Cô vì thông minh mà âm thầm đắc ý, cũng thấy ánh mắt kinh ngạc của Đường Thiếu Đình, trong kinh ngạc nghi hoặc.
Anh sẽ nghi ngờ cô chứ?
Làm thể?
Anh cùng Ưu Ưu mới quen bao lâu, cô cùng bao nhiêu năm giao tình chứ? Nhân chứng vật chứng đều đủ, khả năng hoài nghi cô mà tin tưởng Ưu Ưu ?
“Anh Đình, em bất ngờ, em cũng , Ưu Ưu mặc dù là đổi giới tính, nhưng mà cô yếu đuối, khả năng buôn bán thuốc phiện ? Nesu em tận mắt thấy cô đưa thuốc phiện cho , em thật sự tin. Việc đến nước , chúng nghĩ cách để cứu cô , bây giờ em chứng ngay!” Thập Tam Muội bộ dáng chân chân thành .
Người đàn ông trong góc, mặt biểu cảm, Thập Tam Muội đang suy nghỉ gì.
“Anh Đình?” Cô thất thần, nhẹ giọng .
Đường Thiếu Đình hồn, “Cô thậ sự thấy cô đang bán thuốc cho ?”
“Anh Đình, chẳng lẽ cho rằng em đang dối?! nếu em thật sự hại cô lúc nãy mặt cảnh sát !” Thập Tam Muội khổ, “ Anh thích Ưu Ưu đến , tin tưởng cô , nhưng mà em thật sự tận mắt thấy, em nhanh thôi, nếu đến trể cảnh sát sẽ nghi ngờ em là chứng giả mất.”
Đường Thiếu Đình như đang suy nghỉ cái gì, lên tiếng, đó về phòng giám sát, Thập Tam Muội cũng theo.
Trong quán bar camera quan sát ban đêm, cho nên, dù trong quán bật đèn lờ mờ, cũng thể quan sát rỏ ràng, chỉ là thấy hành vị của Ưu Ưu và mấy đàn ông , thể góc độ vấn đề.
Bọn họ từ phòng quan sát , cảnh sát cũng đến yêu cầu ông chủ và nhân viên phối hợp đến cục cảnh sát lấy khẩu cung.
Việc xảy trong quán bar của bọn họ, là ông chủ đến phối hợp điều tra là lẽ đương nhiên.
…
Đường Thiếu Đình đang lấy khẩu cung ở phía , yêu cầu gặp Ưu Ưu nhưng cảnh sát cự tuyệt.
Thập Tam Muội lập tức với cảnh sát, lúc đó cô cạnh Ưu Ưu, thấy Ưu Ưu đưa thuốc phiện cho hai đàn ông , lúc chuyện ánh mắt láo lia, bộ dạng chột .
“Anh Đình, em giúp Ưu Ưu chứng giả, cảnh sát tin , bọn họ ở chổ Ưu Ưu ở lục soát hai cân ma túy, thực sự khác chấn kinh mà!” Thập Tam Muội cùng Đường Thiếu Đình trong hành lang, nhỏ.
Lúc đến gần cuối đoạn hành lang, thấy Ưu Ưu đang mặc áo đồng phục hai cảnh sát áp giải đến.
Đường Thiếu Đình cô, thấy cô thương gì mới bớt lo thêm một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1243.html.]
Ưu Ưu nhanh chóng một đến phía , Đường Thiếu Đình cô gì.
“Anh Đình, em sợ lắm…” Ưu Ưu mếu máo .
“Em sợ cái gì?” Anh lạnh nhạt .
Bộ dáng như ai đoán trong lòng đang nghĩ gì.
“Ưu Ưu, cô hồ đồ như ? Vừa giúp cô chứng giả mặt cảnh sát, cô mặt cảnh sát luôn xác nhận buôn bán thuốc phiện nhớ ?” Thập Tam Muội lên thấp giọng với Ưu Ưu.
“Chị Thập Tam, gì hồ đồ chứ?” Ưu Ưu phản bác.
“Ưu Ưu, ở đây ngoài, cô cần đề phòng , chị Thập Tam cũng chỉ giúp cô thôi.” Thập Tam Muội .
“Chị Thập Tam, đến tột cùng là chị đang giúp đang hại ?” Cô dương môi lên phản bác.
“Cô buôn bán ma túy là sai, nên bao che cô nhung còn giúp cô chứng giả nửa, đây là đang hại cô nhưng mong cô thể đổi…”
“Chị Thập Tam, chị đang ai buôn bán ma túy chứ? buôn bán mà túy.” Ưu Ưu mạnh mẽ phản bác , lập tức bốn viên cảnh sát về phía .
“Ưu Ưu, ở mặt , cô cần giả vờ…”
“Ai là Thập Tam Muội?” Thập Tam còn xong, am thanh nghiêm nghị của cảnh sát vang lên.
Cố Diệp Phi
Thập Tam Muội sững sờ, thầm nghĩ chẳng lẽ chứng giả phát hiện?
Còn ánh mắt bất đắc dĩ về phía Đường Thiếu Đình.
“Thập Tam Muội! Cố dính líu đến việc buôn bán thuốc phiện, đổ tội hãm hại cho khác, nhân chứng vật chứng đều đủ, cô bắt.” Cảnh sát mở miệng nữa, am thanh nghiêm nghị vang lên.
Thập Tam Muội như đánh một gậy suýt ngất.
Là cô lầm ?
Đường Thiếu Đình nãy giờ lên tiếng, chỉ tập trung chú ý “đổ tội hãm hãi khác” mà thôi
“Các bắt sai ?” Thập Tam Muội run giọng , bắt đầu chột .