Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" ! Ta còn tàng cây đây! Chân đều dọa đến run lên!"
"May mắn nhất chính là một bàn cây , lúc rời ! Nếu đại thụ bên cạnh bật gốc như thế, đến cái bàn còn hất đổ, sẽ dọa chảy cả nước tiểu mất!"
"Cũng đúng, thật là phúc lớn mạng lớn! May mắn chỉ là đổ trúng xe ngựa, việc gì là !"
"Đập hỏng xe ngựa thì , xe ngựa còn ai chứ? Hy vọng là còn ai, nếu mạng ."
"Chúng hỗ trợ rời cây !"...
Thanh Loan sốt ruột Thanh gia dọn cây, nhưng mà cây quá lớn, mười mấy nâng một chút cũng nâng , đập thêm một cái thật mạnh lên xe ngựa.
Thấy , mặt nàng xanh cả !
Giờ phút chuyện, sắc mặt từ xanh biến thành đen, tức giận : "Câm miệng! Các ngươi hàng hóa trong xe ngựa đáng giá ? Một trăm các ngươi còn bằng một bộ đồ sứ trong xe ngựa! Cái gì gọi là đập hỏng xe ngựa thì ? Đập c.h.ế.t các ngươi mới là đó!"
Mọi đang chuẩn tiến lên hỗ trợ dời cây đại thụ , xong lời liền hỗ trợ nữa, vẻ mặt bọn họ tức giận Thanh Loan:
"Người nào đây? Tuổi còn nhỏ mà tâm địa độc ác như ! Khó trách cây đều đổ xe ngựa nhà bọn họ, đây là báo ứng đấy!"
"Ta cũng thấy , miệng độc như , nghĩ đến cũng gì! Ông trời mắt, xe ngựa khác đều việc gì, chỉ nhà nàng chuyện!"
"Còn hỗ trợ dọn đại thụ ! Không giúp nữa, đây là trời phạt, xứng đáng gặp báo ứng."...
"Các ngươi, những tiện dân tìm..." Thanh Loan còn cái gì.
Thanh Dương giữ nàng : "Câm miệng, hươu vượn cái gì thế?!"
"Không ? Những đó mệnh tiện, giống đồ sứ chúng ... !"
"Câm miệng, đ.á.n.h mất thanh danh ?" Thanh Dương trừng mắt nàng một cái, dùng âm lượng chỉ hai thấy thấp giọng cảnh cáo:
"Cứ cho là những đó mệnh tiện là sự thật thì cũng thể ! Làm như đang mắng ?"
"Bọn họ chuyện thật quá đáng!" Thanh Loan cãi một câu, cuối cùng cũng thêm câu nào nữa.
Lúc Thanh Dương mới về phía đoàn Ôn Noãn .
Một cây đại thụ che trời sẽ đột nhiên nhổ tận gốc, tin một chút nào!
Một đoàn của Ôn Noãn cũng sợ hãi đến nỗi trái tim cũng đều nhảy ngoài!
Vừa bọn họ ở bên cạnh cây đại thụ .
Nếu mà cây đại thụ đổ về phía bọn họ, thì hậu quả dám tưởng tượng!
Vừa Noãn nhi còn dựa cây đại thụ nữa!
Nếu mà đổ về phía bọn họ, chỉ sợ Noãn nhi sẽ đè thành bánh nhân thịt!
"Noãn nhi, may mắn chúng rời ! Nếu thì t.h.ả.m ! Làm sợ c.h.ế.t!" Trong lòng Ôn Gia Mỹ nghĩ mà sợ.
Ôn Noãn mỉm : "Sẽ , thì cả đời bình an. Đi thôi!"
Đoàn lên xe ngựa đang chuẩn rời .
Thanh Dương ngăn ở ngựa Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên.
"Là các ngươi nhổ cây đại thụ lên!" Đây là câu khẳng định, câu hỏi!
Tối hôm qua nhị truyền tin tức về, mười mấy thủ hạ của nhị đều g.i.ế.c, trong đội ngũ bọn họ năm là cao thủ, thủ !
Những đó thủ ở trong Quang Ảnh môn chính là hàng trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-270.html.]
Chỉ là phái phá hỏng hàng hóa của bọn họ, những g.i.ế.c sạch mà giữ một !
Khiến nhị tổn thất mười chín thủ hạ!
Hôm nay khiến hàng hóa của bọn họ hỏng hết!
Quả thật tàn nhẫn độc ác, phát rồ, hề nhân tính!
Bọn họ thật sự cho rằng Từ lão chống lưng, thì Thanh gia là dễ bắt nạt ?
Ôn Noãn xong thì bất ngờ, giống như chuyện lạ, nét mặt cũng khoa trương vô cùng:
"Vị công t.ử , ngươi úng não ? Ta lấy sức mạnh thể đẩy ngã cái cây lớn như thế ?"
Thanh Loan đến: "Không cần nhiều, chính ngươi đến gần cây đại thụ ! Cũng chính ngươi là ngã nó! Bây giờ đền bù một trăm vạn lượng hoặc là đưa công thức của pháp lang màu để bồi thường, việc xem như xóa bỏ!"
Ôn Noãn nở nụ , ánh nắng chiều hạ rọi lên mặt nàng, khiến cho nụ của nàng càng thêm tươi sáng: "Cô mơ ?"
"Ngu ngốc mới đúng!" Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng bốn chữ.
Ngô Khải Hoa cùng Ngô Khải Nghiệp cũng nhảy khỏi xe ngựa và tới.
Khuôn mặt Ngô Khải Nghiệp tức giận : "Một trăm vạn lượng, cô cướp luôn ?"
"Đây là đang tìm thế tội đúng ? Rõ ràng cái cây là tự đổ, thế mà đổ cho ? Muốn công thức cũng cần dùng lý do mà đến ma quỷ cũng tin như chứ!"
Thanh Loan vươn tay chỉ Ôn Noãn: "Vừa chính tận mắt thấy dựa cái cây , khiến cho cái cây ngã! Hôm nay trả một trăm vạn lượng hoặc cũng đưa công thức . tuyệt đối sẽ bỏ qua!"
Nàng công thức, còn cả bạc!
"Bốp!" Một cái quạt giấy đ.á.n.h xuống ngón tay đang chỉ nàng của Thanh Loan, xương ngón tay cũng nứt , đau đến mức nàng cảm giác ngón tay chặt đứt!
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng lấy một cái khăn tay lau quạt giấy.
Xong , trực tiếp ném cái khăn tay .
Mặt của Thanh Lan đỏ lên, đau đến mức thành lời.
Những mặt ở đây xong cũng bật .
Không cần Ôn Noãn , bọn họ bắt đầu lên án nàng :
"Cô nương, còn chỉ là một tiểu t.ử lớn, so với cây đại thụ thì cũng chỉ như một con kiến, một con kiến thì thể rung chuyển một đại thụ? Không thể bỏ qua? Vậy thì báo quan ! Có nhiều cặp mắt thấy như !"
" ! Các báo quan ! Ta cũng sẽ chứng!" Nói xong với đám Ôn Noãn: "Các mau chạy nhanh ! Hai chính là loại lừa đảo để tống tiền! Họ trúng công thức của nhà ngươi! các yên tâm, tất cả chúng thể chứng cho ! Cái cây là tự nó ngã chứ liên quan gì đến các ! Nếu báo quan, cũng sẽ chứng bọn họ lừa gạt để lấy công thức cùng bạc của các !"
" , cần quan tâm bọn ho! Mau ! Có báo quan phủ cũng cần đền bạc! Dựa một cái thì cây ngã? Vậy thì còn cần đến cưa gì? Thợ mộc lên núi chặt cây cứ dùng lưng dựa là !"
"Hai ngang ngược vô lý, may mắn chỉ mỗi các ở đây, nếu thì nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa sạch! Các mau ! Chỉ kẻ ngốc mới để ý đến bọn họ!"...
Vừa Thanh Loan thật sự tức giận, tất cả đều nóng lòng cho đám Ôn Noãn.
Ngô Khải Nghiệp ôm tay hành lễ: "May mắn chứng, cảm ơn ! Nếu chúng thật sự nên thế nào!"
Ôn Noãn cũng mỉm : "Xin đa tạ vì bênh vực lẽ , tiền hôm nay để mời!"
Ôn Noãn dứt lời, Lôi Đình hiểu chuyện lấy một thỏi mười hai lượng đưa lão bản quán .
Mọi đều lời cảm ơn: "Cảm ơn công tử! Vị tiểu công t.ử thật cách ! Nói giúp hai câu trả tiền cho chúng ! Chúng cũng chỉ lời thật lòng, căn bản cần cảm tạ!"
"Người ắt đền đáp! Ngồi ở tàng cây, cây cũng đổ về !"
"Không giống nào đó! Không tích khẩu đức, họa từ trời rơi xuống, còn đổ lên của khác!".