Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-03-20 13:16:34
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhân viên bán hàng treo biển báo còn hai trăm chiếc trong kho thì lâu hết sạch. Có một mua luôn hai mươi chiếc, khiến những mua , dẫn đến kích động.

“Đừng chen nữa, hết hàng , đợi đợt .” Nhân viên bán hàng hét lớn.

“Sao hết , đợi cả buổi .”

“Anh mới đến bao lâu, xếp hàng từ lúc cửa hàng mở cửa lúc tám giờ, căn bản là chen , phí công.”

“Đã là bán lẻ thì để một mua nhiều như .”

“Ai bảo là đoàn văn công chứ, đặt hai mươi chiếc , trách thì trách chúng nhanh nhạy, đặt !”

“Đoàn văn công gì chứ, thấy là phe vé chợ đen tích trữ hàng thôi!”

Người mua hai mươi chiếc quần là một phụ nữ trung niên bốn mươi đến năm mươi tuổi, cũng giống của đoàn văn công.

Hàng hiếm như thế ở thành phố còn xếp hàng để mua, ở huyện càng , mua , mang về huyện bán với giá gấp đôi cũng bán .

Người sáng suốt đều , phụ nữ trung niên là mua để bán nhưng họ cũng .

Cách đây hai năm, hành vi coi là đầu cơ tích trữ, mặc dù bây giờ chính sách nới lỏng nhưng phần lớn vẫn nhát gan, dám thử.

Muốn chuyện , còn gia sản đủ lớn để tích trữ hàng, gia đình bình thường thì ai mua nổi mấy chục chiếc quần. Dù đủ tiền thì cũng đủ phiếu vải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-296.html.]

Nghe xung quanh bàn tán, Phó Linh chút động lòng. Cô ghen tị phụ nữ trung niên xách quần rời .

Khương Nguyệt hứng thú với loại quần , cô để ý đến quần ống loe, thời gian đợi , cô tìm cách phía Nam lấy hàng. Tháng mười sửa sang cửa hàng, Tết còn thể bán một đợt.

Cầu thang phía tây tầng hai, một cô gái mặc váy cotton đang vịn lan can ngoài.

Người phụ nữ trung niên vui vẻ chạy đến: “Đồng chí Giang, lấy quần , hai mươi chiếc, tròn một trăm năm mươi đồng, cô xem lượng đúng !”

Ánh mắt Giang Tâm Nhu dừng ảnh màu xanh trong đám đông.

Khương Nguyệt cũng ở đây.

Khương Nguyệt cướp mất căn nhà cô để mắt, còn mua luôn cả hai căn rẻ nhất.

Vân Mộng Hạ Vũ

khu nhà đó sắp di dời, sẽ một khoản tiền đền bù, nếu mua thì thật đáng tiếc, đó cô nhờ hỏi thăm, mua một mảnh đất nền của một hộ gia đình ở gần đó, gần huyện hơn so với vị trí của Khương Nguyệt, diện tích nhỏ hơn, nhà cửa đổ nát, điều kiện sinh hoạt, hơn nữa giá cũng cao, một mẫu rưỡi đất tám trăm đồng.

chỉ hai trăm đồng, lấy trộm sáu trăm đồng trong sổ tiết kiệm của bố, cái lỗ khi ông phát hiện .

Loại quần bò mới bắt đầu thịnh hành, ở thành phố bán bảy đồng năm một chiếc, mang về huyện thể bán mười lăm hai mươi đồng. Bán một lời hai trăm, buôn bán ba , cô thể trả tiền sáu trăm đồng .

Ngoài Khương Nguyệt , mấy còn đều là đầu đến một cửa hàng bách hóa lớn như , nhất thời hoa cả mắt.

Phó Giang Hà còn để ý đến giá cả nữa, bé chăm chú những món hàng mà từng thấy bao giờ.

Một tầng ở đây to bằng sân trường của bé, lớn hơn nhà nhiều , bên trong là quần áo đủ loại, nếu bán hết quần áo thì sẽ kiếm bao nhiêu tiền nhỉ.

Loading...