Nữ Chiến Thần Xuyên Không - Chương 389: Tử sĩ (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:13:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta tin rằng, nếu còn thám tử, một khi bọn chúng tốn hết tâm tư trộn , mục tiêu tuyệt đối sẽ chỉ là một dịch trạm bên ngoài, sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ kìm mà nhúng tay khu vực trung tâm Bạch Vân Thành.”
Đan Việt Dương sờ sờ cằm, ánh mắt chuyển hướng về phía Bạch Vân Dịch Trạm, ngữ khí kiên định.
“Chúng chỉ cần ngoài lỏng trong chặt, tăng cường giám sát, âm thầm chú ý hành tung khả nghi là . Chỉ cần bọn chúng hành động, tất sẽ lộ sơ hở. Bây giờ, chúng tiên tìm một cái cớ, dò hỏi tình hình nhóm lưu dân cùng đợt với tên thám tử , và cả những ở cùng phòng với . Nói tóm , đừng gây động tĩnh quá lớn!”
Dung Mộc tuy trong lòng cam tâm, nhưng cũng phán đoán của Đơn Việt Dương là cách thỏa nhất hiện giờ.
Y hít sâu một , cưỡng ép dằn xuống sự bồn chồn trong lòng, “Việc dễ thôi, trời đằng nào cũng sắp sáng , sẽ bảo quản sự dịch trạm tùy tiện sắp xếp một công việc, hôm nay đưa bộ nhóm hỏi chuyện, sẽ đích dẫn hỏi!”
Đầu dây bên của vòng liên lạc, giọng Đơn Việt Dương khẽ ngập ngừng, ngữ khí chút ngưng trọng, “Lão Dung, nhất định cẩn thận. Người hành sự quyết đoán, tự sát chút do dự. Nếu bọn chúng trộn chỉ một , lo rằng…”
Dung Mộc nhanh nhạy nắm bắt ý vị bình thường trong ngữ khí của Đơn Việt Dương, lập tức truy hỏi, “Lão Đơn, … chút manh mối ?”
Nghe tiếng im lặng ở đầu dây bên , Dung Mộc sốt ruột, “Chuyện nước sôi lửa bỏng thế , đừng giấu giếm nữa. Có manh mối gì thì cứ thẳng, cho dù sai, chúng cũng thể cùng bàn bạc ?”
Đơn Việt Dương dường như đang sắp xếp suy nghĩ, lát y mới chậm rãi mở lời, “Thân thủ của tên thám tử phi thường, nếu chúng thần khí của Thành chủ trợ giúp, hôm nay cao chạy xa bay . Hơn nữa, khi phát hiện thể thoát , liền lập tức tự sát… Cách , thấy quen thuộc chút nào ?”
“Người Man?!” Dung Mộc thất thanh gầm nhẹ, trong mắt lập tức bùng lên lửa giận và sát ý kinh , “Bọn chúng mà dám thò tay đến Bạch Vân Sơn của chúng ?!”
“Tám chín phần mười.” Giọng Đơn Việt Dương bình tĩnh đến tàn khốc, “Huynh còn nhớ lùng sục núi khi đội đặc công của Thiếu tướng quân mới thành lập lâu ? Lúc đó thủ lĩnh Man mà bọn họ chạm trán, cũng quả quyết tự sát như ?”
“Phong cách quyết tuyệt tàn nhẫn , giống hệt !”
Được Đơn Việt Dương nhắc nhở như , Dung Mộc lập tức nhớ cuộc chạm trán đầy hiểm nguy của đội lùng sục núi.
“ , Thành chủ bức bách đám Man hoảng loạn rút về phía bắc, giờ đây cũng chỉ bọn chúng mới nghĩ đủ cách để dò la tin tức của chúng !”
Dung Mộc gật đầu sâu sắc tán đồng, y liền .
“Lão Đơn, về chuyện hỏi chuyện, hướng đại khái ! Nếu quả thực là do bọn ch.ó Man phái đến, bọn chúng giả dạng thành lưu dân, tất sẽ dấu vết để !”
Dung Mộc càng suy nghĩ càng rõ ràng, ngữ khí cũng càng thêm hung ác.
“Ta sẽ cùng bọn chúng chuyện phiếm, về những điều mắt thấy tai đường chạy nạn, về phong tục tập quán quê nhà… Là hồ ly, tất sẽ lộ đuôi! Ta tin, bọn chúng thể giả vờ kín kẽ kẽ hở!”
Trần Ngũ một đêm ngủ sâu, trời hửng sáng, tiếng chiêng chói tai như thường lệ vang lên.
Hắn lẫn trong đám đông dậy, nhận cơm, chuẩn , động tác khác gì những lưu dân khác. Là một trong những lưu dân mới Bạch Vân Dịch Trạm, mặt còn mang theo vẻ thờ ơ đủ.
Thế nhưng đôi mắt tưởng chừng đục ngầu của Trần Ngũ như radar chính xác nhất, âm thầm quét thứ xung quanh.
Chẳng mấy chốc, nhận thấy điều bất thường.
Vương Lâm xuất hiện trong đội đốn củi.
Lòng Trần Ngũ chợt nặng trĩu, nhưng vẻ mặt vẫn đổi sắc tiếp tục công việc đang .
Hắn rõ tính cách nóng nảy tự phụ của Vương Lâm, bảo thành thật ẩn nấp là điều thể. Đêm qua, nhất định sâu Bạch Vân Sơn .
Theo lý mà , Vương Lâm dù sâu Bạch Vân Sơn điều tra, trời sáng cũng nên về , nhưng giờ đây thấy tung tích…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chien-than-xuyen-khong/chuong-389-tu-si-2.html.]
Trần Ngũ buộc bình tĩnh, lẽ Vương Lâm sắp xếp công việc khác, hoặc lẽ…
Trần Ngũ ôm hy vọng mong manh nhất, rằng Vương Lâm đêm qua thành công trộn khu vực trung tâm, thậm chí tìm cơ hội truyền tin, nên rút lui .
Thế nhưng, tâm lý may mắn đ.á.n.h tan trong thời gian nghỉ ngơi buổi sáng.
Trần Ngũ nhân lúc uống nước, giả vờ vô tình tiếp cận Thạch Đôn, cũng đang ở đội đốn củi khác.
Ánh mắt hai chạm trong chốc lát, Trần Ngũ dùng biên độ cực kỳ nhỏ lắc đầu, hiệu rằng mất liên lạc với Vương Lâm.
Ánh mắt Thạch Đôn lập tức ngưng trọng, yết hầu khẽ động, nhếch môi, lát hai mượn cớ vệ sinh, một chút thời gian riêng tư.
Thạch Đôn dùng tiếng thì thầm khẽ như thở nhanh chóng , “Người cùng phòng với … và hơn mười trong đội mà trộn … trời sáng gọi … là sửa kênh dẫn nước mới bên núi… của đội hộ vệ theo… còn thể về , khó …”
Rầm—
Trần Ngũ chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ gót chân xông thẳng lên đỉnh đầu, ngón tay siết chặt thành nắm đấm, đốt ngón tay trắng bệch.
Sửa kênh dẫn nước?
Lại còn đặc biệt điều rời khỏi phạm vi dịch trạm, đội hộ vệ “hộ tống”?
Quan trọng hơn, nhóm gọi , tất cả đều mối quan hệ trùng trùng điệp điệp với Vương Lâm!
Đây tuyệt đối là sắp xếp công việc bình thường!
Vương Lâm nhất định xảy chuyện !
Hắn thể đêm qua trộn sâu trong Bạch Vân Sơn và phát hiện, đó tự thể thoát , nên lựa chọn tự kết liễu.
Sở dĩ Trần Ngũ thể khẳng định Vương Lâm là tự sát, chứ cao chạy xa bay, là vì phản ứng của Bạch Vân Sơn.
Theo lời Thạch Đôn, nhóm lưu dân liên quan đến Vương Lâm, trời sáng gọi , chỉ thể là của Bạch Vân Sơn thông qua t.h.i t.h.ể của Vương Lâm, nhanh chóng xác định phận của , từ đó mới thể nhanh chóng khoanh vùng những liên quan đến khi trời sáng.
Nếu Vương Lâm đêm qua thành công thoát , việc đầu tiên Bạch Vân Sơn hôm nay, lẽ là kiểm kê nhân sự của Bạch Vân Dịch Trạm, rõ rốt cuộc “mất tích” là ai.
Trần Ngũ thể khẳng định, đêm qua doanh trại nơi bọn họ nghỉ ngơi, một ai điểm danh qua .
Một luồng lửa giận và sự hối tiếc khó kìm nén xông thẳng lòng Trần Ngũ.
Vương Lâm cái đồ ngu ngốc , quả nhiên việc thì bất tài, phá hoại thì giỏi. Hành động tự ý của , chỉ đ.á.n.h rắn động cỏ, mà còn khiến những nhân viên tiềm phục khác của bọn họ cùng rơi nguy hiểm.
May mắn , khi đó bọn họ đủ cẩn trọng, phân tán trộn các đội lưu dân khác , giả vờ quen .
Hiện tại xem , quản lý Bạch Vân Sơn dường như tạm thời khống chế phạm vi điều tra trong nhóm nhỏ những liên quan trực tiếp đến Vương Lâm, vẫn mở rộng đến tất cả nhân sự mới đến gần đây.
Đây thể coi là trong cái rủi cái may.
Thế nhưng khi Vương Lâm gây chuyện , việc kiểm tra của Bạch Vân Sơn đối với tất cả lưu dân mới đến gần đây tất sẽ nghiêm ngặt hơn bao giờ hết.
Bọn họ thông qua cách “thành thật việc, tích lũy điểm” để bình thường tiến khu vực trung tâm Bạch Vân Thành, hầu như là điều thể.