Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 125: Cố Lam Nhận Định “Có Duyên”
Cập nhật lúc: 2025-10-21 01:10:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tình trạng của Vạn Nghệ tệ, nhưng cha nuôi của thì khá .
Cố Lam dùng điện thoại của Vạn Nghệ gọi điện, gọi mười cuộc ai máy.
Thế là cô đổi sang dùng điện thoại của Tư Hoán Văn gọi, điện thoại reo lâu, bên rốt cuộc cũng bắt máy, giọng của một nho nhã lễ phép nhưng lạnh lùng vang lên.
“Xin chào, là?”
Cố Lam nhỏ, “Bác sĩ Vạn, xin chào. một bạn tinh thần định lắm, đưa đến bệnh viện… đưa kiểm tra, xin hỏi ông rảnh ?”
Cha của Vạn Nghệ, Vạn Đô Trác lễ phép , “Ngài thể lên app bệnh viện để tra, ngày mai chuyên gia. Tình trạng bệnh của bạn của ngài hiện tại thế nào?”
Cố Lam , “Anh tên là Vạn Nghệ.”
Cố Lam xong, Vạn Đô Trác cúp máy.
Cúp máy dứt khoát đến mức thể cảm nhận một chút chán ghét.
Cố Lam là đứa trẻ cha, cha cô là một kẻ biến thái, cô đối với tình cảm giác đặc biệt gì, còn Tư Hoán Văn cũng là một cô nhi, cha luôn ném trại trẻ mồ côi, khi nhu cầu mới đón về.
Cả hai họ đều hiểu rõ tình là gì.
cũng thể nghĩ đến, “cha nuôi” của đối xử như , thật sự đau lòng.
Đơn giản là Vạn Nghệ lúc đang ở trong trạng thái phát điên, căn bản chuyện gì xảy , hai tay trói chặt điên cuồng giãy giụa, dây thừng cọ rách da , những chỗ dây thừng buộc lấy m.á.u thịt bầm dập.
Cố Lam cũng đành lòng.
Thà để Vạn Nghệ tự đau như , bằng…
Cố Lam giơ tay lên, Tư Hoán Văn hiểu chuyện gì sắp xảy , lấy điện thoại liên hệ tài xế đến đón, còn Cố Lam dùng thủ đao c.h.é.m xuống, trực tiếp Vạn Nghệ ngất .
Vạn Nghệ Cố Lam c.h.é.m ngất, đôi mắt lật ngược trực tiếp ngã xuống.
Cố Lam chuẩn cởi trói cho Vạn Nghệ.
Lúc , Vạn Nghệ mềm nhũn ngã xuống đột nhiên mở mắt!
Đôi mắt mở bộ đều là tròng trắng, con ngươi ngoại phiên, như một con cá c.hết, cơ bắp mặt ngừng co giật, tròng trắng mắt về phía trần nhà.
“Cố Lam…”
Giọng Vạn Nghệ cảm giác như ai đó bóp lấy cổ họng.
“Cố Lam, trốn … Cố Lam…!”
Anh chỉ đến đó, dường như một bàn tay trong suốt bóp chặt yết hầu , thể chuyện, mặt Vạn Nghệ cũng trở nên đỏ bừng, Cố Lam và Tư Hoán Văn đều đưa tay bắt cổ .
cổ căn bản gì cả!
Loại cảm giác hệt như ma ám.
Vạn Nghệ dùng hai tay bắt lấy khí cổ, hai chân bắt đầu giãy giụa kịch liệt, gân xanh cổ nổi lên, hai mắt lồi ——
Người bóp c.hết tươi chính là biểu cảm !
Có hình dung vận mệnh là một bàn tay vô hình, bóp chặt yết hầu của kẻ tuyệt vọng.
Hiện tại bàn tay “vận mệnh” xuất hiện.
Vạn Nghệ khi giãy giụa kịch liệt, thể chuyện, trợn trắng mắt duỗi chân, lúc , Cố Lam đột nhiên hỏi Tư Hoán Văn.
“Cậu là trai tân ?”
Tư Hoán Văn sững sờ một chút, một là kịp phản ứng, “Hả?”
Cố Lam thẳng, “Anh đây là trúng tà, mặt thể một con quỷ mà chúng thấy . Cậu lấy nước tiểu đồng tử dội một chút, lẽ quỷ sẽ chạy. Nhanh nhanh nhanh, mạng quan trọng!”
Tư Hoán Văn trầm mặc.
Lúc , Vạn Nghệ cũng tạm dừng giãy giụa một chút.
Cố Lam nghiêm túc , “Vận mệnh cho dù là một bàn tay vô hình, nhưng nó gây áp lực lên Vạn Nghệ, Vạn Nghệ mới thể nghẹt thở. Lực tác dụng là lẫn , thầy giáo dạy , cho nên nó cũng nhất định thể chịu lực.”
“Nó thể chịu lực, thể là một thực thể mà chúng thấy , thể là một vật nhỏ cỡ nano.”
“ cảm thấy chất lỏng lẽ thể tiếp xúc mật với nó.”
Cố Lam luyên thuyên với tốc độ đặc biệt nhanh, thấy Tư Hoán Văn thất thần nhúc nhích, cô nháy mắt với Tư Hoán Văn.
Có là trai tân quan trọng.
Rõ ràng cái vận mệnh cũng “trừ tà”, Vạn Nghệ khá hơn nhiều.
Vậy khi Tư Hoán Văn gây áp lực lên bàn tay vận mệnh …
Sắc mặt Tư Hoán Văn đỏ bừng, khuôn mặt trắng nõn của ửng lên một chút đỏ mỏng, đây ngại ngùng, là ngượng.
Trước mặt phụ nữ coi trọng… vệ sinh, chuyện ?
Trên khuôn mặt quý phái của mang theo sự hổ và uất ức, tay đặt ở thắt lưng, dường như sợ Cố Lam đến kéo, mím môi mỏng mới với Cố Lam.
“ thật sự, là trai tân…”
“Vậy nhanh lên!”
Cố Lam hề chần chừ, tay Tư Hoán Văn nắm thắt lưng run rẩy, lúc , động tác run rẩy của Vạn Nghệ nhỏ , hô hấp của dường như trở nên thông suốt hơn nhiều.
Tư Hoán Văn cũng chú ý đến điểm , nhưng … Chuyện , thật sự…
Trong một lúc, khí chút kỳ lạ.
Cố Lam kiên định đặt tay lên thắt lưng Tư Hoán Văn, cô vẫn săn sóc và để ý cảm xúc của Tư Hoán Văn, lúc cũng quên công tác tư tưởng.
“Cậu nghĩ xem, chỉ cần một động tác nhẹ nhàng là thể giải cứu một sinh mạng! Tuy mất liêm sỉ, nhưng phẩm chất! Tư Hoán Văn, !”
“Cậu tiến một bước nhỏ, văn minh tiến bộ một bước nhanh!”
Tay Tư Hoán Văn đỡ thắt lưng khẽ run rẩy.
Anh thấy tình trạng của Vạn Nghệ thuyên giảm, cũng sự chần chừ của sẽ kẻ chuẩn tổn thương Vạn Nghệ hiểu rằng dám, từ đó tiếp tục tổn thương Vạn Nghệ.
Vậy …
Tay Tư Hoán Văn đều đang run.
Anh tưởng tượng nhiều cảnh lãng mạn với Cố Lam, kết quả hiện tại thế mà biến thành như ?
Trong mắt ẩn hiện sát khí, sát khí tự nhiên là nhắm cái ý chí thế giới mất mặt !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-125-co-lam-nhan-dinh-co-duyen.html.]
Và giọng nhẹ nhàng, “Cố Lam… Cậu… Buông tay , tự .”
Cố Lam thuần khiết , “Lỡ nhắm chuẩn thì ? Vạn Nghệ sợ chữ lỡ nha!”
Mặt Tư Hoán Văn biến thành màu đỏ, phát hiện Cố Lam thật sự coi là con gái, chuyện gì cũng dám a.
Khi Tư Hoán Văn chuẩn từ bỏ liêm sỉ, bàn tay “vô hình” cũng từ bỏ Vạn Nghệ.
Ý chí thế giới đều cảm thấy Cố Lam điên .
Đây là loại hành động gì?
Nó xóa sổ một linh hồn mắc , còn gánh chịu cái giá một đàn ông dội nước tiểu lên ?!
Nếu vận mệnh màu sắc, thì hiện tại vận mệnh chắc chắn biến vàng.
Vạn Nghệ hồi phục bình thường, chân còn tiếp tục run rẩy, khuôn mặt đỏ ửng cũng hồi phục màu sắc bình thường, vẫn trong trạng thái Cố Lam đ.ánh ngất.
Tư Hoán Văn thở phào nhẹ nhõm thật sâu, chỉ riêng việc chuyện với Cố Lam , toát đầy mồ hôi, sợi tóc trán đều ướt sũng dính trán.
Đường cong khuôn mặt lưu loát mà mang theo sự cứng rắn của đàn ông, khí chất luôn quý phái thể tả.
chính là một công tử như , suýt chút nữa…
Tư Hoán Văn thể tưởng tượng nổi.
Còn Cố Lam như phát hiện một châu lục mới, cánh tay cô khoác lên vai Tư Hoán Văn, bộ dạng như em , Cố Lam còn nhẹ nhàng xoa xoa ngón tay, động tác giống như một gã gian thương.
“Này, Tư Hoán Văn a… Hai là em ?”
Tư Hoán Văn liếc Cố Lam.
Hốc mắt sâu, dáng mắt trông gợi cảm, khuôn mặt trắng nõn mang theo chút đỏ ửng hợp với khí chất phóng khoáng của , lúc như một cô vợ nhỏ trêu chọc.
Tư Hoán Văn với Cố Lam, “Cậu đó, thật sự coi là con gái.”
Cố Lam nhún vai, “Đừng cứ lấy giới tính mà chuyện. Đàn ông với con gái thể em, trừ cấu tạo sinh lý khác , đều là con , trong lòng cũng đến mức rào cản gì ?”
Tư Hoán Văn dáng vẻ nhếch mày tinh nghịch của Cố Lam, nụ nhịn trở nên ôn nhu, đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Lam, khóe môi nhếch lên nụ cực kỳ quyến rũ.
“Ừm, đúng, chúng thể em…”
“Vậy em , mua cho cái bô, cho mượn chút nước tiểu đồng tử nhé? Cậu cũng mà, những nơi đều nguy hiểm, hiện tại cũng ai là trai tân. Ai, Tư Hoán Văn đừng mà…”
Tư Hoán Văn lời Cố Lam , nụ ôn nhu mặt liền biến mất, trực tiếp hất tay Cố Lam, một tay cõng Vạn Nghệ đang bất tỉnh lên về phía ven đường.
Điều Cố Lam cảm thấy tiếc.
Cô thật sự ý mà.
Con sống c.hết, ăn uống vệ sinh là quá bình thường, còn nhốt trong khu sập đổ tồn tại bảy ngày đều nhờ uống nước tiểu để duy trì sự sống đó, cô chẳng qua là chút nước tiểu đồng tử để trừ tà, quá đáng ?
Uy lực của nước tiểu đồng tử của Tư Hoán Văn lớn đến mức bàn tay “vận mệnh” của thế giới đều sợ hãi, thì lợi hại đến mức nào.
Con mà, ngoài mang theo vài món bảo vật phòng luôn là sai.
Cố Lam mỗi ngày đều đối mặt với vấn đề sống c.hết, góc độ suy nghĩ của cô giống với bình thường, dù buổi tối ngủ liền game kinh dị, cuộc sống thể c.hết hoặc phát điên bất cứ lúc nào, cũng ai cũng thể cảm nhận .
Tư Hoán Văn tìm một tài xế riêng.
Tài xế lái một chiếc xe van, xe dừng ở ven đường, Tư Hoán Văn ném Vạn Nghệ trong xe, đầu liền thấy Cố Lam ở cách đó xa từ từ về phía .
Cố Lam một tay cắm túi quần, tư thế đường ngông nghênh.
Mái tóc màu đào ánh đèn chút ánh đỏ, Cố Lam như một luồng tà khí, giống nhân vật chính diện, tà khí bắt đầu kiểm soát mà hiển hiện .
Kiểu tóc đuôi sói, lông mày phóng khoáng, khóe môi nhếch lên.
Cố Lam trai một cách phô trương.
Tư Hoán Văn là một đàn ông, bản gu cố định, nhưng Cố Lam lúc đang về phía , thể cảm nhận cái gọi là “tim đập thình thịch”.
Tim đập chút nhanh.
Tâm trạng Tư Hoán Văn vui vẻ, sự hổ và uất ức cực kỳ khiến mặt đỏ ửng vẫn còn đó, nhưng sự chú ý của dời .
Tuy rằng Cố Lam nghĩ cách thể diện.
con là một loại động vật, sự cầu sinh hoặc cứu , phương pháp hiệu quả chính là phương pháp nhất.
Nói cách khác, Tư Hoán Văn chút ngượng, nhưng cảm thấy Cố Lam thông minh.
Đương nhiên nếu Tư Hoán Văn Cố Lam đang về phía còn nghĩ đến việc mang theo một chút thứ của để phòng , Tư Hoán Văn lẽ sẽ nghĩ như .
Tư Hoán Văn hiện tại chỉ là một đàn ông khí chất của Cố Lam chinh phục, sắc của Cố Lam giam cầm, đưa tay về phía Cố Lam, “Mau đến đây, chúng đưa Vạn Nghệ bệnh viện.”
Cố Lam cong môi trong xe, xe chạy mười phút liền đến bệnh viện tổng hợp.
Cố Lam bệnh viện ngoài cửa sổ, cảm giác thật sự duyên với bệnh viện.
Lần đầu tiên giấc mơ chính là bệnh viện tâm thần của Cảnh Vân Khuê.
Trong giấc mơ của Hoa Dận, cô sống thành t.hi t.hể, cũng đưa nhà xác bệnh viện, trở thành một t.hi t.hể mặc váy Lolita lang thang ngoài cửa bệnh viện hơn nửa đêm.
Hiện tại, trong giấc mơ của Tư Hoán Văn, cô cũng đến bệnh viện.
Cố Lam ngoài cửa sổ, ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu đáy mắt cô, dường như tinh tú rơi bóng tối sâu hơn, Cố Lam nhếch khóe môi, với Tư Hoán Văn.
“Sinh lão bệnh t.ử, dường như đều liên quan đến bệnh viện.”
“ cảm thấy duyên với bệnh viện…”
Tư Hoán Văn tiếp lời Cố Lam, “Khi học đại học, học y ?”
Bản chất của Cố Lam là một học sinh.
Còn Cố Lam l.i.ế.m liếm khóe môi, sự phấn khích mặt kìm , “À , đây là kiến trúc đặc biệt nhất trong giấc mơ, cho chúng nó, trở thành của .”
“Học y lẽ kịp , học quản lý .”
Một bệnh viện, nếu để bệnh nhân trở thành quản lý cao nhất sẽ xảy chuyện gì?
Nghĩ đến đây, mắt Cố Lam sáng rực lên, trong mắt cô dường như một bóng tối đen hơn cả màn đêm.
Sẽ xảy chuyện gì?
Sẽ phát điên, thế giới .
Khi quái vật bình thường phát điên, thế giới sẽ hồi phục bình thường?