Khoảnh khắc , liên quan đến tình yêu, Tô Hàm cảm động tấm lòng của Bạch Đông, và đầu tiên nảy sinh một suy nghĩ: Nếu như gỡ bỏ thanh kiếm sắc bén treo lơ lửng đầu, tự do thực sự, mà Bạch Đông vẫn từ bỏ việc tiếp cận cô, thì cô nguyện ý thử chấp nhận sự gần gũi của .
Ý nghĩ chợt lóe lên vụt tắt, Tô Hàm định , để lời hứa của trở thành sợi dây trói buộc Bạch Đông, trói buộc chính .
“Bạch Đông, , cần biến thành cá, chúng là bạn bè, là đồng đội, vốn ở gần . gặp nguy hiểm nữa, đừng đến phòng thí nghiệm nữa, ? Anh như chỉ khiến thêm phiền lòng thôi, thật giận đấy.”
Tô Hàm bắt đầu tính toán, suy nghĩ về bản tính của Bạch Đông, khi nghiêm khắc phê bình thì dỗ dành thêm hai câu.
Bạch Đông thể từ chối lời của Tô Hàm, nhất là khi cô dịu dàng chuyện với , khiến chỉ vẫy đuôi, vui mừng đến mức gì khác, chỉ lo gật đầu đồng ý.
Dỗ dành Bạch Đông như dỗ trẻ con xong, Tô Hàm yên tâm dưỡng thương. Biết cô khỏe, Bạch Đông gánh vác nhiệm vụ thu mua và dò la tin tức, còn đắc ý: “Lúc đến viện nghiên cứu còn đổi khuôn mặt, em yên tâm, ai nhận .”
Lúc viện nghiên cứu chỉ đổi khuôn mặt, tuổi tác cũng nhỏ hơn vài tuổi. Đã ngoài , liền khôi phục dáng vẻ thanh niên , còn về bang Bình An một chuyến.
Phương Trấn Nhạc thấy thì vô cùng kinh ngạc: “Cậu ! Sao cũng báo tin gì về, Tô Hàm bọn họ lo lắng cho , đó vẫn luôn tìm đấy.”
Bạch Đông chủ động lược bỏ hai chữ “bọn họ” trong bốn chữ “Tô Hàm bọn họ”, chỉ cảm thấy ngọt ngào, bản biến mất, Tô Hàm lo lắng cho .
Bang Bình An thứ đều , chỉ là gần đây cấp cao biến động, khiến cho việc phát nhiệm vụ ở đại sảnh hành chính cũng hỗn loạn, may mà bang phái tích lũy nhiều vật tư, tạm thời nhiệm vụ cũng lo cơm ăn áo mặc.
“Chú Tô bọn họ Tô Hàm đón , nhưng mà mấy ngày nay liên lạc với họ , là thế , nghĩ cách liên lạc với Thiên Bảo và Từ, bọn họ là thức tỉnh, lẽ sẽ quản lý nghiêm ngặt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-423.html.]
Sau khi liên lạc với Từ, Từ ngoài gặp Bạch Đông.
Lúc gặp mặt, Từ quan tâm hỏi thăm thời gian , Bạch Đông liền lên núi, mấy ngày nay mới xuống.
“Khó trách! Cậu mấy tháng nay tắm rửa ? Người mùi là mùi, , dẫn đến nhà tắm, mời tắm.”
Ánh mắt liếc về phía kẻ giám sát phía , khóe miệng Từ khẽ nhếch lên. Trong nhà tắm, hai chen chúc trong bể tắm, mượn nước bốc lên che chắn mới thể chuyện nghiêm túc.
“Tiểu Hàm gọi điện thoại cho là đúng , tuy rằng thể dùng ám hiệu để chuyện, nhưng điện thoại của chắc chắn cũng lén, sợ cô sẽ định vị mất. Đã rời khỏi phòng thí nghiệm , bây giờ cô định thế nào?”
“Tiểu Hàm về nữa, cũng cho về.” Bạch Đông vui vẻ , múc nước hắt lên vai .
“Cậu đúng là ngốc! Cậu một tiếng nào tự chạy đến phòng thí nghiệm, lúc Tiểu Hàm với , sợ c.h.ế.t khiếp!” Anh Từ dùng sức vỗ lưng Bạch Đông. Lực đạo hề nhỏ, nhưng Bạch Đông vẫn vững vàng, hề nhúc nhích.
“Không tệ tệ, còn sợ trong đó mấy tháng trời sẽ phế , xem vẫn còn cứng cáp lắm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bạch Đông hài lòng: “ luyện tập thôi, cơ bắp đều mềm nhũn hết .”
Hai đàn ông , trong lòng đều yên tâm.
Lúc Từ trở về doanh trại, gặp Tô Thiên Bảo cũng từ ngoài trở về, còn chuyện của chị , mới hẹn hò với bạn gái về. Anh Từ cũng ý định với Tô Thiên Bảo, thằng nhóc đầu óc đơn giản, ít một chút mới an .