Ngữ Oanh hết bản nhạc , nhiệt huyết sôi trào, linh cảm!

 

Soạn nhạc ngay tại hiện trường?

 

Trong lòng Ôn Uyển khẽ vang lên tiếng lộp bộp.

 

Một bản nhạc chỉ cần nửa khắc là thể nghĩ !

 

Hoàng Thượng cành đẻ cành con, đang từ chối.

 

Ninh Vương vui mừng : "Thi thì thi! Vậy nên nâng thêm một thành cống phẩm ?"

 

Nhạc sư của bọn họ thể âm thanh của tự nhiên như , hơn Đông Lăng quốc chỉ gấp đôi, tùy tiện một bản nhạc cũng thể thắng!

 

Ninh Vương là cùng một của Hoàng Thượng. Thích nhất mấy việc tao nhã !

 

Sứ giả Đông Lăng quốc về phía Hoàng Ngữ Oanh.

 

Hoàng Ngữ Oanh gật đầu với ông .

 

Nàng tin tưởng!

 

Nàng vẫn luôn chú ý đến sắc mặt của đối phương, phát hiện rõ ràng nàng cứng đờ một chút.

 

Sứ giả Đông Lăng lập tức : "Được! Lại thêm một thành cống phẩm! Thua thì các cũng giảm một thành cống phẩm!"

 

Lúc Nạp Lan Cẩn Niên mở miệng: "Nếu như , chúng thi ba trận, bên nào thắng hai trận thì thắng ! Như sẽ công bằng hơn! Nếu Nạp Lan Quốc chúng thua thì sẽ giảm 5 thành cống phẩm, mua sắm muối giúp quý quốc với giá cả mỗi cân thêm hai văn! Ngược , thì quý quốc thêm 5 thành cống phẩm so với định mức cống phẩm ban đầu, giá muối cũng giảm muỗi cân hai văn tiền, như thế nào?"

 

"Được!"

 

Trong lòng Ôn Uyển càng thêm sốt ruột hơn!

 

Có khi nào nàng vẻ vang cho nước nhà xong là lập tức biến thành tội nhân thiên cổ ?

 

mà nàng còn kịp gì, Hoàng Ngữ Oanh gấp chờ nổi bắt đầu !

 

" đây đàn lấy kính trọng!"

 

Linh cảm tới, cản cũng cản !

 

Hoàng Ngữ Oanh nhẹ nhàng khẩy đàn, giai điêu lưu loát, nhẹ nhàng dễ chậm rãi chảy -...

 

Là sử dụng bản nhạc ban đầu của nàng đó sửa chữa , trở nên càng thêm dễ , êm tai, lôi cuốn chìm cảnh nhạc!

 

Đây là một thiên phú soạn nhạc, Ôn Noãn nghĩ thầm.

 

Nàng về phía Ôn Uyển, thật nàng cũng trình độ soạn nhạc của Ôn Uyển thế nào, nhưng nếu là soạn nhạc giỏi thì hẳn là sẽ khinh thường đàn bản nhạc của khác!

 

Lúc nàng thắng sẽ khó khăn!

 

Một bản nhạc kết thúc, trong đại điện lặng ngắt như tờ, mặc dù thừa nhận, nhưng mà bản nhạc tại hiện trường thật sự !

 

Hoàng Ngữ Oanh về phía Ôn Uyển: "Ôn cô nương, đến lượt cô!"

 

Trải qua thời gian , Ôn Uyển bình tĩnh trở , ngoài nghề hoặc , nhưng nàng thì đương nhiên đối phương là sửa bản nhạc sáng tác, sửa chữa lớn, sửa đến càng mỹ hơn!

 

Không là nhờ bản nhạc của nàng ?

 

Trong lòng tức giận, nhưng nàng cũng thể gì, chỉ thể căng da đầu bắt đầu khẩy cổ cầm.

 

 

Loading...