Phương bá chằm chằm nhìn Quân Vô Cực, đôi mắt híp lại, ánh mắt lạnh như băng: "Thượng phẩm đan ngươi luyện, có thể cho lão phu xem qua không?"
Ông ta hoàn toàn không coi Quân Vô Cực ra gì, với tu vi Linh Đế của mình, đối phó nàng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tiếc rằng Phương bá quá kiêu ngạo, chưa từng nghĩ tới việc Quân Vô Cực có đồng ý hay không.
"Dựa vào cái gì?" Quân Vô Cực khẽ ngẩng cằm thanh tú, ánh mắt châm biếm quét qua đám khách mời, "Ta có chút việc cần giải quyết, các vị có thể tạm lánh đi không?"
Khách mời do dự không muốn rời.
Đây là cơ hội vàng để lấy lòng Nạp Lan Phi Tuyết, họ không nỡ bỏ lỡ.
Dù thượng phẩm đan nàng đưa ra khiến họ thất vọng, nhưng ai bảo nàng là thiếu cung chủ Thiên Y Cung?
Nạp Lan Phi Tuyết nhìn phản ứng của họ, cười đắc ý: "Huyền Minh Đồng Lão, ngươi quá coi thường bản thân rồi, ngươi tưởng họ sẽ nghe lời ngươi sao?"
Cố ý dừng lại, giọng nàng bỗng trầm xuống: "Tất cả nghe đây, hễ bắt được bọn họ, bản tiểu thư trọng thưởng!"
Sắc mặt khách mời lại biến đổi.
Lời Nạp Lan Phi Tuyết khiến họ vô cùng khó chịu.
Dù có ý nịnh bợ, nhưng cách nói chuyện này quá coi thường họ.
"Các ngươi thật không chịu đi?" Quân Vô Cực giơ tay phải lên, "Nhớ cho, ta đã cho các ngươi cơ hội."
Trong chớp mắt, Yên Lăng Thiên và những người khác xếp thành hàng sau lưng nàng, tay cầm những khẩu s.ú.n.g đen nhánh.
Nòng s.ú.n.g nhỏ bé chĩa thẳng vào khách mời.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Đó là thứ gì?"
"Chẳng lẽ đó là trọng kỷ xạ trong truyền thuyết?"
"Bọn họ muốn làm gì? Điên rồi sao?"
Chu Cảnh Hồng giận dữ trừng mắt Yên Lăng Thiên, gầm lên: "Chu Cảnh Trân, ngươi điên rồi!"
Yên Lăng Thiên khinh miệt nhìn hắn: "Nhớ cho, ta giờ tên là Yên Lăng Thiên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-923-doi-chien-linh-de.html.]
Lời vừa dứt, hắn không chút do dự bóp cò nhắm vào Chu Cảnh Hồng.
Phương bá nheo mắt, nhưng không ngăn cản.
Ông ta muốn xem thứ vũ khí kỳ lạ này có uy lực thế nào.
Nhưng không ngờ—
Tôn Thiên Bảo và những người khác đồng loạt khai hỏa.
Khách mời hoảng hốt, vội vã sử dụng các biện pháp phòng thủ.
Người tu vi cao còn đỡ, kẻ tu vi thấp thì vô cùng thảm hại.
Chẳng mấy chốc đã có người trúng đạn, thân thể nổ tung những lỗ thủng to bằng bát, tiếng kêu thảm thiết vang trời.
Nhìn những vết thương kinh hoàng đó, những người khác đều khiếp sợ.
Không ai ngờ thứ vũ khí quái dị này lại có uy lực khủng khiếp đến vậy.
Ngay cả Nạp Lan Phi Tuyết cũng tái mặt, hét lên: "Phương bá, g.i.ế.c bọn họ! Mau g.i.ế.c nàng ta đi!"
Phương bá mặt lạnh như tiền, tay vung lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, đập xuống đầu Yên Lăng Thiên và những người khác.
Nhưng ngay lúc này, Quân Vô Cực đột nhiên bay vút lên, tay ném ra một quả cầu đen nhỏ.
Quả cầu chỉ to bằng quả óc chó, nhưng khi chạm vào bàn tay khổng lồ liền lập tức phát nổ.
Bàn tay nguyên lực vừa hình thành bị nổ tung, sóng xung kích kinh hoàng lan ra khắp nơi.
Từ những vị khách đang chống đỡ chật vật, đến Yên Lăng Thiên và đồng đội, tất cả đều bị đẩy bay ra xa.
Dù đã phòng bị từ trước, Quân Vô Cực vẫn bị đẩy lùi bởi sức công phá khủng khiếp.
Ngay lúc này, Phương bá thân hình lóe lên, một chưởng đánh thẳng vào ngực Quân Vô Cực.
Quân Vô Cực đứng trên ngọn cây, dưới chân là những chiếc lá non mềm mại.
Nàng biến sắc, trong tay đột nhiên xuất hiện một dải lụa đỏ.