Phương bá nhắc nhở Nạp Lan Phi Tuyết:
"Nàng ta chưa đầy mười lăm tuổi."
Vừa đến Đế Kinh, họ đã nghe chuyện về Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh, đặc biệt điều tra kỹ lưỡng về Quân Vô Cực.
Về tuổi của nàng, Phương bá nhớ rất rõ.
Ông không ngờ rằng, Quân Vô Cực chưa đầy mười lăm tuổi đã đạt tới Linh Vương!
Đây quả là chuyện kinh thiên động địa!
Ngay cả những thiên tài tuyệt thế nổi tiếng ở đại lục cao cấp, ông cũng chưa từng nghe ai chưa đầy mười lăm tuổi đã thành Linh Vương.
Nạp Lan Phi Tuyết dần hiểu ra, nàng vô thức nhìn về phía Quân Vô Cực, miệng hỏi Phương bá:
"Phương bá, người ông nói đến rốt cuộc là ai?"
Phương bá há không nhận ra ý đồ của nàng? Ông thở dài:
"Tiểu thư đã đoán ra rồi, không phải sao?"
Nạp Lan Phi Tuyết lập tức thét lên:
"Không, không thể nào! Ta không tin!"
Quân Vô Cực chỉ là một đứa mồ côi từ đại lục thấp kém, làm sao có thể chưa đầy mười lăm tuổi đã thành Linh Vương?
Đây tuyệt đối không phải sự thật!
Đột nhiên, Nạp Lan Phi Tuyết nghĩ tới một khả năng.
Nàng hỏi Phương bá:
"Phương bá, ông xác định người này thật sự là Quân Vô Cực? Quân Vô Cực bao nhiêu tuổi? Chưa đầy mười lăm, sao có thể là Linh Vương?"
Phương bá giật mình:
"Ý tiểu thư là..."
"Nàng ta chắc chắn không phải Quân Vô Cực!" Nạp Lan Phi Tuyết quả quyết, "Quân Vô Cực không phải có một sư phụ xưng là Huyền Minh Đồng Lão sao? Chắc chắn là bà ta!"
Nàng tự nhủ: Đúng rồi, Quân Vô Cực giờ phải còn trên đường, sao có thể tới Đế Kinh nhanh thế?
Hơn nữa nàng ta xuất hiện, nhưng Tạ Lưu Cảnh lại không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-920-nang-chinh-la-huyen-minh-dong-lao.html.]
Chuyện này quá kỳ lạ.
Nếu Quân Vô Cực trước mắt là Huyền Minh Đồng Lão giả dạng, thì mọi thứ đều có lý.
Nạp Lan Phi Tuyết càng nghĩ càng thấy mình đoán đúng, nàng đắc ý nói:
"Huyền Minh Đồng Lão là sư phụ của Quân Vô Cực, tuổi tác chắc lớn lắm rồi, nhưng mới chỉ Linh Vương, thiên phú chắc cũng bình thường."
Phương bá nhắc nhở:
"Nghe nói bà ta có thể luyện ra thượng phẩm đan, thiên phú luyện dược hẳn không tệ."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Nạp Lan Phi Tuyết khinh miệt:
"Thượng phẩm đan gì? Theo ta, chắc chỉ là trung phẩm đan chất lượng hơn chút thôi. Người đại lục thấp kém này không biết gì, nên lầm tưởng là thượng phẩm."
Phương bá nhíu mày, cảm thấy nàng quá tự phụ.
Nạp Lan Phi Tuyết thấy vậy, lại quả quyết:
"Phương bá nghĩ xem, nếu Huyền Minh Đồng Lão này thật sự luyện được thượng phẩm đan, sao phải ở lại đại lục thấp kém này?"
"Bà ta hoàn toàn có thể đến đại lục trung cấp hoặc cao cấp!"
"Đại lục cao cấp có vô số thế lực lớn nhỏ, nếu thật sự luyện được thượng phẩm đan, dù là tiểu thế lực cũng sẵn sàng trọng dụng, cần gì phải lưu lại đây?"
Không thể phủ nhận, lý lẽ của nàng có phần hợp tình hợp lý.
Phương bá suy nghĩ, cũng thấy Linh Vương chưa đầy mười lăm tuổi quá phi lý.
Vậy có lẽ Nạp Lan Phi Tuyết đoán đúng.
Quân Vô Cực này thực chất là Huyền Minh Đồng Lão - vị sư phụ thần bí của nàng ta giả dạng.
Nghĩ vậy, ông cảm thấy thoải mái hơn, cũng mất hết kiêng dè.
Tu vi Linh Vương tuy không tệ, nhưng ông đã là Linh Đế từ lâu. Nếu không phải vì bế quan quá lâu, muốn ra ngoài tản bộ, thì với thân phận Nạp Lan Phi Tuyết, nàng chưa đủ tư cách sai khiến ông.
Chỉ là...
Phương bá nheo mắt, chằm chằm nhìn gương mặt Quân Vô Cực.
Ông cảm thấy gương mặt đó quen quen, nhưng không thể nhớ ra đã gặp ở đâu.
Hay là mình đa nghi quá?