Tiếng kêu thảm thiết của kẻ càng lúc càng thê lương, Quân Vô Cực khẽ lạnh, rút một cây kim dài màu bạc đ.â.m .
Ngay lập tức, tiếng kêu thảm thiết chấm dứt.
"Bây giờ cảm thấy thế nào? Có thể ? Nếu vẫn chịu , sẽ rút kim , để ngươi tiếp tục đau đớn."
Nghe , sắc mặt kẻ đó tái nhợt: "Xin đừng rút! ! hết!"
Chỉ trong chốc lát, đau đến mồ hôi ướt đẫm lưng, dám trải nghiệm cảm giác .
"Là... là Tư Mã Hân Nhiên, nàng bảo giám sát ở đây, thấy các ngươi thì dùng Tử Mẫu Truyền Tín Phù báo cho nàng."
Tử Mẫu Truyền Tín Phù là loại phù đặc biệt, khi vẽ vẽ cùng lúc hai tấm, chỉ cần đốt một tấm, tấm cũng lập tức cháy theo.
Bằng cách , thể truyền đạt một thông tin đơn giản.
"Hóa là nàng!" Quân Vô Cực khinh bỉ lạnh, trong lòng bất ngờ nhưng cũng thấy hợp lý.
Loại chuyện , chỉ như Tư Mã Hân Nhiên mới .
Nếu là Lâm Hạo Thiên con cáo già , sẽ ngu xuẩn như , để nàng dễ dàng bắt thóp.
Nàng hỏi: "Còn gì nữa?"
"... ..."
"Ồ?" Quân Vô Cực nắm lấy cây kim, động tác rút , "Ngươi xác định, thật sự ?"
"Khoan ! Xin đừng rút! ... nhớ !"
Kẻ đó vội vàng : "Tư Mã Hân Nhiên , chỉ cần thấy các ngươi , báo cho nàng."
"... thấy sắc mặt nàng lúc đó âm hiểm, thể... là hại các ngươi."
Hắn nhanh chóng đảo mắt, tiếp tục : " đoán nàng mai phục đường, nên mới bảo canh ở đây, thấy các ngươi thì báo tin!"
Quân Vô Cực nghi ngờ: "Mai phục đường?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-564-hoa-ra-la-nang-ta-gio-tro.html.]
Tư Mã Hân Nhiên thật sự dám ?
Điên ?
" ! Nàng chắc chắn nghĩ như thế!"
Tên ngoại môn tử vì sống, liên tục suy đoán: "Tư Mã Hân Nhiên, từng về nàng, thiên phú , từ nhỏ Thanh Vân Môn."
"Dù tuổi còn trẻ nhưng tính cách cực kỳ ngang ngược, một hai, cho phép ai trái ý."
" , ai đắc tội nàng, trừ phi bối cảnh lớn, nếu đều kết cục ."
"Những thế lực, khi đắc tội nàng đều biến mất dấu vết, như từng tồn tại."
"Vì ... khi nàng bắt giám sát ở đây, ... thật sự dám chống ."
"Cơ... Cơ công tử, Thái Vy quận chúa, các ngài... các ngài từ bi tha cho !"
"... cũng ép buộc!"
Bộ dạng đáng thương, nhưng Quân Vô Cực vẫn lạnh lùng hỏi: "Vậy là ngươi rõ nàng mai phục chúng , vẫn giúp nàng truyền tin?"
Tên tử lập tức cứng đờ: "..."
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực tiếp tục: "Ngươi chọn sự thật ngay từ đầu, là vì nghĩ chúng đối thủ của nàng?"
"Hay nghĩ rằng, dù chúng c.h.ế.t cũng liên quan đến ngươi, là chúng tự chuốc lấy?"
"Ngươi sợ Tư Mã Hân Nhiên, dám đắc tội nàng, nhưng sợ Cơ Tà và Thái Vy quận chúa?"
"Ngươi nghĩ nàng sẽ g.i.ế.c ngươi, còn và Thái Vy quận chúa tha cho ngươi?"
Lâm Thái Vy lúc cũng hiểu : "Hừ, hóa là một kẻ tiểu nhân hèn hạ!"
May mà nàng kịp xin tha cho !
Kẻ đó sợ hãi tột độ: "..."
Quân Vô Cực khẽ mỉm : "Muốn sống ?"