U Nhĩ vẫn còn chút do dự, thấp giọng : “… rõ ràng đây là cái bẫy, nào  tướng quân nào  tự dấn   nơi nguy hiểm thế …”
Hốt Đồ Liệt chợt híp mắt , ánh  âm u xen lẫn một tia hồi tưởng, khẽ thở dài: “U Nhĩ, ngươi còn nhớ sáu năm , khi chúng  suýt phá  cổng thành Hạ Châu ?”
U Nhĩ ngẩn . Trận đó cũng là do tam hoàng tử  chinh dẫn quân,  luôn  theo bên  điện hạ, tất nhiên là  rõ.
Hắn gật đầu: “Thuộc hạ nhớ. Khi đó Giang Tiếu mới chỉ là một Thiên Hộ của Hạ Châu, Tổng binh Hạ Châu lúc  là Vệ Nhược Phong – một kẻ ham mê sắc . Điện hạ vì  công phá Hạ Châu,  chuẩn  từ  hai năm, đưa vài nữ gián điệp do chúng  bồi dưỡng từ nhỏ thâm nhập  Đại Tề.”
Những nữ gián điệp đó đều là  Đại Tề,  phận hộ tịch giả mạo nhưng  chút sơ hở.
Bọn họ  đưa những  đó  từ sớm, nhằm  đúng dịp sinh thần tròn bốn mươi tuổi của Vệ Nhược Phong để tập kích bất ngờ.
Người Đại Tề  vô  tập tục kỳ lạ, coi trọng sinh thần tròn tuổi là một trong  đó.
Sinh thần của Vệ Nhược Phong rơi  tháng Chạp – đúng  mùa đông, thời điểm mà biên cương luôn căng thẳng nhất. Trước đây lão  từng tổ chức rầm rộ, nhưng   là tròn bốn mươi, tất nhiên khác biệt.
TBC
Thêm  đó, tam hoàng tử còn cố ý giở vài đòn nghi binh , liên tục mở vài đợt “công kích thử”, nhưng đều  đánh lui – khiến Vệ Nhược Phong cho rằng quân Kim Mông nhất thời  còn khả năng mở chiến dịch quy mô lớn.
Vì thế năm , Vệ Nhược Phong thảnh thơi ở phủ Tổng binh tổ chức sinh thần, tuy  long trọng, nhưng cũng mời gần như  bộ tướng lĩnh cấp Thiên Hộ trong quân tới dự.
Những nữ gián điệp cải trang thành ca kỹ, thuận lợi   phủ Tổng binh, và ngay lúc   đang say sưa chè chén, họ hạ dược.
Tuy nhiên, vì đối tượng đều là tướng lĩnh dày dạn, l.i.ế.m m.á.u  lưỡi đao mà sống, nên  thể dùng thuốc quá rõ ràng. Nếu  nghi ngờ, kế hoạch sẽ thất bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-237.html.]
Thế nên, thuốc họ dùng   mê dược  độc dược, mà là… dược tăng khoái cảm,  còn dùng với liều lượng nhỏ. Kết hợp với rượu, thêm chút mồi chài, ai nấy đều tưởng đó chỉ là cuộc hoan lạc bình thường.
 – duy nhất một   trúng kế – chính là Giang Tiếu.
Hắn rõ ràng cũng uống  thứ rượu  bỏ thuốc, nhưng gần như lập tức phát hiện điều khác lạ.
Những chuyện xảy   đó càng khiến đám  Kim Mông   bất ngờ.
Giang Tiếu tựa như sớm  đoán  kế hoạch, bí mật liên hệ với một vài Thiên Hộ trung thành, bố trí mai phục. Đợi khi Vệ Nhược Phong cùng các Thiên Hộ đang mê man với mỹ sắc,  liền dùng nước đá tạt thẳng  họ,  chủ động chỉ huy, xoay chuyển cục diện.
Mãi   bọn họ mới , thì  Giang Tiếu từ lâu  nhận  sự bất thường. Mẫn cảm quân sự của  vốn khác hẳn  thường. Những đợt công kích thăm dò của tam hoàng tử   thể đánh lừa  phần lớn tướng lĩnh, nhưng  qua mắt  .
Đáng tiếc khi , Vệ Nhược Phong vì ghen ghét tài năng lãnh binh của Giang Tiếu nên  từng coi trọng lời  , thậm chí còn cố ý đè ép.
Giang Tiếu đành  lặng lẽ hành động trong bóng tối.
Và cũng chính nhờ đó,   đánh bại   bộ mưu đồ của họ.
U Nhĩ đến giờ vẫn nhớ như in đêm hôm đó, khi  dẫn quân liều c.h.ế.t công thành, cổng thành Hạ Châu   phá một nửa, thì Giang Tiếu dẫn theo đội tinh binh bất ngờ như từ  trời giáng xuống, mở đợt phản công mãnh liệt.
Một kế hoạch  chuẩn  kỹ lưỡng, gần như  thể thất bại,    phá hỏng chỉ trong gang tấc.
U Nhĩ nghĩ đến đây, vẫn thấy khó mà nuốt trôi, nghiến răng : “Năm  nếu thành công, điện hạ sẽ vững như bàn thạch trong triều đình. Việc đó thuộc hạ c.h.ế.t cũng  quên !   hôm nay điện hạ  nhắc chuyện cũ?”
Hốt Đồ Liệt  khẽ, như đang hồi tưởng: “Kết cục trận chiến năm …  cuối cùng  giao chiến, chính là . Có một việc, các ngươi  từng …”