Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Hinh học bánh, còn định mở một cửa hàng sản xuất.

 

Ôn Nhu là cửa hàng quần áo, điều kiện thì mở một cửa hàng bán vải.

 

Nha đầu Ôn Nhiên khá tinh quái, ít nhẫn nại, nhưng đến y thuật, thể một buổi chiều, cho nên Ôn Noãn vẫn luôn dạy nàng cách phân biệt các loại d.ư.ợ.c liệu và d.ư.ợ.c lý.

 

Ba tự thi đậu công danh, tiền đồ rộng mở.

 

Ôn Nhu cầm quần áo đưa cho các nàng: "Đi thử thử xem hợp , hợp thì để tỷ sửa ."

 

"Vâng!" Ôn Linh phấn khởi thử quần áo.

 

Ôn Thiến ngượng ngùng: "Này... Quá tốn!"

 

"Chút tâm ý, nhị tỷ thích là ."

 

Cuối cùng sự thúc giục của Ôn Nhu, Ôn Thiến chỉ chọn một cây trâm hoa đơn giản nhất, nàng cảm thấy Ôn Nhu tặng một cái váy là quá quý.

 

Thật Ôn Linh chọn hai cái trâm hoa, những món trang sức đó, vòng tay bằng bạc, nàng thấy Ôn Thiến cần, nàng cũng ngại lấy.

 

Sau khi thương lượng với Ôn Noãn chuyện hiệu t.h.u.ố.c xong, Ôn Gia Quý liền cáo từ, lúc ông sắp mới hỏi một câu thấy Ôn Gia Phú, Ôn Gia Thụy chỉ Ôn Uyển lấy ban thưởng gì, còn những chuyện khác thì ông cũng chẳng .

 

Ôn Gia Quý về chỗ Chu thị "phục mệnh".

 

Ôn Gia Quý xong liền vội vàng về trấn.

 

Chu thị thấy Ôn Uyển ban thưởng cái gì, vẻ mặt tức giận: "Không ban thưởng? Sao ?! Có đồ tai tinh và tiện nhân Vương thị gì đó ở mặt Hoàng Thượng ! Người xa, bụng ý đồ! Hại nhà của chúng t.h.ả.m tới mức !

 

Trời ơi! Khó trách Ngọc nhi gặp cả nhà tai tinh thì chuyện nào! A! Cáo mệnh phu nhân của ! Mất ! Ông trời, mắt ông ? Sao phạt bọn họ?!..."

 

Chu thị hùng hùng hổ hổ, ông Ôn thấy bà khó thì mắng cho bà một câu!

 

Chu thị liền nhỏ giọng mắng ác hơn!

 

Không còn cáo mệnh phu nhân, bà hận c.h.ế.t tứ phòng!

 

Chu thị tức giận tới mức cả đêm ngủ , đến hừng đông mới ngủ, trưởng thôn và tộc trưởng cũng tìm đến cửa.

 

"Chu thị, thánh chỉ , mỗi sáng bà thỉnh an Vương thị. Đã đến giờ, mau!"

 

Chu thị quên mất còn việc ! Bà xong thì tức giận đến mức mặt tái : " !"

 

Bảo bà thỉnh an tiện nhân , cửa !

 

Dựa cái gì chứ!

 

Trưởng thôn sẽ như thế, ông gỡ bản t.ử treo xà cửa xuống: "Trên Thánh chỉ , Hoàng Thượng , đó là đang cãi thánh mệnh! Đừng trách kêu đến đ.á.n.h bà! cũng dám cãi thánh mệnh!"

 

Hoàng Thượng bảo ông đến giám sát đây !

 

Hoàng Thượng quá minh !

 

Chu thị đây là đang báo ứng!

 

Thế gian gieo nhân nào, giặt quả đấy!

 

Chu thị hạ quyết tâm , bà tin trưởng thôn dám đánh!

 

"Vậy thì đắc tội! Không thể trái thánh chỉ!"

 

Trưởng thôn giơ bản t.ử lên cao, đ.á.n.h một bản t.ử cái m.ô.n.g sớm nở hoa của Chu thị, đau đến mức bà kêu gào t.h.ả.m thiết:

 

"A -!" Tiếng kêu t.h.ả.m thiết thê lương đinh tai nhức óc!

 

Khi trưởng thôn chuẩn đ.á.n.h thêm cái thứ hai, Chu thị mau chóng : "Đừng - ... Đừng, , ."

 

Trưởng thôn cất bản tử: "Tự giác một chút thì chịu tội!"

 

Chu thị: "..."

 

Lòng c.h.ế.t cũng !

 

Chu thị lôi kéo ông Ôn cùng, ông cùng bà đến chỗ Vương thị dập đầu thỉnh an.

 

Chẳng sợ bất đắc dĩ cần kém một bậc ở mặt Vương thị, bà cũng đối phương khó chịu!

 

Chính mới là ông Ôn coi trọng nhất!

 

Mặt già của ông Ôn lập tức đen !

 

" !" Ông mặt mũi việc !

 

"Biểu ca, đây đều là bởi vì năm đó ông uống say, đối với ... mới bất đắc dĩ gả cho ông, nếu sẽ chịu tội như ngày hôm nay ? lớn tuổi, mất hết cả mặt mũi, trong thiên hạ chê ? mặc kệ, nếu ông với , thì ông giúp chịu năm đại bản !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-262.html.]

 

Ngày hôm qua, thị vệ quả thực chính là mạng già của bà , mười đại bản, từng bản đều dùng hết sức lực! Mông của bà đều nở hoa!

 

Thiếu chút nữa lấy mạng già của bà !

 

Vừa thôn trưởng nghiêm túc lưu tình, giờ phút m.ô.n.g rướm máu!

 

Ông Ôn nghiêng chuyện.

 

ông sẽ , ông mặt mũi như !

 

Chuyện năm đó là ông chẳng ! Rượu cũng là Chu thị đưa cho ông uống, ai ngờ uống say.

 

-

 

Chu thị thấy ông như thì tức giận ngã ngữa!

 

Cuối cùng cũng thể lay động ông Ôn, chỉ thể một .

 

Chu thị bà t.ử dìu tới nhà Vương thị.

 

Mỗi một bước m.ô.n.g đều đau vô cùng!

 

điều đau khổ hơn chính là những thôn dân trốn ở phía cửa dọn cây thang leo lên tường viện để trộm náo nhiệt.

 

Nhục nhã vô cùng!

 

Hoàng Thượng quả thực chính là tên biến thái, hôn quân, ngay cả chuyện nhà khác cũng quản!...

 

Nhà Ôn Noãn ở cuối thôn, nhà cũ ở giữa thôn, một đường qua mười mấy hộ nhà, thấy bên trong truyền tiếng chê , Chu thị ước gì thể tìm hố đất trốn xuống!

 

Chu thị vẫn luôn hùng hùng hổ hổ tới cuối thôn.

 

Ôn Noãn sai chuyển một chiếc ghế đặt ở sân .

 

Nàng đỡ Vương thị xuống ghế: "Bà nội, bà nội cứ ở chỗ ."

 

"Cha , hai ở bên ! Tiểu cô, cũng ở bên cạnh bà nội."

 

"Đại tỷ, nhị tỷ, hai bên cha ."

 

"Nhiên nhi và ở bên tiểu cô." Thân hình nhỏ bé của Ôn Noãn bận rộn chỉ huy vị trí cho .

 

"Được!" Ôn Nhiên vội vàng chạy tới bên cạnh Ôn Gia Mỹ.

 

"Đáng tiếc các ca ca ở nhà!"

 

Ôn Noãn : "Không , mỗi ngày đều cơ hội như ! Đại ca bọn họ trở về đến một ."

 

Ôn Nhiên xong liền vui vẻ: "Cũng đúng!"

 

Tam tỷ thật sự quá !

 

mà nàng thích!

 

Người một nhà cuộc chuyện của hai đều hết chỗ , nhưng trong lòng chút chờ mong.

 

Sau đó một nhà giống như chụp ảnh gia đình, ở phía Vương thị, chờ "Nhiếp ảnh gia" Chu thị đến.

 

Ôn Noãn đòi công bằng cho những nỗi oan ức mà Vương thị gánh chịu bao nhiêu năm qua!

 

Đáng tiếc Hoàng Thượng ban thánh chỉ hưu phu, cái gì mà thà rằng phá mười ngôi chùa còn hơn phá một mối hôn sự.

 

Dù gì cũng nguyện ý ban cho thánh chỉ hưu phu.

 

nam nhân đều giúp nam nhân, bản Hoàng Thượng cũng một đống thê lớn nhỏ!

 

Ngoại trừ ngày mồng một và mười lăm đến chỗ Hoàng Hậu vẻ tôn trọng chính thê thì ngày nào cũng ngủ với thê !

 

Cung đấu gì đó lợi hại hơn nhiều so với những kỹ xảo của Chu thị.

 

Cho nên một việc ông căn bản xem trọng!

 

Tam quan giống nên khó thuyết phục đối phương.

 

Chỉ thể lui mà cầu ông hạ chỉ đem Chu thị biếm tiện , mỗi ngày thỉnh an Vương thị, như cũng đủ khó chịu!

 

Hoàng Thượng xong liền cảm thấy chuyện bình thường, , thật sự thỉnh an chính thê!

 

Chu thị thích mắng nhà bọn họ là tiện loại ?

 

Vậy thì hôm nay bà quỳ xuống dập đầu thỉnh an nhà bọn họ, ai càng tiện hơn?

 

 

Loading...