Nông Phụ Làm Giàu Nơi Thôn Dã - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:48:56
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện của Trần Lão Nhị và Chu Lão Cẩu đồn đãi khắp thôn xóm, xôn xao dứt một thời gian dài. Trần Lão Nhị vốn là kẻ trọng thể diện, mỗi khi ngoài đều chỉ cúi gằm mặt mà bước .

Lưu Thị càng trở thành bia miệng cho lũ đàn bà lắm chuyện trong thôn, cả ngày quanh quẩn trong nhà chỉ than . Ngay cả trượng phu còn chẳng quản nổi, quả là hạng nữ nhân vô dụng.

Tuy nhiên, những chuyện chẳng mảy may ảnh hưởng đến Trần Thanh Trúc. Nàng từ lâu bận lòng đến chuyện của phụ , vả , mỗi ngày đều bận rộn với công việc kinh doanh của , lấy tâm trí mà bận lòng chuyện thiên hạ.

Công việc bán bánh bao của Trần Thanh Trúc nề nếp, phần nhiều khách mua đều là khách quen thuộc, lượng bánh bao chế biến mỗi ngày đều đặn, suy giảm.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Không chỉ bánh bao, mà cả công việc bán há cảo to lớn của Thiệu Thị cũng . Hiện nay, Thiệu Thị mỗi ngày đều bận rộn đến cuồng, chân tay ngơi nghỉ.

Còn Dư Thiên Mậu cũng dừng việc chép thư tịch, chỉ chuyên tâm sách đèn sách.

“Đi thôi, .”

Bởi duyên ăn, tình nghĩa giữa Thiệu Thị và Trần Thanh Trúc giờ đây càng thêm bền chặt. Chẳng đó , khi tiết xuân về, núi đồi xanh , rau dại mọc đầy. Hai liền sửa soạn, khoác tay lên núi hái rau dại.

Hiện giờ trong núi chẳng còn vẻ hoang vắng như đông lạnh, mà trở nên tấp nập hẳn. Các cô nương, thiếu nữ trong thôn đều xách giỏ tre lên núi đào rau.

Lúc đang là thời điểm giáp hạt, nhiều gia đình trông cậy những rau dại mà vượt qua ngày tháng khó khăn.

Khi hai tới nơi, chân núi đông nghịt , đào rau dại trò chuyện rôm rả, tiếng ngớt. Lại gần mà ngóng, mới họ đang xì xào bàn tán về chuyện của Trần Thanh Trúc.

Mọi thấy Trần Thanh Trúc đến liền im bặt, vẻ mặt chút e lệ, tựa hồ bắt gặp đang bàn tán lưng.

"Thanh Trúc nương tử tới."

Trần Thanh Trúc chẳng lấy giận, chỉ thản nhiên gật đầu, lấy cuốc chim đào rau dại. Những khác cũng gì nữa, mà tiếp tục bàn tán về những câu chuyện xôn xao khác trong thôn. Chẳng hạn như nhà nào chồng nàng dâu cãi vì một quả trứng, con gái nhà nào đòi gả cho ai, nhà nào gà mái ấp nở gà con.

Nghe đến đây, Trần Thanh Trúc bỗng sực nhớ, đó nàng từng ý định nuôi vài ba gà con để lấy trứng dùng, còn định nuôi thêm một chú heo nữa.

Nghĩ đoạn, nàng bèn hỏi Thiệu thị nhà gà con . Quả đúng lúc mấy hôm nhà Thiệu thị ấp nở gà con. Đôi bên thỏa thuận xong xuôi, đợi gà con cứng cáp thêm đôi chút sẽ mang mấy con về nuôi. Còn về heo con, nhà nàng thì , nhưng nhà Dư Tam Thúc mấy heo con mới đẻ, đang tìm bán.

Đem rổ rau dại đào đặt xuống, Trần Thanh Trúc liền đến nhà Dư Tam Thúc hỏi mua heo con. Dư Tam Thẩm vốn là hào sảng, chẳng chút câu nệ, liền bế một chú heo con trao cho nàng.

Dư Thiên Hồng và Ni Ni thấy heo con nàng mang về đều vui mừng, vui vẻ nhận lấy việc cắt rau heo mỗi ngày. Thanh Trúc đương nhiên thuận ý, dẫu một con heo nhỏ cũng chẳng tốn nhiều công sức chăm sóc.

Cho heo chuồng, Trần Thanh Trúc mới dốc mớ rau dại đào xuống. Chợt nhận , tiết trời mới qua độ đầu xuân lâu, trong các loại rau dại, bồ công là nhiều nhất. Trong rổ rau, phần lớn đều là bồ công , còn một ít cải bẹ.

Chọn những cây bồ công lão hóa, cho nia phơi ở sân, đợi đến mùa hè thì dùng để pha nước uống. Bồ công non thì dùng để trộn gỏi. Còn về cải bẹ, nàng dùng để bánh bao.

Bánh bao cải bẹ tuy thịt, nhưng mang hương thơm thanh mát của rau dại, vẫn đủ sức hấp dẫn đông đảo khách hàng. Tuy nhiên, cải bẹ mỗi ngày chỉ thu hoạch bấy nhiêu, khi Ni Ni chuyện, mỗi khi cắt rau cho heo đều cố gắng đào thêm đôi chút mang về.

"Tẩu tử, nàng xem ." Dư Thiên Hồng xách về mấy con cá diếc.

"Đám cá diếc từ ?"

"Là Thiên Thạch ca nhà Tam Thúc bắt ở suối, nhà Đại Bá cũng vài ba con."

Thiên Thạch nhà Dư Tam Thúc trạc hơn Thiên Hồng chừng bốn năm tuổi, từ nhỏ bơi, nhưng từng bắt nhiều cá đến thế.

Trần Thanh Trúc nhận lấy, bỏ thùng gỗ cho cá nhả bớt bùn, hôm tức thì m.ổ b.ụ.n.g hết thảy. Một con dùng chút mỡ heo chiên sơ qua cho vàng đều hai mặt, cất gọn để mai nấu canh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-phu-lam-giau-noi-thon-da/chuong-21.html.]

Những ngày Dư Thiên Mậu khổ sách vở, thể vẻ gầy rộc đôi chút, đúng lúc cần tẩm bổ.

Ba con cá diếc còn , nàng định món cá diếc xông hương nhu, trong sân trồng cây hương nhu. Lại điểm thêm một đĩa gỏi bồ công . Cá diếc nhiều xương, Trần Thanh Trúc kiên nhẫn gỡ xương cá đưa thịt cá cho Ni Ni.

Hai đứa trẻ từ khi Trần Thanh Trúc gả trở nên mũm mĩm hẳn , chiều cao cũng cao thêm rõ rệt. Thấy , Trần Thanh Trúc, mỗi ngày đều dốc lòng chăm sóc chúng, chẳng khỏi cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Giờ đây, nàng càng quan tâm đến Ni Ni và Thiên Hồng hơn, chẳng khác nào đang nuôi dưỡng cốt nhục của chính .

Ngay cả chuyện nàng từng dặn dò tâm ý đối đãi với chúng khi mới gả cũng nàng xua khỏi tâm trí. Nếu chúng giống như Trần Lập Hạ, thì nàng cũng cam tâm chấp nhận.

Đợi đến ngày mùng ba tháng ba âm lịch trôi qua, Trần Thanh Trúc còn bán bánh bao rau dại, mà đổi sang bánh bao hẹ dại. Vừa lò, mùi thơm của hẹ dại lan tỏa, khiến bao thực khách nán chân.

Thiệu thị đang bán há cảo lớn bên cạnh quán bánh bao kẻ khỏi cảm thán, đồng thời cũng bội phục Trần Thanh Trúc, trí óc của nàng khéo léo đến thế.

Tuy việc kinh doanh bánh bao phất lên như diều gặp gió, song món lòng heo kho vốn dĩ định bắt đầu gặp vấn đề.

“Không kinh doanh món nữa, thật sự là hiện nay các quán ăn trong trấn đều món . Tuy hương vị xa kém của cô nương, nhưng tiếc , giá thành của họ rẻ mạt hơn.” Chưởng quầy ưu sầu , thấy công việc buôn bán ngày càng ảm đạm, lòng cũng nóng như lửa đốt.

Trần Thanh Trúc hiểu rõ lẽ , trong trấn tuy nhà giàu, nhưng vì là trấn nhỏ nên phú hộ cũng chẳng mấy chốc trở nên thưa thớt. Bởi lẽ, những dân thường khi dùng bữa, tự nhiên chẳng phung phí tiền bạc.

“Ta sẽ về suy tính cách thức khác.” Trần Thanh Trúc hứa với chưởng quầy sẽ sáng tạo một món ăn mới.

Trên đường về nhà, Trần Thanh Trúc một đường miên man suy nghĩ cách, một món khó lòng mà theo. Món lòng heo kho lâu khác bắt chước, thành món ăn phổ biến trong quán xá.

Trần Thanh Trúc thịt trong nhà chợt nảy một ý tưởng, sẽ món thịt ba chỉ da hổ.

Tuy rằng món chế biến khá kỳ công, nhưng chính vì quy trình phức tạp, nên bắt chước cũng một độ khó nhất định.

Cả buổi chiều Trần Thanh Trúc đều bận rộn trong bếp món , đến tận tối mới thử nghiệm thành công. Sau khi dùng bữa xong, nàng vội vàng chuẩn bánh bao, Dư Thiên Mậu nàng mà lòng cảm thấy xót xa khôn tả.

Chưa đầy hai ngày, Trần Thanh Trúc lao lực đến đổ bệnh, đại phu bảo nghỉ ngơi vài ngày. Việc bán bánh bao thể tạm dừng, nhưng món thịt ba chỉ da hổ hứa với chưởng quầy thì giao đây? Lẽ nào đành lòng bỏ phí khoản tiền bạc ?

Dư Thiên Mậu thấy nỗi lo lắng của hiền thê , hai cùng bàn bạc, cuối cùng quyết định bán công thức món thịt ba chỉ giòn bì , chỉ chuyên tâm công việc bán bánh bao.

Đợi Trần Thanh Trúc khỏi bệnh, nàng đến quán ăn trình bày ý định của , chưởng quầy tất nhiên là vui mừng khôn xiết, vội vàng đồng ý, và đưa mức giá mười lạng bạc.

Mười lạng bạc đủ cho một gia đình nông dân chi dùng trong cả năm. Tuy nhiên, Trần Thanh Trúc cảm thấy mười lạng bạc thỏa đáng, hai kỳ kèo khá lâu, đồng thời chưởng quầy cũng thề sẽ truyền thụ công thức cho bất kỳ quán ăn nào khác trong trấn, và cũng sẽ tự kinh doanh món trong trấn.

Cuối cùng giao dịch thành công với giá mười lăm lạng bạc. Trần Thanh Trúc mang theo mười lăm lạng bạc vụn về nhà cẩn thận cất giấu. Ở trong thôn, đây quả là một khoản tiền nhỏ, cần cẩn trọng, tránh để lộ tài sản, kẻo sinh họa.

Khi chưởng quầy đưa tiền, Trần Thanh Trúc dặn dò đổi thành bạc vụn, vì Trần Thanh Trúc chia mười lăm lạng bạc vụn thành từng phần nhỏ, cất giấu khắp các ngóc ngách trong nhà.

Giờ đây bán công thức , Trần Thanh Trúc chỉ còn việc bánh bao, tâm cũng thảnh thơi hơn bội phần. Hễ chút thì giờ rảnh rỗi là nàng cùng Thiệu thị lên chân núi đào rau dại, rau dại dùng nhân bánh bao.

Lại mấy ngày , Trần Thanh Trúc đến nhà Trần Môi Bà rước mấy chú gà con về. Ni Ni và Dư Thiên Hồng hễ thời gian rảnh lùa gà rừng trúc, để chúng tự do tìm kiếm côn trùng thức ăn, tiết kiệm kha khá lương thực cho đàn gà. Đợi đến khi Tiểu Trung về nhà nghỉ ngơi, Ni Ni níu lấy nhờ một chiếc chuồng gà tạm, để gà con cũng nơi trú ngụ.

Dư Thiên Mậu những luống rau xanh trong sân, tiếng heo kêu ụt ịt và tiếng gà con, trong lòng dâng lên cảm giác mãn nguyện khôn tả. Từ khi Trần Thanh Trúc gả , gia đình ngừng náo nhiệt, ấm cúng, đặc biệt là tiểu nha đầu Ni Ni, cũng hoạt bát hơn hẳn, lời lẽ thốt ngừng.

Trần Bà Mối cũng ngớt lời ca tụng Trần Thanh Trúc là một nàng dâu hiền lương thục đức mặt họ hàng nhà họ Dư, khiến ngôi nhà của Dư Thiên Hồng ngày càng thêm ấm áp.

Trong thôn, lời ngợi ca Trần Thanh Trúc là một hiền phụ ngày càng lan rộng, đồng thời cũng lấy Trần Lập Hạ đối trọng mà so sánh, hai tỷ một trời một vực.

Trần Lập Hạ nổi trận lôi đình, trút giận lên Cao Hữu Lai đang liệt giường, y chỉ thể bất lực chịu trận. Cao Hữu Lâm, của Cao Hữu Lai, thể kềm chế, liền hắt một chậu nước lạnh nàng. Nhà họ Cao tự dưng nổi lên một trận cãi vã.

 

Loading...