Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 324
Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:35:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu thị và tiểu Chu thị mấy tiện dân chọc tức đến mức té ngửa, mấy chính là đồ nịnh nọt, thấy một nhà Ôn Noãn phong lên quận chúa, nên hợp tác với bắt nạt cả nhà bọn họ.
Không thể sống nổi!
Ông Ôn nhắm mắt, mất hết mặt mũi, vốn là cùng một gốc sinh , cần gì tranh giành như thế!
Vốn là cùng một gốc sinh , cần gì tranh giành như thế!
Nên kết thúc trò khôi hài , nếu cứ tiếp tục chắc chắn thanh danh của Lượng nhi sẽ mất hết.
Noãn nhi quả thật là hổ!
Dám đem gièm pha trong nhà công bố với bên ngoài!
Điển hình là một yêu tinh chuyên gây chuyện!
Mấy chuyện thế , nữ nhi nhà ai ầm lên như thế?
Thật đúng là đàn bà và kẻ tiểu nhân là khó ở chung!
Mang thanh danh đàn bà đanh đá như thế, ai dám lấy nàng nữa?
Ông Ôn tức giận : "Lượng nhi, con xin Thuần nhi !"
"Ông nội!"
"Cha!"
"Ông già!"
"Đi! Nếu cháu vì thấy rõ mà hại mất hết tôn nghiêm, thanh danh hao tổn, chẳng lẽ nên xin ? Quân t.ử trách nhiệm! Quân t.ử sai thì sửa! Quân t.ử cầm thì buông !" Ông hiếm khi uy vũ một .
"Nuôi mà dạy là của cha, Đại Lang, vợ Đại Lang, các con cũng cùng !"
Tiểu Chu thị thôn dân mà lòng đầy căm phẫn, nghĩ đến cái gì, đành đè nén hận ý ngập trời trong lòng, khuất phục: "Vâng!"
Chờ!
Chờ Uyển nhi sinh Long Nhi , vị trí phi t.ử của đại hoàng tôn!
Chờ Lượng nhi lên quan lớn!
Tất cả khuất nhục hôm nay, bà trả gấp mười , gấp trăm !
Ôn Gia Phú : "Không ! Lượng nhi sai, vì xin ?"
Ca ca xin như thế thì còn mặt mũi nào !
Tiểu Chu thị trừng mắt liếc Ôn Gia Phú một cái: "Lượng nhi nhầm hại Thuần nhi hiểu lầm, xin là chuyện đương nhiên! Chúng xin !"
Cái nhà đê tiện ầm lên như thế, bọn họ xin , xem thử nếu việc truyền ngoài, ai chiếm đạo lý!
Lượng nhi là chiếm đại nghĩa!
Cử báo thì chứ!
Ôn Noãn , đây là tưởng rút củi đáy nồi !
Ôn Gia Thụy: "Không cần tới cửa xin ! Việc hôm nay chúng lấy công đạo, xin cũng chẳng ."
Ôn Noãn thoáng qua Hoa ma ma.
Hoa ma ma lập tức tiễn các thôn dân rời .
Mọi cũng thức thời rời .
Nạp Lan Cẩn Niên cũng theo các thôn dân, tựa như lúc nãy cũng giống như mấy thôn dân, chỉ đến xem náo nhiệt!
Đại Hôi vẫn ở bên cạnh Ôn Noãn như cũ, đại phòng như hổ rình mồi.
Cửa viện đóng .
Ôn Noãn mới mở miệng: "Nghe Ôn Uyển ở kinh thành tặng vài món quà cho Ôn Lượng? Các xem, nếu việc mặt Hoàng Thượng, thì sẽ chịu tội gì?"
Một nhà đại phòng xong thì sắc mặt đổi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-324.html.]
"Cô bậy cái gì đó! Đại tỷ đưa tài liệu ôn tập cho đại ca !" Ôn Ngọc nhảy dựng lên!
Sắc mặt tiểu Chu thị biến đổi, hung hăng trừng mắt liếc Ôn Ngọc: "Câm miệng!"
Ôn Noãn , quả nhiên sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!
Vốn dĩ nàng chỉ thử một chút, gấp đến mức chờ nổi hết .
Ôn Noãn lấy hai tờ giấy, trực tiếp đè bộp xuống mặt bàn: "Ký đây, chuẩn đầy đủ đồ vật, tối mai chuẩn thứ, sẽ bẩm báo chuyện với Hoàng Thượng."
Ôn Noãn xong liền rời cùng Ôn Gia Thụy, Ngô thị và Đại Hôi.
Ông Ôn tiến lên cầm tờ giấy một cái.
Ông Ôn ba chữ phía hai mắt đau đớn!
Hòa li thư!
Nói là hòa li, nhưng mà cũng giống như đoạn tuyệt quan hệ!
Hơn nữa bên trong còn trả cho Vương thị tất cả của hồi môn và bạc kiếm từ của hồi môn để đặt mua tửu lầu Phú Quý.
Chu thị thấy vẻ mặt ông Ôn dại , nhịn thò qua tới hỏi: "Phía cái gì?"
Ôn Gia Phú cũng tới thoáng qua: "Hòa li thư?"
Sau đó nội dung giấy lên.
"Cái gì, còn trả cửa hiệu cùng tửu lầu Phú Quý cho bọn họ?" Ôn Ngọc thét chói tai!
"Nằm mơ!" Chu thị chút nghĩ ngợi từ chối
Ôn Gia Phú gật đầu: "Nằm mơ!"
Lúc Tiểu Chu thị mở miệng : "Ta cảm thấy việc cũng ! Mẹ, khi cha hòa li với Vương thị thì liền cần tới thỉnh an Vương thị mỗi ngày nữa!"
Sau khi hòa li thì bọn họ chính là trưởng t.ử đích tôn danh chính ngôn thuận!
Đối với thanh danh của Uyển nhi Lượng nhi đều !
Ánh mắt Chu thị sáng lên: "Lão gia tử, ông hưu Vương thị ! tửu lầu và hiệu t.h.u.ố.c thì tuyệt đối thể cho bà !"
Ông Ôn khôi phục tinh thần: "Không ! hưu thê, cũng hòa ly! Cửa hàng và tửu lâu cho Gia Mỹ của hồi môn, cũng thể hòa li với Quế Chi!"
Ông hổ thẹn với Quế Chi, hưu bà hòa li với bà , thì càng với bà !
Sau ở chín suối ông đối mặt với nhạc phụ đại nhân mất nhiều năm như thế nào đây?
"Lão nhân, nếu ông hưu tiện nhân , ông sống cùng bà ! hòa li!"
Ông Ôn: "..."
"Cha, hòa ly cũng ..." Tiểu Chu thị đem lợi và hại phân tích cho ông Ôn.
Sau đó Ôn Uyển thật sự gửi một chút tư liệu cho Ôn Lượng, nếu như tay Ôn Noãn chứng cứ, thì tiền đồ của Ôn Lượng coi như hủy hoại. ...
Đêm nay ông Ôn trắng đêm ngủ.
Ngày hôm , lúc chạng vạng, ông Ôn liền đưa thư hòa li tới, còn khế ước của tửu lầu và cửa hiệu.
Vương thị thư hòa li, tâm tình phức tạp, nhưng cũng cảm thấy sự nhẹ nhàng từng , một loại cảm giác cuối cùng cũng giải thoát.
Ôn Nhiên khế ước của tửu lầu và cửa hiệu, điểm thể tin , Chu thị thế mà đồng ý: "Tam tỷ, tỷ bọn họ sẽ trả cửa hiệu và tửu lầu?"
Ôn Noãn: "Bởi vì Ôn Uyển trở thành của đại hoàng tôn, bọn họ sẽ thăng chức nhanh! Không hề để cửa hàng mấy trăm lượng mắt. Vòng tay tay Ôn Ngọc, trâm cài đầu đầu tiểu Chu thị, ngọc bội Ôn Gia Phú, tùy tiện một kiện cũng thấp hơn 500 lượng!"
Ôn Thuần bổ sung : "Người nhà thấy sự phú quý chân chính . Sau khi hòa li thì phận của đại phòng liền đổi, thành trưởng t.ử đích tôn, hề là con vợ lẽ, đối với Ôn Lượng Ôn Uyển đều !"
Ngô thị: "Sau khi hòa li, Chu thị cần thỉnh an mỗi ngày nữa, bà lý do gì đồng ý".
Ôn Hậu: "Trấn trải qua xây dựng thêm, tiệm mì ở phố cũ, đối lập với vài thập niên thì đáng bao nhiêu bạc. Nếu cho thuê, hiện tại mỗi tháng cũng chỉ thu 700 văn tiền thuê, bán cũng cũng chỉ thể bán 50-60 lượng. Gần đây vốn dĩ Ôn Gia Phú tính toán bán tửu lầu với giá ba trăm lượng. Hơn 300 lượng còn đáng giá bằng một kiện trang sức trong tay bọn họ, bọn họ thể coi trọng chứ?"
Ôn Lạc: "Hơn nữa Tam tỷ dọa bọn họ, nhà Thập Thất ca chỗ dựa, Ôn Uyển vẫn còn trưởng thành, khi bọn họ cân nhắc lợi và hại thì đương nhiên bọn họ sẽ lấy tửu lầu và cửa hiệu ".