Trời tối đen như mực. Vì tìm đủ xăng, đoàn xe cuối cùng vẫn trở đường cao tốc, những chiếc xe hết xăng thì ở đó, đợi đến ngày mai tiếp tục tìm xăng.
Đêm hôm đó, trong bóng tối luôn tiếng động, Tô Hàm canh gác thậm chí còn thấy trong bóng tối một luồng sáng đỏ lóe lên biến mất. Bạch Đông ở bên cạnh cô canh gác, mỗi khi ánh sáng đỏ lóe lên, nó nhe răng về phía đó, gầm gừ ầm ĩ, trông tức giận.
“ qua xem thử nhé.” Ông Chu cùng canh gác dậy, cầm đèn pin cẩn thận qua xem. Đi bảy tám mét, ông , trầm giọng : “ thấy , là thỏ thây ma.”
“Vậy thì cẩn thận, răng của chúng sắc bén và khỏe.” Tô Hàm chỉnh đèn trại lên mức sáng nhất treo lên nóc xe, như thể chiếu sáng rộng hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
cuối cùng thỏ thây ma vẫn đến gần, đêm đó trôi qua trong yên bình. Tô Hàm là công lao của Bạch Đông là do điều gì khác, chỉ mừng vì họ sống sót qua một đêm nữa ở nơi hoang dã.
Ngày hôm , dân làng tiếp tục dọc theo đường cao tốc dài tìm xăng, xe cộ nhiều, dù cũng vài chiếc xe sót , họ lấy hết xăng trong bình xăng, đoàn xe tiếp tục tiến lên.
Ngày trôi qua bình lặng, lượng thây ma gặp ít, cần dừng xe mà thể trực tiếp cán qua.
Điều đáng mừng là nửa tháng tiếp theo đều như , ngay cả khi gặp thây ma và động vật thây ma, lượng cũng đáng kể, họ thể hợp sức tiêu diệt chúng.
Điều khiến vô cùng phấn khởi, nỗi ám ảnh về thương vong lớn do chim thây ma gây cuối cùng cũng tan biến. Cho đến hôm nay, họ xuống đường cao tốc một thành phố, băng qua thành phố đến đầu bên mới lên đường cao tốc.
“Không thể vòng qua ?” Tô Vệ Quốc hỏi.
Tô Hàm đang xem bản đồ thì ngẩng đầu lên, thở dài: “Không vòng qua , đường phía chặn, ít nhất cũng hai nghìn mét, thấy điểm cuối, chúng xe ủi đất cũng xe đẩy, thể mở đường trong thời gian ngắn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-246.html.]
“ , nếu thực sự mở đường, thời gian dời xe cũng đủ để chúng băng qua thành phố . cũng cần quá lo lắng, là băng qua thành phố nhưng chúng chắc chắn cần thẳng trung tâm thành phố, chỉ cần vòng quanh ngoại thành là .
Nếu trung tâm thành phố, thấy cũng khó, trung tâm thành phố chắc chắn còn tắc nghẽn hơn.” Anh Từ .
Người dân làng Tô Gia chia thành hai phe, phần lớn thành phố đều giơ hai tay phản đối.
“Chị, nhà em ở mở đường, chị thực sự quyết định thành phố ?”
Sau khi lên đường, Tô Hàm và Tô Nguyên cơ hội trò chuyện nhưng khi tranh cãi dữ dội, Tô Nguyên chen qua đám đông đến bên cạnh Tô Hàm.
“Trong thành phố chắc chắn nguy hiểm, mặc dù Từ chỉ vòng ngoài nhưng em thấy mức độ nguy hiểm vẫn cao, chị, chị hãy cân nhắc .”
Tô Hàm khuôn mặt tiều tụy mệt mỏi của cô , cần soi gương cũng tình trạng của cũng chẳng khá hơn là bao, chạy trốn bên ngoài, ai cũng sống dễ dàng. Mỗi một lựa chọn đều cân nhắc cân nhắc, cô sẽ khuyên khác theo , cũng sẽ lay chuyển quyết tâm của .
“Tiểu Nguyên, em cố gắng sống sót, hãy nghĩ cho bản nhiều hơn.”
Câu khiến Tô Nguyên đỏ hoe mắt: “Chị.”
“Được , về .” Tô Hàm vỗ vai cô .
Hơn ba trăm , một nữa chia thành hai nhóm, Tô Hàm và những khác vòng quanh ngoại thành, một nhóm khác thì chọn dọn đường.
Ba giờ khi chia tay, một con thây ma nhảy cao xuất hiện ở đằng xa, Tô Nguyên và những khác giật , vội vàng cầm vũ khí nhưng nhanh họ phát hiện chỉ một con thây ma nhảy cao, phía nó còn kéo theo một đàn thây ma!