Nông Phụ Làm Giàu Nơi Thôn Dã - Chương 2
    Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:29:54
    Lượt xem: 61 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần gia
Giờ Thân, khói bếp vấn vít thôn làng, những dân phu đồng áng đều vác cuốc trở về tổ ấm. Giờ đây mùa nông vụ bận rộn, đến giờ , ai nấy đều vội vã về nhà, dùng bữa xong, nghỉ ngơi đôi chút liền thể an giấc, bằng , trời tối đốt đèn dầu mà thôi.
Trần Thanh Trúc là trưởng nữ trong nhà, chỉ quán xuyến việc nhà, mà còn lo toan việc bếp núc. Trần gia sống tại thôn Tiểu Câu, trấn Thiên Thủy, huyện Vấn Thiên, Giang Châu.
Thanh Trúc khi từ đồng áng trở về liền tức tốc bếp lo bữa tối, là nấu cơm, kỳ thực chỉ là bát cháo loãng vô cùng thanh đạm. Mùa , gia đình nào cũng , đêm đến lao động nặng nhọc, để tiết kiệm lương thực, tự nhiên cũng chẳng cần dùng bữa quá no.
Thế nhưng, ngay cả bát cháo loãng như nước , những hạt gạo trong đó cũng chỉ dành cho nam nhân và nhi tử trong nhà dùng, phụ nữ cùng nữ nhi thì chỉ thể húp nước cháo.
Nhìn Lập Xuân đang bếp lửa phụ trách chụm củi, bụng đói cồn cào đến độ ngừng nuốt nước bọt, Trần Thanh Trúc đành c.ắ.n răng, lén lút lấy một củ khoai lang , rửa sạch cả vỏ, cắt thành từng miếng nhỏ bỏ nồi cháo.
Lập Xuân đang ở độ tuổi lớn nhanh như thổi, đêm đến ăn no thường xuyên nửa đêm thức giấc vì đói bụng cồn cào, nhưng bếp núc đêm thường khóa trái, chìa khóa do cha nương nàng giữ kỹ, nàng chỉ đành dậy uống chút nước lạnh cầm , chờ đợi hừng đông.
Dù Thanh Trúc thương xót là thế, nhưng cũng đành bó tay, phàm là món ngon vật lạ trong nhà đều dành cho phụ và hai dùng, còn nàng và chỉ thể mà thôi.
Cháo kịp chín tới thì phụ Trần Lão Nhị và mẫu Lưu Thị từ đồng áng trở về. Thấy trong mỗi bát bàn đều lẫn khoai lang, lão liền trừng mắt, Thanh Trúc chằm chằm như kẻ thù truyền kiếp.
“Con tiện tì c.h.ế.t tiệt! Các ngươi ăn khoai lang gì? Lãng phí lương thực của lão tử!” Trần Lão Nhị giật phắt lấy bát của Thanh Trúc và Lập Xuân, gạt sạch khoai lang bát của lão và hai nhi tử.
“Phụ , Lập Xuân đêm đến thường đói bụng an giấc.”
Trần Lão Nhị liền đặt mạnh bát cháo xuống mặt Lập Xuân, cháo nóng múc b.ắ.n tung tóe lên tay Lập Xuân. Dù tay bỏng rát đỏ ửng, nàng vẫn dám hé răng nửa lời.
Lưu Thị thấy hai nữ nhi gầy gò vàng vọt, ý mở lời bênh vực cho các nàng, nhưng Trần Lão Nhị liếc mắt một cái, lập tức rụt cổ như rùa, chỉ đành lặng lẽ chia một phần cháo ít ỏi trong bát của cho hai nữ nhi. Ba con ăn xong vẫn nửa bụng, bụng cồn cào.
Năm đó, Lưu Thị cưới gả cho Trần Lão Nhị hai năm mới hoài thai, sinh hạ là một nữ nhi, Trần Lão Nhị cùng lão, Thạch Thị, ngay cả liếc mắt một cái cũng chẳng thèm.
Lưu Thị liên tục sinh hạ ba nữ nhi, mới hai nhi tử. Nữ nhi thứ hai còn bởi thể chất yếu ớt, bệnh tật triền miên, tiền chữa trị mà đoản mệnh qua đời.
Cũng vì liên tục sinh hạ ba nữ nhi, những năm , Lưu Thị ở Trần gia chịu bao khổ sở, tủi nhục. Trần Lão Nhị càng sức đ.á.n.h đập, mắng c.h.ử.i Lưu Thị ngớt lời, nhiều năm trôi qua, Lưu Thị cũng thành quen với sự cam chịu, nhẫn nhục.
Đến đêm khuya, Thanh Trúc và Lập Xuân ngủ chiếc giường ghép tạm bằng ván gỗ, bụng cả hai tỷ đều réo lên từng hồi "ọp ọp". Thanh Trúc trằn trọc mãi chợp mắt.
“Tỷ tỷ, đói quá,” Lập Xuân khẽ , tay sờ bụng.
Trong đêm tối, Thanh Trúc xoa đầu , đôi mắt to tròn như hai trái nho của nàng chằm chằm phía cửa sổ. Nàng cũng đói cồn cào. chìa khóa phòng bếp do phụ nắm giữ, nàng dẫu lén tìm chút đồ ăn, cũng dám liều lĩnh.
Nhớ , đại lén lút trộm chìa khóa bếp lấy trứng, đều phụ đ.á.n.h cho một trận. Thế nhưng, từ dạo , mỗi sáng hai đều chia nửa quả trứng.
Nếu mà lén lút trộm chìa khóa phát giác, e rằng đừng đến trứng, ngay cả vỏ trứng cũng chẳng thấy, thậm chí còn đ.á.n.h đến mức thập tử nhất sinh.
Trần Thanh Trúc thở dài một tiếng, ôm vỗ nhẹ lưng . Hai cứ thế chìm giấc ngủ, Trần Lập Xuân dường như mơ thấy điều gì đó vui vẻ, khóe môi bất giác vương ý .
Sáng hôm , khi tiếng gà gáy cất lên là Trần Thanh Trúc và Trần Lập Xuân dậy. Chỉnh tề y phục, khi sơ lược rửa mặt chải đầu, việc đầu tiên chính là bếp lo liệu bữa ăn cho lũ lợn và đàn gà trong nhà.
Để trông coi bếp lửa, vất vả bê chậu y phục lớn từ ngày hôm qua, bờ sông giặt giũ. Tết dứt, nước sông lạnh thấu xương.
Trần Thanh Trúc hà đôi tay, xoa xoa cho bớt lạnh, liền thả y phục nước cho ướt đẫm, nhấc lên cho một chút tro bếp , dùng chày gỗ đập mạnh.
Một chậu y phục lớn mất nhiều thời gian mới giặt xong. Nhìn đôi tay đỏ ửng, tê dại chẳng còn cảm giác, nàng thở dài thườn thượt: "Ngày tháng như đến khi nào mới kết thúc đây? Thà cứ gieo xuống dòng sông mà tìm lấy cái c.h.ế.t cho xong!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-phu-lam-giau-noi-thon-da/chuong-2.html.]
"Này, cô nương gì đó?"
Trần Thanh Trúc cảm thấy cánh tay chợt nhói đau, giật hồn thì là Cao Hữu Lai, cùng thôn, đang kéo nàng . Hóa , một chân của nàng vô thức bước dòng nước lạnh buốt.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nước lạnh buốt ngập mắt cá chân, khiến Trần Thanh Trúc run lên cầm cập. Nàng bàng hoàng trấn định tinh thần, rụt chân về, lời tạ ơn xong, vội vã bê chậu gỗ trở về.
"Tỷ tỷ, tỷ xem , hôm nay hai quả trứng gà ," Trần Lập Xuân cầm những quả trứng gà nhặt từ ổ gà, vẫn còn vương ấm.
Trần Thanh Trúc mở choàng mắt, trông thấy Trần Lập Xuân đang cầm hai quả trứng quỳ gối bên giường. Thật may mắn, hóa chỉ là một giấc mộng. Nàng mơ thấy chuyện mấy ngày . Lưng nàng ướt đẫm một tầng mồ hôi lạnh.
Nàng trấn định tâm thần một lúc mới xem xét trứng gà trong tay Trần Lập Xuân. Hai quả trứng lẽ giá trị một văn tiền, nhưng vẫn luộc một quả cho hai vị , còn cất chiếc thùng chuyên dụng đựng trứng trong phòng của phụ mẫu , tích góp đủ đầy mới mang chợ bán.
Trần Lão Nhị quản lý lương thực trong nhà vô cùng nghiêm ngặt, ngay cả việc hai tỷ lén lút trộm một hạt gạo nhỏ, Trần Lão Nhị cũng thể phát hiện . Vì suy dinh dưỡng kéo dài, Trần Thanh Trúc và Trần Lập Xuân đều thấp hơn thường cả một cái đầu.
Đặc biệt là Trần Lập Xuân, nàng rõ ràng mười một tuổi, thế mà còn thấp hơn cả đại Trần Đại Xuyên mới tám tuổi.
Trần Thanh Trúc thở dài thêm một tiếng, đến tuổi cập kê, cần xuất giá , thế mà chẳng một bà mối nào chịu đến hỏi cưới. Rõ ràng dung mạo của nàng cũng hề kém cạnh, còn hơn hẳn Tú Tú ở thôn Tây nhiều.
Tú Tú ở thôn Tây với khuôn mặt lấm tấm tàn nhang, vẫn thể gả cho công tử nhà địa chủ bên cạnh vợ cả, chỉ bởi nàng mập mạp, dễ bề sinh nở nhi tử.
Nàng năm nay mười sáu xuân xanh, nếu còn thể xuất giá, e rằng sẽ trở thành lão cô, đến khi , nàng sẽ thành trò cho cả thôn làng.
Trần Thanh Trúc đang mải suy tính việc riêng, kịp nghĩ sâu thêm, thì tiếng gầm thét của Trần Lão Nhị vọng tới từ bên ngoài. Đã quá quen với cảnh , nàng thậm chí thèm động mi mắt. Chờ mặc xong y phục tề chỉnh, nàng mới chậm rãi bước ngoài.
Quả nhiên, Trần Lão Nhị đang la mắng hai tỷ giờ vì lũ lợn và đàn gà trong nhà vẫn cho ăn xong, cơm của trong nhà cũng dọn lên mâm.
Trong nhà, Trần Lập Xuân vốn là run sợ Trần Lão Nhị nhất. Nghe tiếng vọng khắp sân viện, nàng vội chạy bếp mang cơm , sợ trễ nải sẽ lãnh ngay nắm đ.ấ.m của Trần Lão Nhị.
Trần Thanh Trúc mau chóng cắt một miếng dưa muối, dặn Lập Xuân bưng ngoài, vớt trứng gà từ trong nồi , bóc vỏ. Ngửi mùi trứng thơm lừng, Trần Thanh Trúc khỏi nuốt nước miếng.
Trứng đặt lên bàn, Trần Đại Xuyên và Trần Nhị Xuyên vội vàng lấy phần của , tự lo ăn lấy ăn để, chẳng màng đến ai khác.
Trần Lập Xuân thu trong góc, cố như thấy, ngửi thấy mùi trứng gà. Nàng chỉ gắp hai đũa dưa muối, húp soàm soạp nửa bát canh cháo loãng.
Trong thôn, phần lớn nhà đều như , phụ nữ và bọn nữ nhi dùng bữa nơi bàn ăn, chỉ thể ăn trong bếp. Trần Lão Nhị sợ các nàng lén lút ăn vụng trong bếp, nên bắt các nàng trong phòng mà dùng bữa.
Trần Đại Xuyên và Trần Nhị Xuyên tuổi tác cách biệt mấy, hai một tám tuổi, một sáu tuổi. Ngày thường đều Trần Lão Nhị nuông chiều như châu báu, cũng từ đó dần nảy sinh tính nết tiểu bá vương.
Trần Nhị Xuyên cầm nửa quả trứng gà, giương oai diễu võ mặt Trần Lập Xuân: "Ngươi ăn ? Ta cho ngươi ăn , hứ hứ hứ!"
Lập Xuân vốn dĩ khi dùng bữa xong xuôi là bếp cất bát đĩa. Nàng dậy vờ như giằng lấy trứng gà trong tay . Trần Nhị Xuyên cầm trứng gà né tránh, còn dùng tay đẩy Trần Lập Xuân.
Trần Lập Xuân tức giận đẩy Trần Nhị Xuyên . Sức lực của nàng lớn, song Trần Nhị Xuyên cố ý ngã mạnh xuống đất, há miệng "oa" một tiếng ré lên, nửa quả trứng gà vẫn cầm chặt trong tay hề suy suyển.
Trần Lão Nhị thấy con trai quý báu của , tức thì nóng ruột. Hắn tiện tay vớ lấy chiếc chổi, chẳng chẳng rằng liền vung chổi quật Trần Lập Xuân. Trần Nhị Xuyên còn ở một bên trò quỷ quái.
Trần Thanh Trúc thấy liền đặt bát xuống, từ tay Trần Lão Nhị giải cứu Trần Lập Xuân. Hai tỷ nắm tay chạy ngoài.
Trần Lão Nhị ở phía tức giận đến đỏ cả mặt, tìm đối tượng để trút giận, liền bắt đầu mắng nhiếc Lưu Thị. Hắn liên tục buông lời cay nghiệt, Lưu Thị sinh hai đứa phá gia chi tử, ba con đều là tiện nhân.
Vừa , còn tung một cước đá Lưu Thị. Trần Đại Xuyên và Trần Nhị Xuyên ung dung vững ghế dùng bữa, còn đổ bát cơm Trần Thanh Trúc ăn xong bát của , dù chỉ một cái liếc mắt cũng chẳng buồn đoái hoài đến Lưu Thị đang ôm bụng mặt đất.
