Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 305
Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:34:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cô xem nhiều chào đón cô như ! Vất vả cho cô ! mặt bộ dân chúng ở đất phong cảm tạ hai vị thần y! Trở về sẽ tạo một cái cờ thưởng cho hai ."
Nói xong, cũng cho Giả Tĩnh Như cơ hội để , xe ngựa vụt một cái chạy xa.
Giả Tĩnh Như: "..."
Ôn Noãn mời nàng ở xem bệnh thêm vài ngày?
Ôn Noãn tư cách gì mời nàng ở xem bệnh thêm vài ngày chứ, thật là buồn !
Ôn Noãn nghĩ là ai?
Hoàng thượng của Nạp Lan quốc còn dám chuyện với của Thần Y Cốc kiêm Bắc Minh quốc như .
Còn cái gì mà tấm lòng sẽ từ chối?
Từ chối thì sẽ tấm lòng ?
Dáng vẻ chủ nhà , thật sự khiến khó chịu!
Dặn dò nàng chữa bệnh miễn phí thêm vài ngày, đoạt lấy công lao chữa bệnh miễn phí của nàng ?
là thứ hổ!
Lý Chí Hạo quan tâm trong lòng , hừ lạnh : "Sư cần quan tâm nàng ! Ngày mai chúng còn lên núi hái t.h.u.ố.c để tham gia cuộc thi Thần Y Cốc. Không thời gian để xem bệnh. Haiz, địa vị khác! Cái gì cũng cần , chỉ cần dặn dò vài câu là , cũng cần quan tâm !"
Lý Chí Hạo chỉ còn kém rõ là đám Ôn Noãn bọn họ chữa bệnh miễn phí để đoạt lấy công lao !
Giả Tĩnh Như xong cũng chỉ , vành mắt phiếm hồng, nụ tươi miễn cưỡng, vẻ mặt tủi thật giống như Ôn Noãn ức h.i.ế.p nàng.
Nàng nhẹ nhàng : "Nếu thể thì cũng chữa bệnh miễn phí cho , nhưng chúng đến huyện Nam Ninh là chuyện quan trọng , để thể chữa bệnh miễn phí một ngày, cũng là buổi tối hôm chạy suốt đêm, ngựa chạy ngừng đến huyện Nam Ninh mới thời gian chữa bệnh miễn phí cho ."
Tô Minh Tân xong sợ hai tức giận đó chữa bệnh miễn phí cho dân ở huyện Nam Ninh nữa, nên ông lập tức trấn an:
"Hai vị thần y chớ tức giận, dân ở huyện chúng đều rõ! Hai vị thể chữa bệnh miễn phí dù chỉ một ngày cho chúng là , cũng thể chậm trễ việc quan trọng của hai vị! Nếu thời gian thì chỉ cần chữa bệnh một ngày là đủ ."
Người xếp hàng cũng theo:
", đúng, đúng, thể chậm trễ việc quan trọng của hai vị, thể chữa bệnh một ngày cũng là đủ ! Còn cho bạc chúng bốc t.h.u.ố.c nữa, thật sự !"
"Có thể chữa bệnh miễn phí một ngày là quá ! Chúng cảm thấy hài lòng. Bây giờ còn tặng bạc mua thuốc, đây là chuyện từng ."
", một ngày là quá đủ, còn cho chúng bạc để bốc t.h.u.ố.c cũng đủ , hai vị thần y đến từ Thần Y Cốc thật sự quá !"...
Người xếp hàng đều một lời ngươi một lời tỏ vẻ ơn, chỉ là khi những lời cảm ơn phô trương thì chính là hỏi về bạc.
Thậm chí mấy mặt dày còn xin bạc.
Trong thành , cho đến bây giờ cũng thiếu mặt dày, cũng thiếu lòng tham đáy.
Tất nhiên cũng thiếu thật sự cần bạc để cứu mạng.
Trong lòng Lý Chí Hạo nóng như lửa đốt, bất đắc dĩ lấy một trăm lượng ngân phiếu: "Trên cũng chỉ mang theo một trăm lương, một trăm lượng sẽ đưa cho hiệu t.h.u.ố.c bắc, nào cần lấy t.h.u.ố.c thì mới thể đến tìm chưởng quầy của hiệu t.h.u.ố.c bắc để bốc thuốc, chưởng quầy thể trừ tiền một trăm lượng ."
Đây là biện pháp nhất mà nghĩ trong lúc vội vàng.
"Bồ Tát, quả thật là Bồ Tái tái thế!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-305.html.]
"Thật quá! Lương y như từ mẫu, câu thành ngữ của xưa sai."
Ngân phiếu đưa nhận liên tiếp lời ca ngợi.
Lý Chí Hạo lời ca ngợi của dành cho thì càng thêm đắc ý, chỉ cần bỏ một trăm lượng là thể khiến xem giống như thần, cũng là thể!
Hắn vui mừng : "Nơi của quan phủ ? Có thể giúp đưa một trăm lượng đến hiệu t.h.u.ố.c bắc ?"
Tôn Minh Tân lập tức : "Bản quan chính là huyện lệnh của huyện Nam Ninh, cứ để mang cho!"
Đây mới là thật việc thật, giống một , chuyện đau eo.
Chỉ lấy thịt cá của dân chúng!
Giả Tĩnh Như cũng lấy một trăm lượng: " cũng gom hết tiền một trăm lượng! Chỉ hy vọng thể sẽ khỏe mạnh!"
Tô Minh Tân đến bên cạnh hai Lý Chí Hạo nhận lấy hai tấm ngân phiếu, bản ông cũng lấy ngân phiếu năm mươi lượng giao cho tùy tùng bên : "Đưa đến hiệu t.h.u.ố.c bắc Bình An! Nói với họ cứ để dân nghèo đến lấy t.h.u.ố.c là !"
Tuy rằng ông chỉ là một huyện lệnh, bổng lộc thật sự cũng nhiều lắm, ngày thường còn lấy chút tiền để giúp cho dân nghèo, nên cũng chỉ năm mươi lượng.
"Huyện lệnh đại nhân đúng là quan phụ mẫu! Lại bạc cho chúng ! Không giống với nào đó!"
"Cảm ơn huyện lệnh đại nhân! Cảm ơn hai vị thần y..."
Tô Minh Tân khoát tay áo để yên lặng, ông với những dân đang xếp hàng: "Người dân nào cần thì mới đến hiệu t.h.u.ố.c bắc Bình An để bốc thuốc, nhớ rõ thật sự cần mới nhờ chưởng quầy của hiệu t.h.u.ố.c bắc trừ tiền hai trăm năm mươi lượng! Nhớ rõ đây là bạc để cứu mạng ! Nếu để phát hiện ai giờ trò thì sẽ đ.á.n.h đại bản!"
"Huyện lệnh, thật sự nghèo! Nếu cũng đến mức ngay cả bạc để khám bệnh cũng ! Ông xem quần áo cả nhà là chắp vá!"
" cũng nghèo!"
Tô Minh Tâm dặn dò một lượt: "Được , nào lấy t.h.u.ố.c thì báo danh và ghi địa chỉ nhà, sẽ cho đến thăm dò xem các thật sự cần , cố ý lừa bạc !"
Có vài xong lời thì cũng còn tâm tư gì nữa.
Những thật sự cần tiền thì lập tức tung hô ông là thanh thiên đại lão gia.
Tô Minh Tâm với Giả Tĩnh Như và Lý Chí Hạo: "Đại ân đại đức của hai vị tiểu thần y, một chuyện lớn lao cho dân chúng ! Người dân của huyện Nam Ninh chúng suốt đời khó quên! Bản quan dân của huyện Nam Ninh cảm ơn hai !
" , cả đời chúng luôn nhớ rõ đại ân đại đức của hai vị thần y!"
" còn cho con trai của , cho cả tôn tử, tằng tôn tử, tằng tằng tôn t.ử nhỡ rõ đại ân đại đức của thần y đời đời suốt kiếp! Nếu huyện Nam Ninh nhiều như hai vị thần y thì ! Chúng cũng tới mức ngay cả thủy lợi cũng thể sửa!"
" ..."
Đám dân một cảm ơn, đó đang ngầm về quận chúa như thế nào.
Sau khi so sánh, trong lòng đều cảm thấy Ôn Noãn chỉ , lừa gạt khác chứ việc!
Dù cho ở chỗ nào, gặp loại chỉ mà , công lao thì nhận, đều sẽ chào đón.
Tô Minh Tân luôn nghi ngờ công lao mà thánh chỉ về Tuệ An quận chúa là quá nhiều, tạo phúc cho dân, công lao chỉ dựa lời !
Lý Chí Hạo : "Mọi khách sáo , lẽ học y tâm thiện, nếu chỉ mang theo một trăm lượng, thì cũng sẽ quyên góp bạc nhiều thêm một chút!"
Giả Tĩnh Như cũng buồn bã : "Sớm huyện Nam Ninh nhiều dân nghèo như , bạc để xem bệnh, cũng sẽ mang nhiều bạc một chút!"