Nữ Chiến Thần Xuyên Không - Chương 179: Bỏ thành chạy mạng
Cập nhật lúc: 2025-10-30 11:41:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy Trì giờ đây chính là gánh nặng, gây thêm phiền phức cho Nguyễn Ngư nữa.
Sau những ngày tĩnh dưỡng, Ngụy Trì cảm thấy thể hồi phục, chỉ là thể lực và tốc độ phản ứng còn như .
Nguyễn Ngư cũng , điều chỉ là tạm thời, chỉ cần kiên trì luyện tập từng bước, thứ đều thể hồi phục về trạng thái khi thương.
Ngụy Trì tự tìm tung tích .
Nguyễn Ngư liếc mắt một cái thấu ý nghĩ của Ngụy Trì, nàng nghiêm mặt cảnh cáo, “Để chữa trị cho , tốn bao nhiêu công sức ? Mạng của bây giờ còn là của riêng nữa, tìm cái c.h.ế.t, cũng hỏi xem đồng ý !"
“Ta..." Ngụy Trì phản bác, thế nhưng một ánh mắt của Nguyễn Ngư, lập tức dám thốt thêm một chữ nào.
“ thành thật một chút , nếu cục diện Kiến Châu đại loạn, ở đây thì khác gì chịu c.h.ế.t?" Nguyễn Ngư hừ lạnh một tiếng, “Ngoài cho , một định tìm bằng cách nào? Kế hoạch của là gì?"
Ngụy Trì xì , cúi đầu buồn bã thốt bốn chữ, “Ta ..."
“Ta bảo ngươi từ bỏ việc tìm kiếm nhà, hãy theo chúng về Bạch Vân Sơn , bên Kiến Châu cũng sẽ cho ở bất cứ lúc nào cũng tìm hiểu tình hình, tiếp tục ngươi dò la tung tích nhà, chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, ngươi đừng gánh nặng tâm lý." Nguyễn Ngư dịu giọng , “Đợi cục diện bên định , nếu tự đến tìm kiếm, tuyệt đối sẽ ngăn cản."
Ngụy Trì Nguyễn Ngư thật lòng nghĩ cho , một luồng ấm dâng trào trong lòng .
“Nguyễn cô nương, theo nàng, cùng nàng về Bạch Vân Sơn."
Nguyễn Ngư vỗ vai , “Nhanh chóng thu dọn một chút , chúng sắp sửa xuất phát ."
Trong lúc Nguyễn Ngư và Ngụy Trì chuyện, các thành viên hộ vệ đội nhận thông báo rút lui, từng một đều huấn luyện bài bản, tập hợp xong xuôi với tốc độ nhanh nhất, từ lúc nhận thông báo đến khi chuẩn xuất phát, dùng đến nửa canh giờ.
Chủ khách điếm một bên ngây thương đội của Nguyễn Ngư bận rộn, kinh ngạc hiệu suất của thương đội, hiểu rõ ràng việc ăn đang như , chút dấu hiệu nào mà là ngay.
Hắn thật sự nỡ đoàn thương đội , từng ai thuê trọn khách điếm của liên tục nhiều ngày đến thế, cần lo lắng khách, mà mỗi ngày còn thể nhắm mắt đếm bạc.
Nghĩ đến những ngày như sắp một trở , chủ khách điếm vô cùng buồn bã, nhưng dáng vẻ vội vã của thương đội Nguyễn Ngư, trông như đang chuẩn chạy trốn ?
Đinh Hiển trong thời gian cũng quen với chủ khách điếm, mặc dù đủ loại tâm tư nhỏ nhặt, nhưng đó cũng chỉ là vì cuộc sống mưu sinh, Đinh Hiển cũng cảm thấy điều gì , huống hồ chủ khách điếm bình thường cũng ít giúp thương đội của họ tiếp đón khách khứa.
“Nếu ngươi tin chúng , thì hãy nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi Kiến Châu, man nhân bên nhanh sẽ đ.á.n.h tới." Đinh Hiển khi rời tiết lộ một chút tin tức cho chủ khách điếm.
Mồ hôi lạnh lập tức thấm ướt sống lưng chủ khách điếm, ở cửa khách điếm, ngây đoàn thương đội hơn trăm biến mất khỏi tầm mắt, nửa ngày cũng thể hồn.
“Đông gia, chúng cần dọn dẹp khách điếm, để tiếp đón khách nhân bình thường trở ?" Người hầu khách điếm kéo kéo ông chủ gần như hóa đá.
“Dọn dẹp gì mà dọn dẹp!" Chủ khách điếm giật , cuối cùng cũng thoát khỏi nỗi sợ hãi tột cùng , vẫy tay với hầu, “Mệt mỏi nhiều ngày như , cũng nên nghỉ ngơi cho , định về quê nhà một chuyến, ngươi..."
Giữa thanh thiên bạch nhật, chủ khách điếm cũng tiện thẳng định bỏ trốn.
Nếu kẻ tâm chú ý tới, chừng còn chụp cho cái mũ lớn là mê hoặc lòng , gây rối quân tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chien-than-xuyen-khong/chuong-179-bo-thanh-chay-mang.html.]
Hắn giả vờ trách mắng hầu khách điếm vài câu, lẽ dẫn họ khách điếm, bày vẻ chuẩn đóng cửa nghỉ bán .
Chủ khách điếm chút nghi ngờ tin tức Đinh Hiển cho , rằng chủ khách điếm thời gian theo thương đội bận rộn , dùng "tiến tiền như nước" để hình dung việc ăn của thương đội, chút khoa trương nào.
Theo chủ khách điếm thấy, một thương đội kiếm tiền như , bọn họ nhất định nguồn tin đặc biệt, huống hồ họ cũng cần thiết lừa .
Chủ khách điếm quyết định đóng cửa khách điếm một thời gian , dẫn tiên trốn một thời gian, lùi vạn bước mà , nếu thật sự lừa, thì cũng chỉ là lãng phí chút thời gian, đợi trở về vẫn thể mở cửa hàng.
Chủ khách điếm nhanh chóng sắp xếp, bảo hầu trướng dẫn theo gia đình cùng rời .
Giờ đây trong loạn thế như , một chạy trốn để bảo mạng sống thì khác gì tìm c.h.ế.t, cái gọi là đông thì sức mạnh lớn, dẫn thêm cùng , đường bọn họ cũng thể nương tựa lẫn .
Đinh Hiển hề quyết định của chủ khách điếm, theo thương đội nhanh chóng về phía cổng thành.
Bọn họ nhân lúc cổng thành đóng mà lập tức khỏi thành.
Thế nhưng khi thương đội của Nguyễn Ngư đến cổng thành, cổng thành tụ tập ít xe ngựa của các thế gia quý tộc.
Những thế gia quý tộc đa đều dắt díu cả gia đình, các tùy tùng và hộ vệ quanh xe ngựa đều mang vẻ mặt nghiêm nghị.
Loáng thoáng thấy tiếng nhè của trẻ con trong xe ngựa, cảnh tượng là nhận tin tức từ , thu dọn của cải chuẩn bỏ chạy.
Quả nhiên tin tức của đám thế gia quý tộc là linh thông nhất.
Hơn nữa chỉ cần một gia tộc , thì các gia tộc khác cũng sẽ theo đó mà .
Bởi vì chuyện căn bản thể giấu giếm .
Ví dụ như một gia tộc nào đó nhận tin tức sớm nhất, khi Bệ hạ dời đô đến Quảng Lăng, man nhân sẽ theo đó mà đ.á.n.h tới, tin tức thể một bỏ chạy, nhất định dẫn theo cả gia đình già trẻ cùng chạy.
Một nhóm nhỏ rời trong âm thầm thì vấn đề gì lớn, nhưng dắt díu cả gia đình như , động tĩnh thể nào nhỏ , các gia tộc khác thấy cảnh tượng , dù chậm chạp đến cũng thể đoán xảy chuyện gì.
Thế là một hai gia tộc bắt đầu thu dọn của cải bỏ chạy, các thế gia quý tộc khác dù trong lòng còn nghi ngờ về tin tức nhận , cũng thể yên nữa.
Người khác đều chạy hết mà họ vẫn ngây ngốc ở Túc Thiên, chẳng lẽ là ở bữa phụ cho man nhân ?
Vậy nên những gia tộc ban đầu định rời , đại thế như , cũng chỉ đành dẫn theo nhà cùng chạy trốn.
Và tạo nên cảnh tượng náo nhiệt ở cổng thành.
“Ta xem như vì Đế đô bên từ bỏ chống cự, trực tiếp bỏ thành mà chạy." Ngụy Trì đám thế gia quý tộc đang tranh khỏi thành ở cổng thành, ngọn lửa giận trong mắt gần như hóa thành thực chất.
Đinh Hiển và Đan Việt Dương cũng siết chặt nắm đấm, nghĩ đến bạc lớn mà thương đội của họ những ngày kiếm từ tay đám thế gia quý tộc , khối tài sản khổng lồ mà bọn họ vơ vét, tất cả đều là m.á.u mỡ của dân chúng thành Túc Thiên.
Giờ đây thành Túc Thiên gặp nạn, nhưng đám thế gia quý tộc là những kẻ chạy nhanh nhất, chút nghĩ đến sống c.h.ế.t của bách tính trong thành.