Tạ Lưu Quang xong, sắc mặt đột nhiên âm trầm của Quân Vô Cực, mắt nheo : "Ngươi quen bọn họ? Tiêu Kỳ... chính là Tiểu Thất trong miệng ngươi?"
"Ừ, chúng qua ngay bây giờ."
Sắc mặt Quân Vô Cực khó coi, "Ta xem họ Lục rốt cuộc là ai!"
Mộng Vân Thường
"Tại bọn họ là ngoại môn tử? Chẳng lẽ tay chân?"
Tạ Lưu Quang cho rằng do Quân Vô Cực tự tay dẫn dắt phế vật đến mức chỉ thể ngoại môn.
"Chắc chắn là Lâm Bích Vân !"
Quân Vô Cực khinh bỉ lạnh, "Nàng chỉ dám lúc , mấy trò tiểu nhân lên mặt bàn. Tiêu Kỳ là Hỏa linh căn thất phẩm, Tôn Thiên Bảo là Thổ linh căn ngũ phẩm, với thiên phú và thực lực của bọn họ, đều nên nội môn mới đúng."
Tạ Lưu Quang chế nhạo : "Vậy gan của nàng nhỏ."
Quân Vô Cực khinh thường: "Chẳng qua là dựa Lâm Hạo Thiên chống lưng thôi, sớm muộn gì cũng xử lý bọn họ."
"Nếu ngươi thấy bọn họ chướng mắt, g.i.ế.c là ."
"Không , còn giữ bọn họ việc dùng. Chuyện ngươi đừng nhúng tay, chỉ cần xem là ."
"Cũng , sẽ xem ngươi xử lý bọn họ thế nào!"
Hai chuyện nhanh chóng đến diễn võ trường.
Nơi tụ tập nhiều tử, đều là tin tức chạy đến xem kịch.
Một tử lớn tuổi còn tạm thời dựng lên sạp nhỏ, xúi giục tử đặt cược, cá độ Lục Thiên Quyền mấy chiêu thể thắng.
Quân Vô Cực đến, liền thấy Lâm Bích Vân vây quanh tới, bày bộ dáng oai.
Nàng chỉ liếc một cái, ánh mắt liền lướt qua Lâm Bích Vân, về phía võ đài.
Trên võ đài bốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-507-de-ta-dau-voi-nguoi.html.]
Một nam tử cao lớn mặc áo bó sát màu đen, một trung niên mặc pháp bào xám.
Hai còn chính là Tiêu Kỳ và Tôn Thiên Bảo.
Tiêu Kỳ dáng cao gầy, khuôn mặt tuấn mỹ.
Tôn Thiên Bảo thấp hơn một chút, mập, còn khuôn mặt tròn bầu bĩnh, khiến phản cảm, ngược chút đáng yêu.
Hai mặc bộ ngoại môn tử phục màu xám xịt, so với thanh niên cao lớn mặc đồ đen, khí thế thua một bậc.
Trung niên áo xám lạnh mặt, Tiêu Kỳ và Tôn Thiên Bảo như đang hai xác chết: "Các ngươi thật sự tỷ thí với Lục Thiên Quyền?"
Lục Thiên Quyền nghiêng đầu, đôi mắt nheo cảnh cáo bọn họ, dường như sợ bọn họ đào tẩu giữa chừng.
Tôn Thiên Bảo mím môi, rõ kiếp nạn thể trốn thoát, cũng chịu nhụt chí, chỉ lạnh lùng Lục Thiên Quyền.
Tiêu Kỳ thần sắc bình thản: "."
Lục Thiên Quyền đắc ý nhếch mép.
Người càng ngày càng hợp khẩu vị của , chỉ tiếc... quá bẩn!
Trung niên áo xám dường như sớm đoán Tiêu Kỳ sẽ như , cũng khuyên can, chỉ lùi về một bước: "Đã các ngươi quyết tâm như , thì khai..."
"Khoan !" Quân Vô Cực phi lên võ đài, tay cầm chiết phiến chỉ thẳng Lục Thiên Quyền, "Ta đấu với !"
Trong nháy mắt, tất cả đều kinh ngạc "".
Lục Thiên Quyền dung mạo của Quân Vô Cực, đôi mắt đang nheo lập tức trợn tròn, ánh mắt nóng bỏng như thiêu đốt, rời mắt khỏi "".
Trung niên áo xám kinh ngạc Quân Vô Cực: "Ngươi là..."
Quân Vô Cực lấy ngọc bài tử Lâm Hạo Thiên cho: "Nội môn tử mới đến, Cơ Tà!"
Nàng xong, về phía Lục Thiên Quyền: "Nghe Thanh Vân Môn nhân tài như mây, ngờ đến gặp tỷ thí, đặc biệt đến thỉnh giáo."
Tôn Thiên Bảo ngây "", lén kéo tay áo Tiêu Kỳ: "Tiểu Thất, ngươi là ai ? Trông ngạo mạn a."