Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 267
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường từ Ninh Viễn huyện kinh thành một đoạn đường là cần trải qua một vùng núi xa xôi hẻo lánh.
Vùng thường xuyên sơn tặc lui tới, nhưng mấy năm nay định hơn nhiều, chỉ xuất hiện qua hai , hai nhà cướp đều là gian thương giàu mất hết tính .
Bởi vì xe ngựa vận chuyển hàng hoá chậm, mỗi ngày xe ngựa vận chuyển hàng hoá đều xuất phát từ lúc trời còn sáng.
Mỗi ngày Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đều ngủ ở trạm dịch hoặc là khách điếm đến khi tự nhiên tỉnh, ăn qua cơm trưa mới xuất phát.
Một canh giờ là thể đuổi kịp bọn họ!
Ngày đúng là ngày trải qua rừng rậm, Ôn Noãn đ.á.n.h giá thời gian, so với ngày xưa sớm hơn nửa canh giờ đuổi kịp bọn họ.
Một đường bình thường, Ôn Noãn còn cảm thấy bản suy nghĩ nhiều.
Nàng cùng Nạp Lan Cẩn Niên từ từ ở phía đội ngũ.
Chỉ là nghĩ tới khi khỏi cánh rừng, một cây đại thụ ngã ở đường, ngăn cản đường của bọn họ.
Hai lôi kéo cương ngựa, đồng thời để ngựa ngừng .
Xe ngựa phía cũng ngừng theo.
Lôi Đình cùng Lâm Đình Hiên xuống xe ngựa, chạy tới dọn cái cây lớn .
Lúc một đám mặc áo đen xông .
Người cầm đầu giơ đại đao, với bọn họ: "Núi là mở, cây là chém, nếu qua đây, để tiền mua đường!"
Người bên cạnh lúc cũng mở miệng : "Để tất cả hàng hoá trong xe ngựa, thì chúng sẽ tha cho các ngươi một con đường sống."
Lâm Đình Hiên cùng Lôi Đình cứ như hề thấy mà dọn cây đại thụ .
"Gan ch.ó thật lớn, dám đụng đến cây của ! Các lên cho ! Nam thì g.i.ế.c, nữ thì bắt trở về núi cho các ngươi ấm giường!"
Hai mươi mặc áo đen lập tức chuyển động!
Những tốc độ nhanh, thở đẫm m.á.u nặng.
giống như những sơn tặc g.i.ế.c cướp của bình thường!
Cũng chỉ kẻ đầu là thực lực khá kém, qua chút giống sơn tặc!
Mấy áo đen phân công hành động, mấy trực tiếp chạy về hướng xe ngựa.
Có mấy cầm đao c.h.é.m về phía Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên.
Lâm Đình Hiên cùng Lôi Đình nhanh chóng chuyển động!
Khoé miệng Ôn Noãn khẽ nhếch lên: "Tìm c.h.ế.t!"
Từ lưng ngựa Ôn Noãn nhảy xuống, ở giữa trung tung một cú đá, ba mặc áo đen lập tức nàng đá bay!
Đại đao tay rơi mặt đất, thể bay đập thật mạnh đại thụ trong cánh rừng, lập tức phun một búng máu.
Mày Nạp Lan Cẩn Niên cũng hề nhăn một chút, ở lưng ngựa, vươn hai ngón tay, cứ như kẹp lấy đại đao đang c.h.é.m đến.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng cử động, đại đao lập tức "Bang" một tiếng cắt thành hai đoạn.
Hắn tùy tay ném một cái, đầu một rơi xuống đất, nửa cái đao còn cắm của một mặc áo đen khác, mặc áo đen đang giơ đại đao lên về phía Ôn Noãn, còn kịp rơi xuống thì ngã xuống !
Ba mươi phút qua!
Mười tám mặc áo đen ngã xuống đất dậy nổi!
Một mặc áo đen thấy tình huống đúng, trường đao trong tay bay ngoài, lập tức bổ về phía mặc áo đen cầm đầu , xoay lập tức chạy trốn.
Lâm Đình Hiên đuổi theo ngăn cản , hai nhanh chóng đ.á.n.h , khi Lâm Đình Hiên bắt , c.ắ.n độc giấu trong răng để tự sát.
Một phía khác, chân nhỏ của Ôn Noãn đá một cái, mặt đất lập tức bay lên một khối đá nhỏ đ.á.n.h bay đại đao lên trời!
Người "Núi là mở" thấy đại đao bổ về phía , sợ tới mức cứ thế quỳ xuống!
Ôn Noãn đến mặt , một chân đạp xuống chân: "Ai phái các ngươi tới?"
Phó trại chủ Hắc Phong Trại dọa đến choáng váng: "Ta ! Đám áo đen tìm tới cửa, bắt của Hắc Phong Trại chúng dẫn bọn đ.á.n.h cướp. Chúng đ.á.n.h thắng bọn họ, chỉ thể dẫn bọn tới! Vị thiếu gia , xin tha mạng!"
"Ngươi bọn họ là nào ?"
"Không , chỉ tìm tới cửa hủy hàng hóa của các ngươi!"
Hủy hàng hóa của bọn họ?
Đám mặc áo đen , mười khi tay đều là một đao hướng về phía bọn họ, nhằm chuẩn chỗ hiểm mà chém!
Rõ ràng chính là đoạt mạng của bọn họ!
Có chín là thật sự hủy hàng hóa!
Hơn nữa chiêu thức võ công cũng giống .
Cảm giác như là hai đội nhân mã hợp với việc.
Ôn Noãn rơi suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-267.html.]
Lúc Lôi Đình, Vạn Quân cùng Lâm Đình Hiên lục soát qua thể của từng hắc y nhân.
Trên những đều một cái lệnh bài, phía một cái đồ án cổ xưa.
"Đây là của Quang Ảnh môn." Lôi Đình đưa một khối lệnh bài trong đó cho Nạp Lan Cẩn Niên xem.
Sau đó giải thích cho Ôn Noãn một chút:
Quang Ảnh môn là tổ chức thần bí thành lập mấy năm gần đây, môn chủ là ai, xuất quỷ nhập thần.
Toàn bộ bên trong đều là kẻ sợ c.h.ế.t!
Chuyên môn nhận những nhiệm vụ của những quyền thế mà thể gặp .
Nghiêm khắc mà thì chỉ cần bạc, cái nhiệm vụ gì cũng đều nhận!
Không giống những kẻ đầu độc, chỉ g.i.ế.c .
Quang ảnh môn kín miệng, một chút tiếng gió tin tức về khách hàng cũng để lộ, cho nên danh dự , nhưng mà thu phí cũng cao, thông thường đều là lấy vạn lượng bạc mở đầu!
Nạp Lan Cẩn Niên khá nhiều: "Nghe đồn môn chủ của Quang Ảnh môn là con thứ của gia chủ Thanh gia - Thanh Lân."
"Toàn bộ những kẻ đó đều là một cái lệnh bài ? Đây chắc cùng một đội." Ôn Noãn hỏi.
" ."
Nạp Lan Cẩn Niên chỉ liếc mắt lệnh bài một cái, cũng nhận lấy, mà đưa cho Lôi Đình một lọ nước thuốc: "Bôi lên xương đùi ."
Tất nhiên là cũng là của hai đội khác .
"Vâng". Lôi Đình cầm cái chai qua.
Đột nhiên Nạp Lan Cẩn Niên duỗi tay bịt kín đôi mắt của Ôn Noãn, nhẹ giọng : "Đừng ."
Ôn Noãn: "..."
"Được, , buông tay ."
Nạp Lan Cẩn Niên rút tay , huýt sáo một tiếng, Tiểu Hắc xoay vòng quanh ở bầu trời.
Ôn Noãn lạnh lùng "mở đường" vẫn đang giẫm ở chân: "Đưa đến sơn trại các ngươi! Nếu mà dám giở trò, sẽ băm ngươi cho sói!"
Vừa Đại Hôi vẫn luôn xổm xe ngựa, bảo vệ đám Ôn Gia Mỹ, lời xong thì gào một tiếng, tỏ vẻ chấp nhận!
Nó thịt nào cũng ăn!
"Đừng... Đừng! Ta sẽ mang thiếu gia ! Hắc Phong Trại chúng thật sự là ép!"
Ôn Noãn rút chân .
Phó trại chủ Hắc Phong Trại nhanh chóng bò dậy.
Hắn nào dám giở trò!
Bởi vì trại chủ phối hợp, hắc y nhân g.i.ế.c.
Ngày thường sơn trại bọn họ cũng coi là võ công thiên hạ vô địch khi đ.á.n.h với những thương nhân cùng của tiêu cục, nhưng ở trong tay những thì đều thành võ công mèo cào, hề sức phản kháng.
Hắn đều sắp nghẹn khuất mà c.h.ế.t đây !
Lôi Đình việc nhanh chóng: "Chủ tử, mười phía lưng dấu ấn của quang ảnh môn!"
"Đã , các ngươi chờ ở trạm dịch."
"Tuân lệnh."
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn với phó trại chủ Hắc Phong Trại đến sơn trại, Đại Hôi cũng đuổi kịp.
Ôn Noãn hai bước thì đầu với Lôi Đình: "Nhớ lục soát hết bạc, ngân phiếu, đồ vật đáng giá mấy mặc áo đen !"
Lôi Đình: "..."
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên, theo phó trại chủ Hắc Phong Trại lên núi.
Sau khi Lôi Đình cùng Vạn Quân cướp đoạt sạch sẽ tài vật mấy mặc áo đen xong, xử lý t.h.i t.h.ể cho , miễn cho khách qua đường sợ hãi, đó tiếp tục về phía , bọn họ ở trạm dịch chờ Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên sẽ tiếp tục khởi hành.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên tới Hắc Phong Trại, đó phát hiện bộ của Hắc Phong Trại đều g.i.ế.c!
Nam nữ già trẻ, thậm chí trẻ con cũng buông tha!
Hơn một trăm mạng , một cũng buông tha!
Ôn Noãn nhíu mày.
Phó trại chủ Hắc Phong Trại chạy đến bên cạnh một hài t.ử cùng phụ nhân, phát tiếng rống giận đau thấu ruột gan: "A -!"
Mắt lạnh của Nạp Lan Cẩn Niên càng thêm rét lạnh.
Lúc ở trời Tiểu Hắc kêu một tiếng, đó lao thẳng xuống.
Đại Hôi lập tức ý bảo Ôn Noãn lên lưng nó.
Ôn Noãn sờ sờ đầu của nó lên.