Nông Phụ Làm Giàu Nơi Thôn Dã - Chương 13
    Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:30:06
    Lượt xem: 41 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệc Rượu
Thấy sắp đến ngày Tết Nguyên Đán, trong nhà cần sắm sửa ít vật dụng, áo quần cho hai tiểu oa nhi cũng sắm sửa đôi ba bộ, khắp nơi đều cần đến tiền bạc.
Một ngày nọ, Trần Môi Bà dẫn theo một vị phụ nhân khác đến tìm Trần Thanh Trúc.
“Bá nương tới, xin mời an tọa. Vị là ai ạ?”
“Đây là Chu Đại Nương ở thôn Đại Ngô. Hài tử nhà bà sắp thành , mai cho. Hôm nay đặc biệt đến thỉnh dự tiệc hỷ đó.”
Trần Thanh Trúc hành lễ thăm hỏi vị đại nương một cách trang nhã, nhưng trong tâm nàng khỏi tự hỏi, Trần Môi Bà dẫn vị đến nhà rốt cuộc ý đồ chi.
“Ta dẫn vị đại nương tới đây, là nhờ con lo liệu tiệc rượu.”
“Phải đó, bá nương con tiệc cưới của con đều do một tay con lo liệu, con còn từng đầu bếp ở tửu quán trong trấn, tay nghề ắt hẳn hề kém cạnh .”
Chu Đại Nương chê bai vị đầu bếp ban sơ định mời đòi hỏi thù lao quá hậu, Trần Môi Bà giới thiệu liền đến tìm Trần Thanh Trúc. Đáng tiếc thấy nàng là nữ nhân, miệng tuy , song nội tâm vẫn còn đôi phần hoài nghi.
Trần Thanh Trúc cũng nhận thấy sự ngờ vực của Chu Đại Nương, chẳng đợi hai lời, lập tức giữ hai dùng bữa, nhân tiện để Chu Đại Nương đây thẩm định tài nghệ nấu nướng của .
May mắn , chuyến trấn trong nhà sắm ít thịt, Trần Thanh Trúc liền món thịt kho tàu dung dị nhất, điểm thêm chút tỏi dại. Chu Đại Nương đang chuyện với Trần Môi Bà trong chính sảnh cũng ngửi thấy hương thơm ngào ngạt lan tỏa từ phòng bếp.
Khi món thịt kho tàu bày biện lên mâm, Chu Đại Nương vì phận khách quý, chủ nhà khai tiệc nên dám động đũa, chỉ chuyên chú ngắm hai món mặn, ba món chay bàn.
“Món ngon tuyệt trần! Đây là món thịt ngon nhất từng nếm qua.” Chu Đại Nương gắp một đũa thịt kho tàu, dẫu lòng thỏa, thấy lũ trẻ nhỏ bàn, đành nén lòng dám gắp thêm.
“Dư gia tức phụ, yến tiệc thành của nhi tử ắt món góp mặt!” Chu Đại Nương chỉ món thịt kho tàu mà dặn dò.
Trần Thanh Trúc mừng như mở cờ trong bụng, việc ắt thành công mỹ mãn.
“Chu , nhé, thù lao cho tôn tức , tuyệt đối nhập nhằng đó nhé!”
“Muội cứ yên lòng, tôn tức của cũng như tôn tức của , tuyệt sẽ chuyện thiếu thốn .” Chu Đại Nương , “Vị đầu bếp định mời đây, mỗi mâm đòi tám văn tiền, mà tài nghệ cũng chẳng bì kịp tôn tức .”
“Đại nương, thù lao của , bảy văn tiền một mâm là thỏa .” Trần Thanh Trúc , “Ta sẽ lên thực đơn, hai cứ theo danh sách đó mà sắm sửa nguyên liệu, đảm bảo yến tiệc của nhi tử đại nương sẽ thật long trọng, huy hoàng. Đến khi đó, đại nương nhớ giúp giới thiệu thêm công việc nhé.”
“Được.” Chu Đại Nương liền đồng ý chút do dự, tiết kiệm đồng nào, đồng đó.
Trần Thanh Trúc bước phòng, nhờ Dư Thiên Mậu thực đơn cùng các vật phẩm cần thiết cho ngày hôm đó, giao cho Chu Đại Nương. Chu Đại Nương cũng thành tín, lập tức đưa hai mươi văn tiền lễ vật đính ước.
“Đa tạ đại nương.”
“Tạ chi! Chính là tài nghệ của mới khiến an tâm mà đặt tiệc, cũng chỉ góp vài lời mà thôi.”
Trần Môi Bà qua loa như , Trần Thanh Trúc cũng hiểu rằng nàng ắt hẳn tốn ít lời lẽ thuyết phục, nội tâm vô cùng cảm kích nàng , liền đưa cho nàng bát hồi oa nhục giữ riêng, dặn dò nàng mang về cho lũ trẻ ở nhà dùng bữa.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Dù gia đình nghề môi giới, song đông của ít, cũng chẳng mấy khi thưởng thức thịt thà. Song, nhận thấy nhà Tôn nhi cũng khốn khó, Trần Môi Bà liền từ chối Trần Thanh Trúc, ba bước thành hai mà vội vã rời .
Đến buổi tối, Trần Thanh Trúc liền sai Dư Thiên Hồng sang nhà Dư Đại Bá, mời hai đứa trẻ nhà Thiệu thị đến dùng bữa.
thời gian định với Chu Đại Nương, sáng sớm tinh mơ, Trần Thanh Trúc cùng Trần Môi Bà vội vã khởi hành đến Đại Ngô thôn, nơi Chu Đại Nương cư ngụ. Hàng thích nhà Chu Đại Nương thấy vị đầu bếp mới mời là một nữ nhân trẻ tuổi, ai nấy đều xì xào bàn tán, chờ đợi xem Chu Đại Nương sẽ trở thành trò thiên hạ.
“Ngươi xem, tại ngươi cố tình mời một nữ nhân? Chẳng việc sẽ khiến nhà chúng đời chê ?” Lão bà bà của Chu Đại Nương kéo Chu Đại Nương sang một bên mà giáo huấn.
Đại trù danh tiếng mời, cố tình rước về một nữ nhân trẻ tuổi. Nếu đại sự thành của đứa cháu đích tôn quý giá nhất của bất kỳ sơ suất nào, quyết tha thứ cho các ngươi !
Các thôn lân cận gần đây, mỗi khi mở yến tiệc đều mời Ngô Đại Trù, bởi lẽ chỉ tài nghệ nấu nướng, nên thù lao thu về cũng phần cao hơn đôi chút.
Trần Thanh Trúc bỏ ngoài tai lời bàn tán, thản nhiên bước đến nơi bếp núc, xem xét các loại rau thịt chuẩn . Nàng cầm miếng thịt rửa sạch bắt đầu thái. Từng thớ thịt xắt mỏng như cánh ve, thoạt thấy tài nghệ tinh xảo.
“Cũng chẳng tệ, miếng thịt thái mỏng hơn cả Ngô Đại Trù. Chỉ là khi xào lên mùi vị sẽ .” Bà chủ Chu Đại Nương một bên , cất lời.
Trần Thanh Trúc chuẩn xong xuôi tất cả các món, thấy tề chỉnh đấy liền bắt đầu trổ tài xào nấu. Thức ăn thả chảo, hương thơm tức thì lan tỏa khắp nơi, những kẻ đó còn khinh thường nàng cũng còn lời nào để .
Đợi đến khi tất cả các món ăn dọn lên bàn, ôi chao, là những món bình thường mà trong các mâm tiệc xưa nay từng thấy qua. Kỳ thực đều là món ăn dân dã, chỉ là cách phối hợp giữa các nguyên liệu khác biệt, phương pháp nấu nướng cũng khác lạ, hơn nữa Trần Thanh Trúc còn dồn hết tâm tư việc bày biện.
Trông vẻ mắt hơn nhiều so với những mâm tiệc của Ngô Đại Trù. Đến khi tuyên bố khai tiệc, nóng lòng nếm thử thức ăn. Hương vị quả thực mỹ diệu khôn tả, chẳng hề nhạt nhẽo như tài nghệ của Ngô Đại Trù.
Nhìn vẻ mặt của ai nấy đều hài lòng, Trần Thanh Trúc cũng xuống dùng bữa. Những việc còn nàng cần lo lắng, ăn xong cơm thanh toán tiền công còn là thể trở về nhà.
“Trần cô nương, đây là tiền công còn của ngươi.” Chu Đại Nương vui vẻ tìm đến Trần Thanh Trúc. Tiệc rượu hôm nay quả thực là mâm cỗ thịnh soạn nhất trong thôn mấy năm nay, cũng giúp bà đủ mặt mũi mặt thích nhà gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-phu-lam-giau-noi-thon-da/chuong-13.html.]
“Đây là chút kẹo, ngươi mang về cho nhà ngươi ăn.”
Trần Thanh Trúc nhận lấy tiền, đếm là sáu mươi tư văn sai. Nàng cũng hào phóng nhận lấy kẹo mà Chu Đại Nương đưa, lời cảm tạ xong liền cùng Trần Môi Bà trở về.
Chia một nửa kẹo cho Trần Môi Bà, Trần Thanh Trúc mới về đến nhà.
“Thiên Hồng, mang kẹo nhà cùng ăn .”
Dư Thiên Hồng đang mải chơi, gọi liền tất tả chạy tới nhận lấy kẹo. Con bé hết bóc một viên dâng cho Trần Thanh Trúc cùng Dư Thiên Mậu, đoạn mới mang còn nhà, sang nhà bên gọi Ni Ni đang nô đùa trở về.
Sau một trổ tài tiệc rượu ở Đại Ngô thôn, tài nghệ của Trần Thanh Trúc tức thì vang danh khắp chốn lân cận.
Quả nhiên, chẳng mấy chốc tìm đến tận gia hỏi han, thỉnh mời Trần Thanh Trúc trù tiệc rượu, là để mừng thọ bách niên cho già.
Trần Thanh Trúc cùng đó thỏa thuận thù lao xong cũng như , để đợi một lát đưa thực đơn và những thứ cần mua cho vị gia chủ, dặn chuẩn .
Trần Môi Bà , Trần Thanh Trúc đây cũng từng khỏi nhà, vì hôm đó liền để Dư Thiên Mậu cùng.
Dư Thiên Mậu cũng chẳng chịu nhàn rỗi, ngại khác một nam tử hán bếp núc, giúp Trần Thanh Trúc phụ việc. Trần Thanh Trúc rõ ràng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
Lần là thọ yến của già, Trần Thanh Trúc tự chuẩn sẵn bột mì từ , nắn từng chiếc thọ đào hấp chín. Trên thọ đào còn những nét chữ nắn bằng bột mì điểm xuyết: “Thọ tỉ Nam Sơn, Phúc như Đông Hải”.
Đương nhiên Trần Thanh Trúc , là Dư Thiên Mậu giúp .
“Đây là thứ gì?” Vị chủ nhân những chiếc thọ đào rời khỏi lò hấp nóng hổi hỏi, “Dường như từng gặp ở đó .”
“Phì, ngươi cứ khoe mẽ , đồ đẽ thế ngươi cái kẻ thôn dã cũng từng thấy ?” Phu nhân của vị chủ nhà liền .
“Đây là thọ đào, chữ đó cũng bằng bột mì là ‘Thọ tỉ Nam Sơn, Phúc như Đông Hải’.” Trần Thanh Trúc lấy một cái đưa cho chủ nhà.
Vị chủ nhân nhận lấy c.ắ.n một miếng lớn, bên trong còn nhân: “Trong là gì ?”
“Là đậu sa do .”
“Thứ ngon thật, xin phép lấy một cái cho phụ nếm thử, ông ắt hẳn sẽ hoan hỉ vô cùng.” Thân phụ chính là thọ chủ của yến tiệc hôm nay.
Chẳng những thấy thích, dọn lên bàn, chúng nhân ngớt trầm trồ chiêm ngưỡng. Chủ nhà từng bàn, tường tận giới thiệu về thọ đào, về các họa tiết văn tự cát tường đó, thể là rạng danh vô ngần.
Đều là những nông phu quanh năm lam lũ nơi thôn dã, thậm chí còn từng đặt chân đến trấn nhỏ, lấy cơ hội mà chiêm ngưỡng những vật quý hiếm như thế ?
“Món màn thầu tựa tranh vẽ .”
“Hứ, ngươi cứ như thể từng chiêm ngưỡng tranh vẽ , rốt cục đây là vật gì?”
“Thím , nãy chẳng , đây là thọ đào.”
“Ồ ồ, lão nương đây đầu , bởi nhất thời thể ghi nhớ mà.”
Thọ chủ của yến tiệc hôm nay ở vị trí thượng tọa, hân hoan khôn xiết. Phàm là những lời ngợi khen nhi tử hiếu thảo, lão nhân gia đều khẽ gật đầu tiếp nhận, chăm chú lắng hết thảy.
Ắt hẳn là . Trong những bậc kỳ lão của cả thôn, nào con trai nhà nào hiếu thảo bằng nhi tử của lão, còn tổ chức thọ yến long trọng đến thế. Cả đời chiêm ngưỡng muôn vàn kỳ sự, đến khi nhắm mắt xuôi tay cũng chẳng còn gì hối tiếc.
Chủ nhà thấy phụ vui vẻ như , bèn chia một vài trái thọ đào lưu giữ cho Trần Thanh Trúc, còn thêm mười văn tiền công nữa.
Trời về tối, Trần Thanh Trúc và Dư Thiên Mậu hai mới về đến nhà. Hai hài tử đang trong sân đợi.
“Trời về khuya, gió sương lành lạnh thế , tới chớ sân nữa, mau nhà thôi.” Trần Thanh Trúc sờ má lạnh lẽo của Ni Ni.
“Tẩu tẩu, đói .” Ni Ni ôm lấy đùi nàng, nũng nịu .
“Chờ một lát nhé.”
Dư Thiên Mậu cũng bếp phụ giúp, vốn dĩ hôm nay thấm mệt.
“Hôm nay cũng mệt , xuống nghỉ ngơi . Cứ để , cứ chỉ dạy cho .”
Trần Thanh Trúc cũng từ chối, gật đầu xuống ghế bếp, miệng ngừng sai bảo vị nam nhân tự nguyện .
Trước khi thành , cũng là Dư Thiên Mậu nấu cơm, chẳng gì đáng kể, chỉ là tay nghề nấu nướng tương đối kém mà thôi. Bữa cơm nấu xong Ni Ni và Dư Thiên Hồng chê bai ngớt.
