Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi Ôn Noãn xong, nó lập tức phi về hướng của Tiểu Hắc đang lao xuống.

 

Nạp Lan Cẩn Niên bóng dáng một một sói xa: "..."

 

Rốt cuộc ai là nuôi dưỡng nó?

 

Hắn đành một yên lặng đuổi theo!

 

Đại Hôi mang theo Ôn Noãn tới một sơn cốc.

 

Nơi chín t.h.i t.h.ể mặc áo đen tùy tiện c.h.é.m g.i.ế.c, khuôn mặt hủy đến mức đổi!

 

Ôn Noãn tiến lên xem bọn họ đồ vật phân biệt phận .

 

Nạp Lan Cẩn Niên giữ nàng : "Để tới."

 

Đại Hôi c.ắ.n góc áo Ôn Noãn: Loại chuyện đương nhiên là để giống đực !

 

Ôn Noãn: "..."

 

Nạp Lan Cẩn Niên lấy kiếm cắt mở quần áo một trong đó, định đẩy , nghĩ đến cái gì, đầu với Ôn Noãn: "Cô ."

 

Ôn Noãn: "..."

 

Nàng , nàng qua nhiều lưng nam nhân, cần như !

 

Nghĩ vẫn là nên , đừng dọa tới những cổ nhân , đến lộ cái cánh tay cũng cho rằng hủy trong sạch.

 

Ôn Noãn ngoan ngoãn .

 

Rất nhanh Nạp Lan Cẩn Niên điều tra , đến bên cạnh Ôn Noãn: "Đi thôi!"

 

"Bọn họ là ai?"

 

"Thật là của quang ảnh môn, phía lưng đều hình xăm một sáng một tối, hơn nữa hình xăm dùng nước t.h.u.ố.c do quang ảnh môn bí mật chế thoa thử thì mới thể hiện . Cái chỉ bên trong quang ảnh môn mới ."

 

Ôn Noãn cũng hỏi .

 

"Nói như , chín giả mạo quang ảnh môn tới thừa cơ ám sát chúng ? Sau đó giá họa cho Thanh gia?"

 

mà việc Thanh gia mượn tên tuổi thổ phỉ để hủy diệt hàng hóa của nàng cũng giả!

 

sơn trại đều g.i.ế.c?

 

Chẳng lẽ phát hiện phận của đối phương?

 

Ánh mắt Ôn Noãn lạnh lùng.

 

Như thật quá đáng!

 

-

 

Hai về tới núi, xem manh mối gì .

 

Phó trại chủ Hắc Phong Trại thấy hai xuất hiện, cứ thế quỳ xuống.

 

"Hai vị thiếu gia, cầu các vị thu lưu ! Ta báo thù cho nhà, báo thù cho 108 mạng của Hắc Phong Trại!"

 

"Lần xuống núi cướp, ngoài thì một nào là của Hắc Phong Trại, uy hiếp, đại ca bởi vì chịu uy hiếp, cho nên bọn họ g.i.ế.c! Võ công của bọn họ mạnh, đến cả đại ca cũng đối thủ của bọn họ! Bọn họ nếu mà chúng phái xuống cướp, sẽ g.i.ế.c bộ của trại chúng ! Ta là bất đắc dĩ mới lên cầm đầu xuống!"

 

Phó trại chủ Hắc Phong Trại giải thích một chút!

 

Ôn Noãn im lặng một chút: "Vậy thì theo ! Về ở bên một xa phu, bằng lòng ?"

 

"Đa tạ thiếu gia, chỉ cần thể báo thù! Hắc Ưng cái gì cũng nguyện ý!"

 

Hắc Ưng dập đầu với Ôn Noãn một cái.

 

Vừa thấy võ công hai mạnh, những kẻ võ công tầm thường như bọn họ thể so sánh !

 

Những đó võ công cũng mạnh, nếu chỉ dựa thì cả đời cũng báo thù !

 

Hắc Ôn Noãn xong cái tên Hắc Ưng , yên lặng ngẩng đầu lên Tiểu Hắc đang ở bầu trời một cái.

 

Nàng duyên với hắc ưng!

 

"Sau khi ngươi an táng cho xong xuôi thì đến cửa hàng thứ mười tám của Tĩnh Phúc phố thuộc Ninh Viễn huyện chờ , việc cần kinh một chuyến, đây là chìa khóa cửa hàng." Ôn Noãn xong ném một chuỗi chìa khóa cho .

 

Đó là cửa hàng trang hoàng xong xuôi, chuẩn bán đồ sứ, chờ khi hội giám thưởng gốm sứ kết thúc mới khai trương.

 

"Dạ!"

 

Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên xem xét khắp nơi một lượt, phát hiện thêm manh mối gì.

 

Khi đang chuẩn xuống núi, phát hiện mấy cái dấu chân m.á.u nông sâu.

 

Ánh mắt Ôn Noãn chỉ trong nháy mắt, Nạp Lan Cẩn Niên bẻ một nhánh cây ở bên cạnh, khom lưng, đo kích thước của dấu chân m.á.u .

 

Đo xong, với Ôn Noãn: "Đi thôi!"

 

Đuôi mắt Ôn Noãn nheo : "Được."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-268.html.]

Đại Hôi ở phía , vẫy đuôi, ngửi khắp nơi xem chứng cứ .

 

Tiểu Hắc vẫn đang xoay quanh bầu trời.

 

Hai xuống núi, cứ thế cưỡi ngựa chạy đến trạm dịch.

 

Trạm dịch.

 

Ba Lâm Đình Hiên cùng Lôi Đình Vạn Quân dàn xếp xong xuôi cho Từ lão cùng nhà Ôn Noãn từng mới trở về phòng.

 

Sau lưng Lâm Đình Hiên thương, khi trở về phòng thì cởi áo , lộ miệng vết thương nông sâu ở lưng, vẫn còn đang chảy máu.

 

Mày cũng hề nhăn một chút, lấy một lọ t.h.u.ố.c bột, đổ miệng vết thương.

 

mà bởi vì miệng vết thương ở phía lưng nên hề thuận tiện, t.h.u.ố.c bột đổ đầy đất, ngược miệng vết thương dính bao nhiêu.

 

Lúc cửa gõ vang lên.

 

Hắn tưởng Lôi Đình mang nước ấm tới, nên : "Cửa khóa, !"

 

Ôn Hinh cầm một lọ t.h.u.ố.c trị thương, đẩy cửa : "Lâm công tử..."

 

Khi nàng thấy trần trụi của thì đột nhiên im bặt.

 

Lâm Đình Hiên nhanh chóng mặc quần áo , khuôn mặt tuấn tú tuấn lãng cương nghị phiếm hồng một chút, chuyện cũng lắp: "Xin, xin , mạo phạm! , tưởng là Lôi Đình!"

 

Ôn Hinh xoay , mặt nàng cũng đỏ lên: "Không, !"

 

Lúc Lôi Đình mang một chậu nước ấm đến đây, thấy Ôn Hinh: "Nhị cô nương!"

 

Ôn Hinh nhanh chóng chạy đặt t.h.u.ố.c trị thương lên bàn: "Đây là t.h.u.ố.c trị thương do Noãn nhi , hiệu quả !"

 

Nói xong, nàng cất bước lập tức chạy!

 

Lôi Đình: "... Sao nhị cô nương chạy trốn gấp như ?"

 

"Ngươi bôi d.ư.ợ.c giúp ." Mặt Lâm Đình Hiên còn hồng, tránh trả lời, cỏi bỏ quần áo một nữa.

 

"Được."

 

Lôi Đình thấy mặt đất t.h.u.ố.c bột: "Vừa ngươi tự bôi d.ư.ợ.c ?"

 

Lâm Đình Hiên: "... Không, cẩn thận đ.á.n.h đổ."

 

"À."

 

-

 

Đoàn chỉnh đốn xong xuôi, Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cũng trở , quan tâm tiến lên dò hỏi.

 

Trong lòng Ngô Khải Hoa chút lo lắng: "Noãn nhi việc gì chứ?"

 

Từ lão đ.á.n.h giá Ôn Noãn một vòng, cuối cùng ánh mắt mới dừng ở Nạp Lan Cẩn Niên, về Ôn Noãn: "Tiểu đồ , việc gì chứ?"

 

Ôn Noãn lắc lắc đầu: "Không việc gì."

 

Ôn Hinh: "Hai thương chứ? Có tìm manh mối gì ? Có của Thanh gia , cố ý phái hai đội , để lẫn lộn manh mỗi?"

 

Ngô Cảnh Thần nghĩ đến hình ảnh lúc chút nghĩ mà sợ: "Những đó quá kinh khủng! G.i.ế.c như ma, chúng chỉ là xưởng nhỏ, bọn họ thế?"

 

Hắn Ôn Hinh cũng đang luyện võ, nghĩ hoặc là về cũng nên theo luyện, dù cũng thể về chuyện gì đều tránh ở phía biểu !

 

Hôm nay gặp chuyện cái mới với thế giới .

 

Đối mặt sự quan tâm cùng lo lắng trong mắt , Ôn Noãn lắc đầu, chỉ đơn giản : "Không việc gì. Thật là huỷ hoại hàng của chúng , nhưng cần lo lắng. Đêm nay ngủ sớm một chút ! Ngày mai lên đường sớm".

 

Nàng cũng việc tất cả sơn trại đều diệt, nếu bọn họ càng sợ.

 

"Cũng thật quá đáng! Bản , thì hủy hàng hoá của khác!"

 

"Biến thái! Phải báo quan!"...

 

-

 

Đêm mùa hè, bầu trời đầy , những con côn trùng đều khô nóng tới mức kêu ngừng.

 

Nạp Lan Cẩn Niên gõ cửa phòng Ôn Noãn.

 

Ôn Noãn còn ngủ, đang vẽ ở trong phòng, thấy tiếng gõ cửa, nàng buông bút mở cửa.

 

Trong bóng đêm, ngũ quan nam t.ử chút mơ hồ, nhưng ánh mắt nàng như chứa hàng vạn trời.

 

"Ăn khuya ?" Giọng nam t.ử ... êm tai, quyến rũ lòng .

 

Gió đêm đem mùi hương đồ ăn bay , hỗn loạn, nhợt nhạt, hòa lẫn với thở mát lạnh dễ ngửi nào đó.

 

Ôn Noãn gì, lúc một giọng trầm thấp vang lên: "Ăn chứ, vì ăn?"

 

Từ lão từ phòng bên cạnh , lấy cái đĩa trong tay Nạp Lan Cẩn Niên trong phòng Ôn Noãn: "Tới, đói c.h.ế.t lão phu ! Cùng ăn !"

 

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

 

 

Loading...