Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:15:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nhạc cụ Tây Dương? Tây Hoa Quốc cũng thật quá đáng! Nhạc cụ Tây Dương thì ai hiểu? Đây rõ ràng chính là chuẩn mà đến!"
Mọi im lặng: chính là vì cần tiến cống mà đến, đương nhiên là chuẩn mà đến!
"Tuệ An huyện chúa sẽ kéo ?" Có hỏi
Cái , quần thần càng im lặng!
Nhạc cụ hồ lô bọn họ cũng từng thấy qua.
Tuệ An huyện chúa lớn lên ở một thôn quê ở Ninh Viễn huyện ? Kiến thức thể nhiều hơn bọn họ ở kinh thành ?
Kinh thành thường xuyên khách thương hải ngoại tới buôn bán thương phẩm, thậm chí một con phố ở thuê đa đều là thương nhân hải ngoại.
Đến bọn họ cũng gặp qua cái nhạc cụ , Tuệ An huyện chúa từng gặp qua ?
Ôn Uyển ở góc, tất cả những lời đối thoại của , vẻ vui sướng trong lòng khi gặp họa càng thêm nồng cháy.
Trong lòng Lý Uyển Uyển lạnh.
Trong mắt Quách Minh Diễm tràn đầy châm chọc.
Vài nhạc sư trong Thái Nhạc thự âm thầm may mắn.
Năm nay thiên thu yến một Tuệ An huyện chúa, quả thật là cứu tinh của các nàng!
Trái tim Lễ Bộ thượng thư cùng thự lệnh Thái Nhạc thự đều treo cao.
Thự lệnh Thái Nhạc thự: "Tây Hoa Quốc đúng là hổ!"
Lễ Bộ thượng thư: "Còn vô sỉ hơn cả Đông Lăng!"
Thự lệnh Thái Nhạc thự: "Bọn họ sẽ vô sỉ đến mức ba trận thi đấu đều dùng Tây Dương nhạc cụ đấy chứ?"
Lễ Bộ thượng thư: "..."
Hai đều nhịn rùng một cái!
Thái Nhạc thự đ.á.n.h ba cái: "Là hươu vượn, tuyệt đối sẽ !"
A -
Thảm!
Muốn c.h.ế.t!
-
Trên đài
Nhạc sư Tây Hoa cầm đàn vĩ cầm : "Mời Tuệ An huyện chúa chỉ giáo!"
Ôn Noãn mỉm : "Mời nhạc sư Tây Hoa ! Nhạc cụ thấy qua, tiên xem ngươi như thế nào!"
Toàn đại điện: "..."
Không, thấy, qua?!
Làm nàng còn thể mà lời như thế !
Sụp đổ!
Trong lòng Bát công chúa càng bội phục Ôn Noãn, quá thành thật!
mà bây giờ?
Noãn Noãn thua ?!
Nàng đầu phát hiện vẻ mặt Vương thị kiêu ngạo Ôn Noãn, một chút lo lắng đều .
Nàng nhịn sang đó hỏi: "Bà Vương, bà lo lắng ?"
Vương thị hiểu rõ: "Lo lắng cái gì?"
Sau đó nghĩ , bà lập tức hiểu rõ, bà khẽ với Bát công chúa một câu.
Bát công chúa trừng lớn đôi mắt: "Thật sự?"
"Tất nhiên."
Sau đó Bát công chúa giống như Vương thị, yên tâm ở chỗ , vẻ mặt kiêu ngạo như mẫu !
Nhạc sư Tây Hoa dùng ánh mắt như kẻ ngu mà thoáng qua Ôn Noãn, đó lập tức kéo đàn vĩ cầm.
Giai điệu dễ vang lên, khiến cảm thấy mới mẻ...
Ôn Noãn cảm giác như lâu .
Mọi nghĩ thầm: Nhạc cụ Tây Dương kéo cũng tệ!
Rất dễ !
mà càng vui mừng nổi.
Bọn họ về phía Ôn Noãn đang lẳng lặng ở đài, hết sức nghiêm túc lắng , Tây Hoa kéo đàn vĩ cầm.
Lý Uyển Uyển nhỏ giọng : "Nàng là học đến dùng đến đó đấy chứ? Cho rằng bản là thiên tài ?!"
Quách Minh Diễm nhạt: "Nếu thì ? Cũng thể đến lúc đó đến nhạc cụ cầm như thế nào cũng ?! Đương nhiên nghiêm túc xem!"
" !"
Một khúc kết thúc!
Mọi lễ phép vỗ tay.
Vỗ tay nhưng ủ rũ!
Bởi vì những ở điện đều cảm thấy vỗ tay chính là đang đ.á.n.h mặt !
mà vỗ tay thì Nạp Lan quốc cảm thấy bản hẹp hòi!
Sứ giả Tây Hoa Quốc cũng cảm thấy đây là bất kính với bọn họ, ngược càng vui mừng!
Trên đài nhạc sư Tây Hoa đưa đàn vĩ cầm cho Ôn Noãn: "Tuệ An huyện chúa, đến lượt ! Sẽ kéo ? Đừng hỏng cây đàn đấy!"
Ôn Noãn nhạt : "Yên tâm, học xong!"
Nhạc sư Tây Hoa nhạt.
Đàn vĩ cầm khó học!
Xem một mà học ?
Quả thật trò cho thiên hạ!
Ôn Noãn đặt đàn vĩ cầm lên vai, động tác cố ý thô lỗ.
Thiếu chút nữa rơi đàn!
Nhạc sư Tây Hoa sợ tới mức sắc mặt đổi, lo lắng nàng cứ thế hỏng nhạc cụ, thì cách nào thể so tài nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-241.html.]
Văn võ bá quan Nạp Lan quốc nhịn che mắt: Mất mặt!
Quá mất mặt!
"Xì!" Thật đúng là đến đàn cũng cầm!
Bát công chúa rực rỡ: Noãn Noãn quá nghịch ngợm!
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên cong lên.
Hoàng Thượng Tuệ An huyện chúa, Nạp Lan Cẩn Niên, đột nhiên nên biểu tình như thế nào!
Thập Thất cùng Tuệ An huyện chúa cái lông gì thế?
Ôn Noãn mỉm : "Xin , trượt tay, đừng căng thẳng! Được , bắt đầu kéo đây! Ngươi hãy cho kỹ!"
Dọn tư thế xong, Ôn Noãn mỉm với nhạc sư Tây Dương, tay động...
Tiếng đàn du dương phát , uyển chuyển êm tai.
"Đây là..." Lễ Bộ thượng thư thể hiểu về phía thự lệnh Thái Nhạc thự.
Thự lệnh Thái Nhạc thự cũng quan tâm văn nhã , ông moi moi lỗ tai , để bản thể rõ ràng hơn!
Người điện che mặt giờ phút đều lấy tay , hẹn mà cùng ngay ngắn lên.
Trời ạ!
Tuệ An huyện chúa kéo, đây ... ?
Biểu cảm của nhạc sư Tây Hoa như thấy quỷ Ôn Noãn.
Sứ giả Tây Hoa cùng công chúa Tây Hoa ngây thoáng qua, trong lòng sinh một loại dự cảm .
Hoàng Thượng vui mừng Ôn Noãn, với Nạp Lan Cẩn Niên: "Khúc là khúc mà nhạc sư Tây Hoa kéo ?"
Có chút giống, nhưng cảm giác quá giống!
" ." Nạp Lan Cẩn Niên đổi tư thế, càng thêm lười biếng ở chỗ .
Hoàng Thượng nhịn cũng thả lỏng tâm trạng.
Thật sự học Thập Thất dựa như , nhưng mà !
Một khúc kết thúc!
Toàn trường yên tĩnh lạ lùng!
Mọi dùng ánh mắt yêu quái Ôn Noãn.
Nàng kéo một khúc thế nhưng giống như đúc với khúc mà nhạc sư Tây Hoa kéo!
Không, giống !
Khúc phổ giống , nhưng hiệu quả quả thật khác như trời với đất!
Người kéo hơn!
Càng vui sướng!
Càng lôi cuốn hấp dẫn hơn!
Lại là một khúc nhạc của tự nhiên!
Người đàn chỉ thể là miễn cưỡng dễ .
Bát công chúa lên, dùng hết sức lực để vỗ tay: "Hay! Quá dễ !"
Ngay đó tiếng vỗ tay như tiếng sấm vang lên!
Toàn bộ đều lên!
"Quá lợi hại! Chỉ ở bên cạnh một mà Tuệ An huyện chúa chỉ học cách kéo, còn thể nhớ kỹ khúc nhạc!"
"Cái mới gọi là khúc nhạc! Cái mà kéo chính là cái gì!"
"Học đến dùng đến đó, là trò giỏi hơn thầy! Tuệ An huyện chúa là thiên tài!"
"Văn Khúc Tinh chuyển thế cũng chỉ thể như thế !"...
Sắc mặt sứ giả Tây Hoa khó coi tới cực điểm!
Trong lòng sứ giả Đông Lăng cũng một chút an ủi, xem còn thể t.h.ả.m hơn cả bọn họ!
Ôn Noãn cầm đàn vĩ cầm đưa cho nhạc sư Tây Hoa, lộ nụ ngây thơ:
"Cảm ơn chỉ giáo!"
Vẻ mặt nhạc sư Tây Hoa phức tạp nhận lấy đàn vĩ cầm: "Thật sự ngươi chỉ xem một là ?"
Lại còn thể kéo hơn cả ?
Hắn tin.
"Đương nhiên." Không !
Kiếp nàng còn kéo đứt tay!
"Sao thể?!"
"Không thấy gọi là thiên tài ?"
"..."
Vẻ mặt nhạc sư Tây Hoa như đả kích đến nỗi hoài nghi nhân sinh lui xuống.
Ôn Noãn về phía sứ giả Tây Hoa cùng công chúa Tây Hoa: "Còn một trận nữa, là nhạc cụ gì?"
Lại thắng một trận thì nàng thể kết thúc công việc!
Còn một trận? Vẻ mặt Hoa Thiến âm trầm Ôn Noãn, chẳng lẽ nàng hạ quyết tâm thể thắng ?
Công chúa Hoa Thiến lên, về phía đài.
Lần để nàng tự xuất mã!
Lúc ở một phía khác, bốn nâng một quái vật khổng lồ màu đen lên đài.
Sau đó bày biện quái vật khổng lồ màu đen ở giữa sân khấu.
Những đó chơi với con quái vật to bằng đấy một lúc, giống như đang thử âm.
Quần thần Nạp Lan quốc: "..."
Cái là thứ gì?
Nhạc cụ ?
To như thế thì thao tác thế nào?