Rời khỏi nơi ở của Vô Danh, Quân Vô Cực vẫn ngừng suy nghĩ về những lời .
Nàng linh cảm rằng, những lời đó đơn thuần chỉ là lời cảnh tỉnh vu vơ, mà giống như... chính trải nghiệm của bản .
Giọng điệu khi quá khác thường.
Dường như chất chứa nỗi hối hận và hận thù sâu sắc, khiến khỏi xúc động.
Quân Vô Cực thầm thở dài, giá như... nàng thể nhanh chóng giúp Vô Danh trồng cây linh dược cửu giai thì mấy.
Trở về phòng, nàng khẽ vung tay, lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ xinh xắn.
Cẩn thận mở , bên trong là một hạt giống kỳ lạ.
Hạt giống đen nhánh, chất đá cứng rắn dị thường, khi chạm còn cảm nhận lạnh phảng phất.
Tựa như nó hạt giống, mà là một viên ngọc đen mài giũa tinh xảo.
Hạt giống chính là do Vô Danh giao cho Quân Vô Cực.
Nó chính là hạt giống của cây linh dược cửu giai .
Lúc đó, Vô Danh nguyên văn:
"Lần ngươi đến Đế Kinh, bao lâu mới trở . Hạt giống , ngươi cầm . Có lẽ, ngươi sẽ gặp cơ duyên khiến nó nảy mầm.
Linh dược cửu giai cực kỳ hiếm gặp, là kỳ vật của trời đất, nó nảy mầm càng khó hơn ngàn .
Ta tình cờ nó, tiếc rằng bao năm qua, thử đủ cách vẫn thể khiến nó đ.â.m chồi.
Có lẽ, là hữu duyên với nó.
Vô Cực, giờ giao nó cho ngươi, nếu ngươi thể khiến nó nảy mầm, nó sẽ thuộc về ngươi.
Mộng Vân Thường
Nếu ngay cả ngươi cũng , thì... đó chính là kiếp của ..."
Nhớ lời Vô Danh, Quân Vô Cực khỏi thở dài.
Nàng Vô Danh trải qua chuyện gì, nhưng từ những lời đó thể suy đoán, hẳn là từng quá tự tin, kết quả tiểu nhân hãm hại, rơi cảnh vạn kiếp bất phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-361-nguoi-huu-duyen.html.]
Kể từ đó, Vô Danh dường như đặt hết hy vọng hạt giống linh dược cửu giai .
Hạt giống rốt cuộc là loại linh dược cửu giai gì?
Tại nàng thể nhận chút nào?
Dù , nhớ ơn Vô Danh những năm qua tận tâm chỉ dạy, nếu thể, nàng thật sự giúp một tay.
Quân Vô Cực tò mò hạt giống, do dự một chút, truyền một tia sinh cơ.
Nàng chỉ đang thăm dò nên lượng sinh cơ đưa nhiều.
kỳ lạ , khi tia sinh cơ thẩm thấu , hạt giống đen kịt dường như lóe lên một tia quang trạch.
Quân Vô Cực kinh ngạc, thử truyền thêm sinh cơ.
Lần , ánh sáng hạt giống rõ hơn, nhưng vẫn dấu hiệu nảy mầm.
Nàng chuyển sang truyền mộc hệ linh nguyên, nhưng hạt giống như một cái hố đáy, nuốt chửng đến chín thành linh nguyên của nàng mà vẫn chịu đ.â.m chồi.
Chỉ là trông nó càng thêm bóng loáng, giống viên ngọc đen mài giũa tỉ mỉ hơn.
Quân Vô Cực nhíu mày, với tu vi hiện tại, chín thành linh nguyên của nàng là một lượng khổng lồ cỡ nào?
Hạt giống ăn nhiều như mà vẫn chịu vỡ vỏ, rốt cuộc gì đây?
Nàng chợt hiểu vì Vô Danh giọng điệu bất lực đến khi giao hạt giống cho .
Hạt giống tham ăn thật!
Chắc hẳn những năm qua, Vô Danh bao dùng linh nguyên nuôi nấng nó.
Đáng tiếc nó chỉ là một kẻ phàm ăn, bất kể Vô Danh cho ăn bao nhiêu cũng chịu nảy mầm.
Nuôi nấng bao năm mà nó vẫn trơ trơ như , tức đến bật m.á.u mới là lạ.
... nàng nhầm ?
Sao nàng cảm thấy hạt giống chút quen thuộc?