Nông Phụ Làm Giàu Nơi Thôn Dã - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:49:03
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Đại Bá tìm Dư Tam thúc, hai uống rượu tâm sự đến tận khuya. Sau đó, Trần Thanh Trúc còn gặp Dư Tam thẩm nữa, cuộc sống cũng yên bình hơn nhiều.

Dư Thiên Mậu thi xong nhẹ nhõm cả , liền cùng Trần Thanh Trúc chợ bán thức ăn. Việc cũng giúp nàng đỡ vất vả hơn nhiều.

Song, hai ngày nay Trần Thanh Trúc đến cũng cảm thấy dân làng xì xào chỉ trỏ về nàng, còn ít nàng hề quen , khiến nàng vô cùng lấy lạ.

nàng cũng chẳng bận lòng, dù nàng cũng thể hài lòng hết thảy , hơn nữa, lúc khi bắt về từ trấn , những lời lẽ đay nghiến, tổn thương ít ?

“Thẩm Võ Tam, lời gì cứ thẳng .”

Hôm nay Trần Thanh Trúc ở nhà, Thẩm Võ Tam dường như điều thố lộ cùng nàng. Nàng nghĩ bụng, lẽ là vì tiền công nên y ngại ngần mở lời.

“Ấy da, đông gia. Dạo trong làng nhiều thành lâu mà vẫn tin mừng. Họ đều đồn rằng, khi còn ở trấn vướng chuyện , nên mới...”

Trần Thanh Trúc thoạt chút ngẩn , đó khẽ mỉm dửng dưng. Thì dạo dân làng xì xào chỉ trỏ là vì lẽ ư. là miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ, chuyện gì cũng thể thêu dệt thành lời.

“Chẳng cả, dù cũng phiền đến nồi cơm của họ.”

Thẩm Võ Tam thấy nàng chẳng mảy may bận tâm, liền dám thêm lời nào. Y thầm trách Lý Đại Nương bảo với đông gia, e rằng còn thể giấu đôi chút.

Thế nhưng, Trần Thanh Trúc chỉ lấy lạ, nguồn cơn lời đồn từ ? Hẳn là kẻ cố ý rêu rao, chỉ là rõ rốt cuộc là kẻ nào.

Dư Thiên Mậu dẫu cũng nhàn rỗi, chẳng còn sánh bước cùng Trần Thanh Trúc nữa, quanh quẩn khắp thôn làng. Chỉ một ngày, thăm dò cội rễ lời đồn.

“Trần Lập Hạ? Muội rêu rao những lời khắp làng?”

“Nàng gần đây đắc tội với ?”

Trần Thanh Trúc lắc đầu: “Đâu . Ngoài gốc hòe thì gặp nào nữa .”

Vừa dứt lời, Thanh Trúc liền dậy, hướng thẳng đến tư gia của Cao Hữu Lai. Dư Thiên Mậu cũng tất tả theo . Trần Lập Hạ lúc còn đang ở nhà, rêu rao ầm ĩ, lời lẽ đầy chanh chua, mà đối tượng rủa xả ai khác chính là Trần Thanh Trúc.

“Ngươi câm miệng cho !” Trần Thanh Trúc bước tới, chút nể nang, giáng xuống một bạt tai.

“Ngươi dám đ.á.n.h ?” Trần Lập Hạ kinh ngạc tột độ Trần Thanh Trúc, đây là đầu tiên tỷ tỷ tay đ.á.n.h nàng.

“Có gì mà dám? Ta còn xé nát cái mồm ch.ó má của ngươi , cho ngươi cái tội ăn càn rỡ!” Trần Thanh Trúc liền vọt tới, một tay túm lấy mái tóc nàng, một tay sức cào cấu miệng nàng.

Từ nhỏ Trần Thanh Trúc đều bao bọc, dung túng Trần Lập Hạ, đây là đầu tiên nàng động tay đ.á.n.h . Chẳng những Dư Thiên Mậu bên cạnh sững sờ, mà đây còn là đầu tiên thấy thê tử hung hãn đến thế.

Đệ của Cao Hữu Lai một bên cũng ngẩn , đó vui vẻ vỗ tay, thầm nhủ: “Cuối cùng cũng đến chỉnh giáo vị tẩu tử .”

Trần Lập Hạ khả năng đ.á.n.h trả. Cuối cùng, vẫn là Dư Thiên Mậu sợ gây biến cố gì , nên tất tả xông lên kéo Trần Thanh Trúc .

“Trần Lập Hạ, cho , còn ăn càn quấy, cứ liệu hồn mà đợi xé nát miệng đấy!”

“Ta càn quấy gì chứ! Tỷ lâu mụn con, nào ai khi ở trấn , tỷ …” Trần Lập Hạ cứng đầu cãi, lời dứt, nhận thêm một bạt tai nữa, má tức thì sưng vù.

Trần Lập Hạ từ đất lồm cồm bò dậy: “Ta vốn dĩ là sự thực, lẽ tỷ nam nhân tổn hại trinh tiết nên mới thai đó thôi.”

Dư Thiên Mậu còn ngăn cản Thanh Trúc, cứ để mặc nàng xông lên giáo huấn . Nếu chẳng là nam nhi, e rằng cũng đích tay. Việc Thanh Trúc mụn con, là do hai bàn tính sẽ đợi thêm một hai năm nữa mới tính đến chuyện con cái. Cho nên mỗi đều dùng phương pháp tránh thai tham khảo trong sách vở, mà chuyện , hai thể tùy tiện kể lể với bất kỳ ai.

Sau , mới bà mối Trần thuật , thì Trần Lập Hạ cũng bán thức ăn, nhưng ở chốn quán, Vương quản sự cho nàng buôn bán, còn rằng thức ăn của nàng mùi ôi thiu.

Trần Lập Hạ vì thế mà khắc ghi thù hận Trần Thanh Trúc, nàng cứ đinh ninh rằng Thanh Trúc sai khiến Vương quản sự ngăn cản .

“Thiên Mậu đó, hai ngày nữa sẽ niêm yết bảng vàng ?” Dư Đại Bá ở nhà thật sự thể nén nổi lòng, bèn đích đến tư gia Dư Thiên Mậu để hỏi .

Lần cháu đích tôn của nhà thi đến vòng thứ năm, thể đỗ đạt thì ?

Dư Thiên Mậu khẽ, tiên mời Dư Đại Bá an tọa, Dư Đại Bá xua tay ý từ chối , chỉ một mực hối thúc Dư Thiên Mậu thuật .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thấy gật đầu mới an tọa, bưng chén do Dư Thiên Hồng rót mà uống một ngụm. Đây là thức bồ công do Trần Thanh Trúc thỉnh cầu pha chế.

Dư Thiên Mậu vẫn luôn kính trọng vị đại bá , lúc cũng yên lặng lắng Dư Đại Bá chuyện, chẳng chút nóng nảy sốt ruột, thi thoảng cũng ứng đáp đôi ba lời. Dư Đại Bá mãi đến khi Trần Thanh Trúc và Thiệu Thị từ núi trở về mới cáo từ, cũng chẳng nán dùng bữa tối.

“Nương tử, tối nay chúng dùng bữa gì?”

“Tối nay dùng mì tương đen, nàng thấy ?”

Dư Thiên Mậu còn kịp cất lời, Dư Thiên Hồng và Ni Ni hai tỷ vỗ tay reo hò vui sướng. Trần Thanh Trúc chế biến xong xuôi tương liệu, chiên thêm bốn quả trứng, mỗi một quả.

“Đàn gà mái nhà còn chừng hai tháng nữa là thể đẻ trứng .”

“Nương tử, nàng chẳng hỏi thi cử ư?”

Cả nhà dùng bữa xong xuôi, dọn dẹp tươm tất trở về phòng, Dư Thiên Mậu liền hỏi Trần Thanh Trúc. Kể từ khi thi cho tới giờ, nàng vẫn luôn chẳng hỏi lấy một lời nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-phu-lam-giau-noi-thon-da/chuong-28.html.]

“Có gì mà hỏi ? Kỳ thi thì cũng xong .” Trần Thanh Trúc sát cạnh , “Huống hồ, đắc ý phơi phới thế , giống như thể thi ?”

Dư Thiên Mậu khẽ hai tiếng, quả nhiên kẻ đầu ấp tay gối thấu nhẽ. Chàng kéo Trần Thanh Trúc ngả xuống giường, trêu ghẹo hồi lâu, liền nàng đẩy .

“Ta đang đến kỳ .”

“Nàng thấy đau ?” Vừa thốt lời, bàn tay thô ráp ấm áp của Dư Thiên Mậu liền đặt lên bụng của nàng.

Trần Thanh Trúc nghĩ bụng chẳng thấy đau, song chẳng gì, cứ thế tận hưởng. Chẳng mấy chốc liền tựa vai Dư Thiên Mậu, chìm giấc ngủ. Nghe tiếng thở đều đặn bên tai, Dư Thiên Mậu cũng khép mắt , chìm mộng .

Sáng sớm ngày hôm , khi Trần Thanh Trúc tỉnh giấc, trời tờ mờ sáng. Dư Thiên Mậu cùng Trần Môi Bà chợ bán đồ ăn , Thẩm Võ Tam cùng những khác xong bánh bao cũng đều rời .

Dư Thiên Hồng và Ni Ni hai tỷ ở nhà chờ Trần Thanh Trúc tỉnh giấc, dùng bữa sáng xong mới ngoài vui đùa.

Nhân lúc tiết trời trong xanh, rảnh rỗi đôi chút, Trần Thanh Trúc bắt đầu tổng dọn dẹp, thu vén nhà cửa từ trong ngoài một lượt. Nàng còn tháo những chiếc chăn bông giặt giũ, dù trong bếp sẵn nước nóng ủ, chẳng lo đôi tay lạnh cóng.

Lại thêm hai ngày nữa trôi qua.

Dư Thiên Mậu dậy từ tinh mơ, vội khoác lên bộ y phục mới tinh mà Trần Thanh Trúc may cho y. Trần Thanh Trúc mím môi , miệng tuy rằng chẳng để tâm, nhưng thể thành thật vô cùng.

Hôm nay là ngày yết bảng kết quả. Trần Thanh Trúc cùng những khác đều chợ bán hàng, tất cả đều ở nhà chờ đợi. Chỉ cần thi đỗ, nha dịch sẽ tự đến tận nơi báo hỷ.

Dân làng đều năm nay Dư Thiên Mậu thi đến năm , chỉ chờ xem trò hề. Nào ngờ bọn họ chẳng thể tin Dư Thiên Mậu thể thi đỗ chức Tú tài.

“Đến , họ đến !”

“Thứ gì đến? Chẳng lẽ gặp quỷ ư?”

“Ta thấy kẻ khoác quan phục tới!”

“Chẳng lẽ tiểu tử nhà họ Dư thật sự thi đỗ ?”

Vừa thốt lời, liền cẩn trọng theo , trơ mắt bọn họ cứ thế thẳng tiến. Hỏi han một hồi mới tìm đến tư gia của Dư Thiên Mậu.

“Đây tư gia của Dư Thiên Mậu ?”

“Chính là , quan gia việc gì chăng?” Trần Thanh Trúc thấy hai vị nha dịch, trong lòng hiểu rõ đôi phần, thấy bên ngoài đông đảo dân vây xem náo nhiệt, liền cất cao giọng hỏi.

“Chúng là do Quan huyện phái xuống, đặc biệt đến để báo hỷ.” Một trong đó , “Chúc mừng Dư thiếu gia đỗ Án thủ.”

“Án thủ rốt cuộc là nghĩa gì?”

Mọi chỉ đỗ bảng là thi đậu Tú tài, nhưng Án thủ rốt cuộc là nghĩa gì? Có một bạo gan hơn cất tiếng hỏi.

“Án thủ chính là đầu bảng!”

“Không ngờ tiểu tử nhà họ Dư tài giỏi đến thế!”

“Suỵt, tiểu tử nhà họ Dư gì nữa, nay là Dư Tú tài !”

Trần Thanh Trúc thấy Dư Thiên Mậu vẻ mặt tự tin, chỉ ngỡ y thi đỗ, nào ngờ còn là Án thủ. Nàng vội mời hai vị nha dịch nhà, hai cũng chẳng hề khách sáo.

Dư Đại Bá cũng vui mừng khôn xiết. Tú tài lão gia mỗi tháng thể lĩnh một lạng bạc, ba mươi thăng gạo, thêm phúc phận diện kiến Quan huyện cần quỳ lạy, ruộng đất còn miễn thuế. Thật là vinh hiển!

“Tú tài lão gia, đây là phần thưởng từ huyện nha.”

Nói đoạn, nha dịch lấy một thỏi bạc trắng tinh, nặng chừng mười lạng. Cả đám xung quanh đều ngẩn ngơ, thầm ghen tị, bởi đây là đầu tiên họ tận mắt thấy một thỏi bạc lớn đến .

Dư Thiên Mậu ngỏ lời mời các nha dịch ở dùng bữa, sai Thiên Hồng thỉnh Thôn trưởng đến cùng tiếp chuyện. Trần Thanh Trúc tức thì bếp chuẩn đồ nhắm, may mắn , các món ăn đều nàng thu xếp sẵn từ .

Nàng bày các món mặn như thỏ khô xào cay, cá kho tàu, thịt kho tàu; các món chay thanh đạm như dưa chuột đập dập, hẹ xào trứng. Thiệu thị cùng Trần Môi Bà một bên phụ việc, túc trực bưng đồ ăn lên.

Hai vị nha dịch còn về huyện nha phục mệnh, bởi bữa cơm thể dùng lâu. Dẫu , đây cũng là một vinh dự vô song của thôn nhỏ, bởi lâu lắm , nơi đây từng vị khách quý như thế ghé thăm.

Lúc về, Trần Thanh Trúc đặt những thỏi bạc vụn chuẩn sẵn túi gấm, kính tặng hai vị. Hai đương nhiên thấu rõ ý tứ của nàng, rằng chuyến , một là để kết giao quen, hai là vì khoản bạc thưởng hậu hĩnh.

“Thiên Mậu con, ngày mai hãy viếng mộ, báo cho song con . Ta sẽ mở từ đường, cáo với liệt tổ liệt tông. Đây quả thực là một chuyện đại hỷ!”

“Còn nữa, nhất định mở tiệc ăn mừng!” Dư Đại Bá hân hoan thu xếp. Dư Thiên Mậu đang định từ chối, thì Thôn trưởng cạnh cũng cất lời.

“Quả đúng là ! Cứ mở ba ngày tiệc chay mặn, cứ dùng công quỹ của thôn mà chi trả. Đây chính là đại hỷ sự của thôn , là Thôn trưởng, cũng nhờ đó mà thêm phần thể diện.”

Trần Thanh Trúc cũng gật đầu tán thành, bởi ít nhất là từ khi nàng sinh đến giờ, đây là đầu tiên thấy trong thôn thi đỗ Tú tài. Song, bạc thể do thôn xuất . Vừa ai nấy đều tận mắt thấy huyện ban thưởng mười lạng bạc, chớ nên để lời đàm tiếu .

Dư Thiên Mậu vội vàng từ chối hảo ý của Thôn trưởng, chỉ nhà họ Dư sẽ bắt đầu mở tiệc chay mặn ba ngày từ ngày mốt. Thôn trưởng hài lòng gật đầu, thầm nghĩ: Đây mới là đứa trẻ hiếu thảo, quên cội nguồn!

 

Loading...