Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy chục ồn ào oán trách ngừng!

 

Ngô Khải Nghiệp gì, chỉ lắng .

 

"Được , yên lặng một chút để ! Nếu tất cả chuyện lợi và hại của chuyện thì cố gắng lấy cơ hội chiến thắng! Cuộc thi chỉ thể chọn một lên đấu với bốn quốc gia khác. Mọi cảm thấy thể đề cử ai lên? Bắc Minh quốc đề cử Diệp gia." Ánh mắt của Giang Đào lướt qua một vòng.

 

Lần ai gì.

 

Ai sẽ lên đấu đây? Thế nào cũng thua!

 

Diệp gia ở Bắc Minh quốc chính là bá chủ của giới gốm sứ đại lục!

 

Mỗi năm vận chuyển đến đây chỉ một trăm món đồ sứ, nhưng bán bạc còn nhiều hơn bọn họ bán mấy ngàn món đồ sứ!

 

Ánh mắt Giang Đào dừng ở của Thái gia và Thanh gia: "Hoàng thượng xem trọng cuộc thi ! Nếu thắng sẽ phần thưởng!"

 

Hoàng thượng tất nhiên xem trọng cuộc thi .

 

Ở thời đại , gốm sứ ở Nạp Lan quốc là một nghề nghiệp cực kỳ quan trọng, cũng là nghề nghiệp quan trọng nhất đối với cả 5 quốc gia đại lục !

 

Mỗi năm thuế thu từ nghề gốm sứ chiếm một phần mười tổng doanh thu thuế của quốc gia hàng năm! Cùng tơ lụa, muối, gộp chung cũng nửa ngân khố quốc gia!

 

Nghĩa là tiền thuế của bốn món chiếm một nửa bạc của ngân khố!

 

Có thể thấy nó quan trọng bao nhiêu!

 

Cho nên vì để phát triển lớn mạnh bốn sản nghiệp thì đều cần những cuộc tổ chức trao đổi long trọng.

 

Bởi vì Nạp Lan quốc xây dựng hội trường để tổ chức nên năm nào mấy hội giao lưu lớn cũng tổ chức ở Nạp Lan quốc.

 

Mỗi đều thể mang đến nhiều bạc cho Nạp Lan quốc!

 

mới khiến khác ghen tỵ.

 

Hiện tại thì các quốc gia đều hy vọng hội giám định và thưởng thức sẽ tổ chức ở quốc gia của !

 

Thái Viễn : "Chuyện là chuyện bắt buộc, nhưng mà nhà của chúng cách kinh thành khá xa. Lần chỉ mới gia đinh vận chuyển hàng hóa đến đây, còn sư phụ tay nghề thì vẫn đến. Lão phu thì già thể nữa, nếu sẽ nhận lấy!"

 

Còn đấu với Diệp gia của Bắc Minh? Đừng đùa! Tổ tiên của Thái gia bọn họ còn sống thì thể so.

 

Hơn nữa, nếu thua cuộc thi thì sẽ trở thành kẻ thù chung của những cùng nghề!

 

Thanh Dương : "Muốn màu Thanh Hoa của nhà chúng , thì cần chuẩn nhiều bước mới thể thành! Nên dám mạo hiểm lên."

 

Những khác cũng đều : "Chúng cũng đưa sư phụ đến kinh thành cùng!"

 

"Đồ sứ của chúng cũng chỉ ở mức tầm thường, dám sẽ mất mặt!"...

 

Ánh mắt của Thanh Dương dừng ở Ngô Khải Nghiệp.

 

Hắn nghĩ đến mười xe đồ sứ hư, nếu đẩy lên công việc tốn công vô ích thì đẩy ai lên!

 

"Chẳng xưởng gốm sứ Tuệ An nghiên cứu công nghệ mới là màu pháp lang ? Màu sác pháp lang rực rỡ xinh , để cho của xưởng gốm sứ Tuệ An lên thi đấu !"

 

Những khác xong cũng phụ họa: "Công nghệ nới? Nhiều năm như giới gốm sứ cũng xuất hiện công nghệ mới, để cho ở xưởng gốm sứ Tuệ An lên ! Chắc chắn thể thắng!"

 

"Cực khổ cho của xưởng gốm sứ Tuệ An !"...

 

Giang Đào nghĩ đến đồ sứ của xưởng gốm sứ Tuệ An thật sự cho động lòng, cũng nhân tiện : "Đồng ý để của xưởng gốm sứ Tuệ An thi thì giơ tay!"

 

Ngoài Ngô Khải Nghiệp thì tất cả đều giơ tay!

 

Giang Đào : "Đa thắng tiểu , xưởng gốm sứ Tuệ An cho lên !"

 

Ngô Khải Nghiệp bất mãn trong lòng, chuyện rõ ràng là đưa củ khoai lang nóng lên tay bọn họ!

 

Ngô Khải Nghiệp nhíu mày : "Cuộc thi thì thua thắng! Xưởng gốm sứ Tuệ An chúng cũng chỉ là xưởng mới, còn nhiều chỗ hiểu! Nếu như thua thì ? Còn nếu thắng thì ?"

 

Giang Đào suy nghĩ: "Nếu thua thì ! Còn nếu thắng, thì năm triển lãm tiếp theo sẽ dành cho các sân lớn nhất, vả cũng cần nộp một ngàn lượng phí sân!"

 

Thật , so với ba nước phụ thuộc thì thể thắng, nhưng so với Diệp gia của Bắc Minh thì cơ hội thắng xa vời!

 

Cuộc thi , chính là so trong vòng mười lăm phút thể đồ gốm sứ lượng cùng chất lượng theo yêu cầu của đối phương, ai càng nhiều thì càng , đó sẽ thắng!

 

Hơn nữa đồ sứ nung nứt toác, nếu nứt thì tính!

 

Ý là trong vòng mười lăm phút ngươi chỉ suy nghĩ thiết kế đồ sứ cho đối thủ, mà ngươi còn đồ sứ mà đối thủ yêu cầu.

 

Ông cũng từ bỏ cơ hội thắng !

 

"Nội dung cuộc thi là gì?"

 

Giang Đào nội dung cuộc thi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-273.html.]

 

Mọi xong đều âm thầm thấy may mắn!

 

Người của Diệp gia Bắc Minh tiếng nhanh nhẹn! Bọn họ mà chuẩn sẵn sàng thì chúng thể thắng?

 

Tuy thua cũng , nhưng vẫn mất mặt chứ! Cũng sẽ ảnh hưởng đến việc bán ồ sứ của nhà !

 

Còn trở thành kẻ thù chung của cùng nghề!

 

Làm đây!

 

"Được!" Ngô Khải Nghiệp suy nghĩ gật đầu đồng ý, một nghìn lượng cũng con nhỏ!

 

những cũng hạ quyết tâm đẩy bọn họ lên .

 

Sau khi Ngô Khải Nghiệp rời , ông lập tức cho Lôi Đình đến thông báo cho Ôn Noãn chuyện .

 

Ôn Noãn xong cảm thấy khó.

 

Mười lăm phút dùng để so lượng ? Nàng chỉ sợ đối phương còn một cái nào đấy!

 

Ngày hôm nhanh chóng đến!

 

Trong một miếng đất trống ở phòng đấu giá tạm thời dựng lên một cái sân khấu, chỉ dùng để thi đấu.

 

Giờ phút sân khấu đều là buôn bán đến từ các quốc gia, còn thể thấy một ít tóc vàng mắt xanh.

 

Canh ba giờ Thìn, cuộc thi bắt đầu đúng giờ.

 

Giang Đào hội trưởng hội gốm sứ bước lên đài quy tắc tỷ thí.

 

Quy tắc tỷ thí cũng khác mấy lời ngày hôm qua là mấy.

 

Chỉ thêm vài điều:

 

Thời gian vẽ thể vượt quá một phần ba thời gian thi đấu, tức là 5 phút, hết thời gian mà vẫn vẽ xong thì coi như thua.

 

Kết quả thi đấu lấy dựa tiêu chuẩn ai thể nhiều đồ sứ mỹ vô khuyết nhất thì thắng!

 

Vì để công bằng, chỉ thể phái sư phó gốm sứ trong độ tuổi từ 25 đến 30 lên tỷ thí.

 

Giới hạn là do Đông Lăng quốc đưa , ba quốc gia đều tán đồng.

 

Ai mà Diệp T.ử Thần nhà của Bắc Minh chính là thiên tài giới gốm sứ, 18 tuổi sáng tạo nhiều tinh phẩm giới gốm sứ.

 

Người mà phòng chính là !

 

Đối với các quốc gia khác mà thì đại sư trong giới gốm sứ hơn hai mươi tuổi đến hơn ba mươi tuổi mới là loại quen tay nhất!

 

Ôn Noãn: "..."

 

Hẳn là nàng nên trang điểm già hơn một chút!

 

Ngô Khải Nghiệp sửng sốt một chút: "Làm bây giờ? Cậu quy tắc !"

 

Ôn Noãn: "Không , để tiểu cô lên."

 

Ôn Gia Mỹ xong khẩn trương: "Tiểu cô, tiểu cô thể chứ?"

 

hề chuẩn gì!

 

Ôn Noãn: "Bình tĩnh, thể, tiểu cô cứ như thường ngày là , tiểu cô cần khẩn trương! Thắng thua cũng ".

 

" mà tiểu cô chuẩn gì hết!"

 

Mọi ai cũng cho rằng Ôn Noãn sẽ lên!

 

Vậy nắm chắc phần thắng ?

 

Sao giới hạn tuổi tác?

 

"Có nhớ mấy món đồ sứ mà cháu vẽ tối hôm qua ?"

 

Ôn Gia Mỹ gật gật đầu: "Nhớ kỹ."

 

"Vậy ! Không cần khẩn trương. Đi lên ! Tiểu cô chỉ cần tập trung thành một sản phẩm là ."

 

Ngô Khải Nghiệp cũng cổ vũ cho bà: "Cô là lợi hại thứ hai trong xưởng sản xuất gốm sứ Tuệ An chúng , cô , thì chẳng ai thể ! Hãy tin bản !"

 

Ngô Khải Hoa: "Thắng thua cũng chẳng !"

 

Ngô Cảnh Thần và Ngô Cảnh Chí: "Tiểu cô là lợi hại nhất! Mau lên đài !"

 

 

Loading...