Chương 6
 
  thể  thừa nhận,    đúng.
 
Đôi khi mua sắm quá nhiều đồ xa xỉ,  cũng thấy chính  m.ô.n.g lung.
 
Không  cuộc đời  rốt cuộc nên đặt  .
 
Cứ như cỏ dại trôi nổi,   rễ bám.
 
Bây giờ, nhiệm vụ của  thật sự nặng nề.
 
  cho con  học thêm nữa.
 
 dẫn nó  chơi cát và xếp hình.
 
Nó chơi vui lắm, cả buổi chiều quấn lấy   rời.
 
   chẳng thấy thoải mái chút nào.
 
Con trai cần một tấm gương.
 
Với nó, ba chính là hình mẫu.
 
Còn , chỉ là bài học nên tránh.
 
 cũng   sự nghiệp của riêng .
 
Để  , nếu    vai trò  , con trai vẫn  thể tìm  một lý do nào đó để tha thứ cho .
 
Tối hôm đó, chồng  trở về.
 
Nếu   rõ kịch bản gốc rằng    từng ngoại tình, chắc  cũng nghi ngờ   ngủ với  khác .
 
  vẫn hắng giọng, kéo   bàn chuyện giáo dục con.
 
 :
 
“Trần Tấn, cho dù   thích , thì con trai vẫn là con . Giờ nó  chán học,  nghĩ nên giảm bớt vài khóa học của nó. Anh thấy ?”
 
Anh  ngẩn  một chút,   sang  con.
 
Con trai trông mong   .
 
Anh  ngoắc tay, thế là thằng bé như gặp   ruột, lao ngay  lòng  .
 
Sau đó   ôm con   sân ngoài, nhỏ giọng  chuyện với nó.
 
Con trai dựa sát  ba, phụ thuộc  rời.
 
Cái tên chồng c.h.ế.t tiệt  đúng là giỏi đóng vai  , giỏi lấy lòng con trai.
 
Anh  chẳng  gì cho nó cả,  mà con  vẫn sùng bái, vẫn bám lấy  buông!
 
Thế là  quyết định ,  cũng  trở thành một  thành công!
 
Sau khi ba  chúng  cùng  bàn bạc, con trai cũng   ý nghĩ của .
 
Nó ấp a ấp úng, hết     ba nó.
 
Cuối cùng mới thành thật bộc bạch.
 
Thật tội cho nó.
 
Nhỏ xíu mà     nó học hành giỏi giang, nên nó chỉ  tự ép , dù bản   hề thích, nên mới khó chịu như thế.
 
Nó cũng sợ  thất vọng, sợ ba nghĩ nó  giỏi giang.
 
  nó, trong lòng xót xa.
 
Hóa  nó cũng đang tìm cách   lòng , chỉ là cách biểu đạt còn gượng gạo.
 
Chúng  thống nhất sẽ tạm dừng một  lớp học.
 
Chỉ giữ  những môn mà con  thể học , và thật sự  học.
 
Bàn bạc xong,  dẫn con  tắm.
 
Nó  nắm c.h.ặ.t t.a.y ba:
 
“Con  ba tắm cho con.”
 
 trừng mắt , đúng là phí công nuôi nó.
 
Nó còn tiếp tục:
 
“Mẹ  học , trở thành một   lợi hại, xuất sắc! Mẹ  cùng con ngày càng giỏi hơn, như  chúng  mới  thể giỏi giống ba.”
 
: …
 
Sao  lôi   so sánh nữa .
 
Mà bản   cũng     học cái gì nữa.
 
Chồng  hắng giọng, gượng gạo :
 
“Vậy để  dẫn nó  tắm.”
 
Hai cha con  phòng tắm.
 
  yên tâm lắm.
 
Con trai  giục:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-chinh-khong-bo-con-trai/chuong-6.html.]
“Mẹ mau  học ! Một lát nữa con sẽ kiểm tra đấy.”
 
 :
 
“Mẹ    học gì .”
 
Nó đáp ngay:
 
“Mẹ ngốc thật. Mẹ    vẽ  ? Mẹ   họa sĩ truyện tranh .”
 
À… Ra là cốt truyện tới đoạn   .
 
 đúng là thích vẽ vời linh tinh.
 
Mỗi   cạnh con  bài tập,  chán quá liền vẽ bậy mấy hình trong sách của nó.
 
Trong nguyên tác,    quả thật cũng trở thành một họa sĩ truyện tranh.
 
 siết chặt nắm tay,  với con:
 
“Được,  sẽ nỗ lực trở thành họa sĩ truyện tranh!”
 
Nó reo lên:
 
“Mẹ mà trở thành một   lợi hại,   con  thể khoe với các bạn,  chỉ khoe ba, mà còn khoe  con vẽ truyện tranh ai ai cũng thích! Con sẽ  cả lớp ghen tỵ với con!”
 
: ……
 
Nó  hối thúc:
 
“Mẹ mau cố gắng ! Phải giỏi hơn cả dì Trần nữa!”
 
 gật đầu lia lịa.
 
Trong lòng lâng lâng, bước  mà như bay.
 
 lục hết mấy cuốn truyện tranh trong nhà .
 
Chuẩn    từ đầu.
 
Quyết định ngày mai sẽ  hiệu sách mua thêm vài cuốn nữa.
 
  truyện tranh   thỉnh thoảng lẻn  phòng con xem hai ba con  .
 
Anh  và con  tắm  trò chuyện.
 
Cảnh tượng ấm áp thật sự.
 
Con trai vui lắm.
 
    đúng là nam chính tiểu thuyết.
 
Giọng trầm ấm quyến rũ, cánh tay rắn rỏi, gương mặt tuấn tú, ánh mắt phong tình, đến việc tắm cho con cũng toát  sức hút riêng.
 
Dù  giờ chẳng còn mặn mà gì với  nữa.
 
Trước   mê  vì  là thiếu gia hào môn.
 
 giờ là vì  con  một gia đình trọn vẹn, nên  vẫn quyết định nỗ lực thêm  nữa.
 
Tối nay  khi   tắm cho con    bắt đầu kể chuyện cho con ngủ.
 
Khi von ngủ say,  bước  ngoài.
 
 mím môi,  với :
 
“  chuyện   với .”
 
Anh liếc  .
 
Thực  hai năm nay    còn cố lấy lòng  nữa.
 
Trước còn đóng vai  vợ si tình một chút, nhưng  thì lười   đóng nữa.
 
Thích yêu thì yêu,  thì cũng mặc kệ.
 
Anh  giờ  yêu ai thì yêu .
 
 mở lời :
 
“ hy vọng chúng  tạm thời đừng  tới ly hôn. Dù con thuộc về ai thì cũng   cho nó. Đã  con thì  chịu trách nhiệm.”
 
Anh  :
 
“Anh  từng   ly hôn, là em nhắc tới ly hôn .”
 
Nghe câu đó,  nổi điên:
 
“Tại     nhắc đến ly hôn? Anh ngu ,  là cố tình  hiểu? Anh dám vác đàn bà về nhà, còn   tiếp đãi nhiệt tình chắc?”
 
Anh  mím môi:
 
“Anh và cô  trong sạch.”
 
Mẹ kiếp.
 
 suýt bật  câu chửi thề, nhưng cố nén .
 
Vì cái gia đình   nhịn.
 
 :
 
“Thôi ,   những lời đó thì  ích gì?    thấy hành động!  ,  vẫn luôn cho rằng  gài bẫy ép  cưới, nên  giận mãi như .  hiểu điều đó.  bây giờ  cũng   ly hôn,  cũng  . Vậy tạm thời giữ nguyên thế .”