Bờm sư tử Tiện Tiện mời tự đến, đến một lúc , hâm mộ của vây xung quanh quán sữa “Bọn họ” đến nước còn lọt, Diệp Kiều quả thật ghét bỏ !
Đổng Nhàn dùng tiêu thụ đói đến mấy ngày, thì doanh thu của bọn họ cũng sẽ nhanh chóng thôi, gì cần một minh tinh tạo thanh thế, cũng là doanh nghiệp lớn gì.
Cái còn với hâm mộ quán sữa cũng cổ phần!
Tuy rằng rằng chỉ giúp bọn họ, nhưng cô cần ?!
Nếu để Lục Bắc Kiêu thì quán của bọn họ còn mở nữa !
Quá sữa diện tích vốn rộng, vây xung quanh ít hâm mộ của Tô Mục, bên ngoài cũng tụ ít . Tô Mục mặc áo sơ mi trắng, đeo một cái kính đen, luôn nở nụ thiện, ký tên cho hâm mộ, cũng từng câu từng câu trả lời câu hỏi của bọn họ.
Diệp Kiều phát hiện, khi đào tạo chuyên nghiệp, Tiện Tiện lúc dáng vẻ của nghệ sĩ .
Mãi đến 11 giờ tối Bờm sư tử Tiện Tiện vẫn nhẫn nãi trả lời các câu hỏi, lúc hâm mộ mới rời khỏi hết quán sữa, nhưng bọn họ vẫn mà đợi ở bên ngoài.
“Bờm sư tự Tiện Tiện, mời đừng đến đây nữa!” Diệp Kiều chán ghét , chỉ thấy Tiện Tiện đó, đang lên giấy cái gì đó.
“Kiều gia! cảm thấy như thế mới , việc buôn bán của chúng càng phát đạt!” u Dương vội vàng , mê trại Tô Mục, những khác cũng .
“Đợi chúng mở chi nhánh quốc đến lúc đó dùng đến cũng muộn!” Diệp Kiều khoang tay ngực, bộ dạng sẳn sàng trục lợi.
Cố Diệp Phi
“Ha ha, đến lúc đó, sẽ lấy cái phí đại diện giá trời, một bộ dạng, “Hôm nay em đáp trả tình yêu của , ngày mai sẽ em hối hận thôi!”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-410.html.]
Nói xong thì dán giấy điều ước ghi trong đống giấy đều ước dán lên tường.
“Giá trời, chị còn còn thèm mời !” Diệp Kiều tức giận , đó tiếp tục gầm gừ với khác!
Bờm sư tử Tiện Tiện ở thêm một lúc thì xe bảo mẫu đón .
“Diệp gia Diệp gia, Tô Mục rốt cuộc là cái gì ? Sao chúng tìm thấy?” mấy nhiều chuyện tìm ước nguyện của Tô Mục dán tường nhưng tìm thế nào cũng thấy.
Diệp Kiều mới thèm .
Ngày thứ hai, quán sữa “chúng ” ở bên cạnh, game over , bọn họ bán sữa vấn đề, nhiều sinh viên đau bụng khi uống tố cáo lên hội bảo vệ tiêu dùng, Đổng Nhàn và Trịnh Hương bồi thường tiền thuốc , còn phạt nữa.
“Nói chúng sẽ đóng cửa, kết quả thì ? Ha ha…” Hoa Nhụy thấy Đổng Nhàn cô ý lên phía hắt nước lạnh, “Cho các hại , đúng là đem tự đập chân !”
Đồng Nhàn tức đến đỏ mặt lên, nhưng cách nào phản bác, cô cũng đừng mong mở quả ở con đường nữa.
Sau khi quán sữa kế bên game over, Diệp Kiều xin phép trường học, hợp nhất hai quán đem bức tường ngăn cách hai bên phá bỏ, mở rộng diện tích quán , nhờ phúc của Tiện Tiện, hiện tại quán của bọn họ cung đủ cầu .
“Diệp gia chị đưng ? Tuy rằng là nghỉ hè, khách nhiều, nhưng quán của chúng thị trưởng chiếu cố, chị , lỡ chuyện gì phát sinh chúng xử lí nổi!” Nghe Diệp Kiều du lịch, đến quán nữa thì u Dương cầu xin .
Cô còn mang theo Hoa Nhụy, vì đó là quê nhà của Hoa Nhụy, khi Hoa Nhụy đến thành phố học, mõi kỳ nghỉ hè đều ở thêm kiếm tiền, hai năm về nhà nào.
“Các cô mấy , độc lập một chút? Không thì ?! thành thật buôn bán, thì thể chuyện gì chứ? Hai cái tai họa đuổi ?!” Diệp Kiều tức giận , cô nhất định tỉnh đó, bởi vì kiếp , lúc cô nghỉ hè cũng đến đó, lúc đó gặp Lục Bắc Kiêu thương…