“Dạo em , trông tâm trạng sa sút quá.” Hạ Vĩ Thông lo lắng cho cô , Tô Nguyên lúc nào cũng , nhưng tâm trạng cô bất , nhịn trút bầu tâm sự với . đến lúc mở lời, cô nên câu.
“Tiểu Nguyên, em , đừng giữ trong lòng nữa.”
Tô Nguyên thể thốt nên lời.
Cô như thế nào đây?
Nói rằng cô mơ thấy khi mạt thế xảy thì chị gái cô mất?
Khác với thực tế, trong mơ chị gái cô mất sớm, cô nhận di vật của chị, một gian thần bí, sự giúp đỡ của bà đồng, cô lượt nhận ba luồng sức mạnh thần bí từ dì Phượng Phình, trong hồ nước ở hang động và từ viên đá đen mà bà đồng đưa cho, khi hấp thụ, cơ thể cô xảy biến đổi kỳ lạ. Sau đó, cô gặp giáo sư Thôi, một nhà khoa học thiên tài, trong tay giáo sư Thôi một khúc xương thần bí... Dưới sự giúp đỡ của giáo sư Thôi, cô cũng hấp thụ khúc xương đó, trở thành cá thức tỉnh... Danh vọng, vinh quang, tất cả đều ập đến với cô , cô “lãnh địa” Lâm Thành của riêng , trở thành tồn tại dân Lâm Thành ca tụng, ngưỡng mộ. Sau đó nữa, cô dẫn dắt đội cá thức tỉnh, từng bước thu phục lãnh thổ của loài , đời tôn xưng là Nữ hoàng cứu thế...
Mọi thứ trong mơ, khiến say sưa mê đắm, khi tỉnh giấc cô còn chút tiếc nuối, giấc mộng thật ngắn ngủi, hơn nữa chỉ là giấc mơ, nếu giấc mơ là thật thì——Ngay đó cô bừng tỉnh, sắc mặt trắng bệch, thể suy nghĩ như ! Sao cô thể mong chị gái mất sớm, thể mong thừa kế di vật của chị gái!
Vân Mộng Hạ Vũ
Đối mặt với sự quan tâm hỏi han của Hạ Vĩ Thông, Tô Nguyên nên lời, giấc mơ đó khiến cô khó mở lòng, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến tâm hồn cô dày vò, dằn vặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-444.html.]
“Không , em chỉ là gặp ác mộng thôi, em ngoài chạy bộ cho tỉnh táo một chút.” Cuối cùng Tô Nguyên vẫn gì, đẩy Hạ Vĩ Thông chạy .
Trong lúc mồ hôi tuôn rơi, cô nhịn nhớ giấc mơ , trọng tâm đặt viên ngọc đó.
Ngọc!
Đó là “vật bất ly ” mà chị gái luôn nắm chặt trong tay từ khi sinh , lúc nhỏ cô thấy thần kỳ, đến khi lớn lên nhiều sách vở, sự tò mò của cô cũng giảm nhiều, lẽ đó chỉ là một loại sỏi thận nào đó, tình cờ chị gái nắm trong tay.
trong mơ, đó là chìa khóa mở gian thần bí, chính giữa còn một cây bạch ngọc cao chọc trời, đợi đến khi cô ba luồng sức mạnh, cùng với khúc xương , cây bạch ngọc sẽ biến thành một bộ xương rồng tinh xảo tuyệt mỹ, sức mạnh của cô sẽ càng thêm cường đại.
Điều khiến cô khỏi liên hệ đến thực tế, liệu chị gái cô cũng giống như trong mơ, trải qua những kỳ ngộ nào đó, nên chị mới trở thành thức tỉnh đầu tiên của khu an Thiên Dương?
Là thức tỉnh đầu tiên, chứ cá thức tỉnh đầu tiên.
Tô Nguyên hiểu rõ, tất cả những đặc điểm cá cô , thực chất chỉ là gánh nặng kèm với sức mạnh. Cô cũng giống như chị gái , sở hữu sức mạnh phi thường, nhưng cần chịu những phiền toái trái ngược với tập tính của con như “sợ khô, sợ phơi nắng lâu, thích ẩm ướt”... Cô một con , chứ quái vật nửa nửa cá, cô sợ một ngày sẽ chìm giấc ngủ say nước, vẫy vùng cái đuôi cá c.h.ế.t tiệt, ngu ngốc gì, trở thành một con cá chỉ bơi lội mà hiểu cảm xúc của con .
Nỗi sợ hãi và lo lắng của cô thể bày tỏ với những ủng hộ , điều đó sẽ lung lay tín ngưỡng của họ.