Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thị vệ khi đ.á.n.h xong, cũng đặt đại bản ở cửa: "Đây là cảnh cáo! Hoàng thượng thánh minh ghét nhất chuyện sủng diệt thê! Hai từng thời khắc đều nhớ đến sai lầm của , cũng đừng việc tính kế hãm hại chính thê! Nếu đại bản sẽ nặng hơn! Ngoài tiện Chu thị mỗi ngày đều đến mặt chính thê dập đầu thỉnh an, việc sẽ tộc trưởng và thôn trưởng giám sát, thiếu một ngày, đ.á.n.h năm đại bản!"
Người trong sân: "..."
Sau đó ai hô một câu: "Hoàng thượng thánh minh!"
Mọi cũng vội vã hô theo: "Hoàng thượng thánh minh!"
Chu thị sấp ghế dài, giận đến phát run, cũng đau đến mức bất tỉnh!
Rất đau cũng tức giận ngược khiến cho bà tỉnh táo!
Cả nhà tiện nhân Vương thị , chắc chắn bọn họ cáo trạng ở mặt Hoàng thượng!
Trời ạ! Chưa từng thấy qua loại lòng hiểm độc như !
Sẽ hại đến cả nhà lão Đại đúng !
Chu thị nghĩ đến đây tìm Vương thị để hỏi tội, nhưng bà cử động thì cơ thể vô cùng đau đớn, trực tiếp ngã mặt đất, lúc mới đau đến bất tỉnh!
Ông Ôn nhắm mắt ghế dài, khuôn mặt sống còn gì luyến tiếc!
Hoàng thượng ban đại bản cho ông?!
Ngẫm ông tìm một cái hầm để chui xuống, còn mặt mũi để gặp khác!
Cả đều cảm thấy khó chịu, một màn tra tấn tinh thần cũng khiến ông quên nỗi đau ở phần mông!
Tràn ngập trong đầu chỉ là ! Thật sự vô cùng mất mặt!
Thị vệ xong lời cũng rời , còn một thánh chỉ ban, hơn nữa Bát công chúa và Lý công công nhờ đến nhà Tuệ An quận chúa để xin mấy giỏ rau!
Không hiểu vì ngàn dặm xa xôi nhờ mang giỏ rau về!
Hiện tại thời tiết nóng, rau thể để mấy ngày như ?
Sau khi thị vệ rời , thôn dân mới dậy bỏ chạy như ong vỡ tổ!
"Phi! Xui xẻo!"
"Phi phi phi! Xui c.h.ế.t!"...
Sau khi thôn dân chạy đều nhịn mà phun ngừng.
Còn tưởng đến hưởng chút long khí, cũng hưởng chút khí vui mừng, ngờ hưởng đến một thứ xui xẻo như .
Sau khi thôn dân rời , thấy thị vệ về phía cuối thôn.
Chẳng lẽ đến nhà Ôn Gia Thụy để truyền chỉ?
Mọi nhịn cũng qua đó theo.
Thị vệ đúng là đến nhà Ôn Noãn, nhưng phần thánh chỉ chỉ dành cho mỗi nhà Ôn Noãn, mà còn những gia đình cùng trồng lúa mì vụ đông với nhà Ôn Noãn.
Lúc Ôn Noãn gieo hạt lúa mì vụ đông, ngoài việc đưa cho nhà ngoại thì còn nhà thôn trưởng, Hữu Phúc, Hữu Tài và những khác, bọn họ cũng trồng một mẫu đất.
Ôn Noãn hôm nay thánh chỉ sẽ đến, bởi vì nàng nhờ Nạp Lan Cẩn Niên thỉnh Hoàng đế ban thánh chỉ muộn một chút.
Cho nên nàng về cho Hạ Bình gọi thôn trưởng còn Hữu Phúc, Hữu Tài và mấy nhà khác đến tiếp chỉ.
Thị vệ lấy thánh chỉ, : "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu : Thôn dân của Ôn gia thôn..."
Khái quát thì thánh chỉ là ban thưởng vì bọn họ dũng khí dám vì thiên hạ , sợ lời đồn đãi mà trồng lúa mì vụ đông theo, đó mỗi một nhà ban cho năm mươi lượng, bạc là ban thưởng, cũng là tiền trợ cấp để mua lúa mì vụ đông của bọn họ.
Ngoài còn ban thưởng một miếu thờ cho Ôn gia thôn.
"Thôn trưởng tiếp chỉ! Hoàng thượng mong ông dẫn dắt thôn dân để trồng trọt những lương thực !
Thôn trưởng để cho lão cha tiếp chỉ.
Cha của thôn trưởng vươn đôi bàn tay nua run rẩy : "Hoàng thượng long ân vạn vạn tuế, thảo, thảo dân tạ ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn vạn tuế!"
Cha thôn trưởng run rẩy thể, khom lưng, thể già nua từ từ đem đầu đập nền đất.
Thế mà cũng một ngày ông thể nhận thánh chỉ!
C.h.ế.t cũng toại nguyện!
Cả nhà thôn trưởng và hai nhà Hữu Phúc, Hữu Tài đều kích động đến thanh âm cũng run rẩy, bọn họ dập đầu thật sâu: "Tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-260.html.]
Trong lòng của những thôn dân khác trong Ôn gia thôn đều cảm xúc lẫn lộn!
Thánh chỉ của Hoàng thượng ban thưởng cho năm mươi lượng!
Vinh dự tận trời!
Thấy mà thèm!
Rất hối hận!
Lúc Noãn nhi cũng bảo bọn họ cùng trồng!
Vì trồng?
Vì trồng?
Ôn Noãn bảo T.ử Uyển đưa cho thị vệ một túi tiền, phó thác, còn xin quận chúa Tuệ An ít thức ăn! Làm thể hổ nhận lấy túi tiền chứ: "Thánh chỉ Ngô gia thôn ban, tiểu nhân còn về phục mệnh với Hoàng Thượng. Bát công chúa và Lý công công nhờ tiểu nhân xin quận chúa Tuệ An mấy bó rau xanh."
Thị vệ sờ sờ đầu, vẻ mặt ngượng ngùng .
Xin mấy bó rau xanh, cũng ngượng ngùng!
"Ngàn dặm xa xôi đến đây, đại nhân vất vả một đường , đây là tiền cho đại nhân uống nước , nhận lấy ! Chẳng bao nhiêu. Bát công chúa và Lý công công báo với một tiếng , mời trong phủ nghỉ ngơi một chút, sẽ bảo chuẩn ".
Ôn Gia Thụy duỗi tay mờ nhà: "Đại nhân cứ nhà nghỉ ngơi một chút ! Trời sắp tối , nghỉ ngơi một đêm về kinh phục mệnh cũng muộn."
"Bá gia khách khí, quấy rầy." Thị vệ nhanh chóng đáp lễ!
Thôn dân thấy thị vệ vẻ mặt nghiêm khắc ở trong căn nhà cũ lúc nãy, giờ phút tỏ tôn kính với một nhà Ôn Noãn, dám động đậy một cái, thái độ như thế khác với lúc nãy, khiến cho thôn dân khỏi cảm thán một trận trong lòng!
Trưởng thôn chờ thị vệ rời , mới với lão cha của : "Cha, để con thử thánh chỉ!"
Tiếng rõ ràng đè nén sự kích động!
Cha trưởng thôn đưa thánh chỉ cho con trai , đó cảnh giác ông: "Tay con bẩn ? Đừng bẩn thánh chỉ đấy!"
"Không bẩn, bẩn!" Lời thì như thế nhưng trưởng thôn vẫn xoa xoa tay của lên quần áo.
Hữu Phúc cũng : "Trưởng thôn, ông xem xong thì đưa , cũng xem, cho xem một cái!"
Hắn dùng sức chà tay lên quần áo .
Hữu Tài: " cũng xem thử, đời bao giờ dám nghĩ đến ngày sẽ hoàng thượng hạ chỉ ban thưởng! Phần mộ tổ tiên cũng bốc khói nhẹ!"
Người hai nhà nghĩ đến lúc giúp nhà Ôn Gia Thụy một chuyện nhỏ tốn sức gì, ăn chia cho bọn họ một miếng, hôm nay nghênh đón phúc báo như thế !
Quả nhiên lòng thì sẽ báo đáp!
Tộc trưởng và những thôn dân khác cũng nhích gần chộp lấy xem thử.
" cũng xem thử, cũng xem thử! dính chút long khí!"
"Không sai, lúc nãy quá đen đủi! Đen đủi mau !"
"Đừng dành, đừng dành, từng xem, rửa tay sạch sẽ qua đây! Đừng hỏng, bẩn thánh chỉ. Mấy gánh nổi !" Trưởng thôn thấy mấy thôn dân nhảy lên như tổ ong, nhanh chóng .
Thôn dân xong thì nhanh chóng rửa tay.
Tộc trưởng lòng ôm vui mừng: "Trưởng thôn, đặt thánh chỉ ở trong từ đường! Hôm nay mở từ đường, tế bái một chút, để tổ tiên của chúng cùng vui!"
" , đặt trong từ đường! Chúng cũng quang tông diệu tổ!" Lão cha của trưởng thôn cũng !
Bên ngoài là những tiếng náo nhiệt của các thôn dân, truyền trong nhà cũ, ông Ôn tựa ghế, nước mắt chảy dài: Tại như thế?!
Lão tứ cũng là con trai của ông!
Chu thị hôn mê một trận, lúc tỉnh , bà bà t.ử kéo nhà, khiến bà đau đến mức tự tỉnh.
Chu thị giường, nước mắt cũng rơi, bà nhịn hùng hùng hổ hổ: "Xấu xa độc địa, bụng ý , nếu tiện nhân dám hại một nhà lão đại, thành quỷ cũng buông tha cho bọn họ!"
"Chưa bao giờ thấy nào tàn nhẫn độc ác như , hại cả ruột của , ông trời đ.á.n.h một tia sét xuống g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà tiện nhân luôn."
"Quá ! Loại nên xuống địa ngục!..."
Lúc Tiểu Chu thị mời một bà t.ử đến chăm sóc hai bọn họ, khi bà t.ử kéo Chu thị trong phòng, thì đen mặt chạy đỡ ông Ôn nhà.
là xui xẻo, gặp một chủ nhà như thế!
Ông Ôn bà t.ử đỡ , thấy Chu thị đang hùng hùng hổ hổ mắng c.h.ử.i thì thều thào : "Bà câm miệng ! Bà còn ngại đ.á.n.h đủ ?"