Đóng cửa sổ , một lúc tiếng s.ú.n.g mới dừng , cô về phía cửa phòng, khóa chống trộm cô khóa , lỡ giồng như kiếp , trốn …
Ma quỷ điều khiển thiếu chút nữa cô mở khóa , cô cứ ở của, tim nhảy bùm bùm trong ngực, đợi . đợi mãi cũng thấy ai trốn …
“Không cùng thời gian, thừng thời điểm, càng là nhà khách , mà đến chứ?” Diệp Kiều tự , cảm thấy bản quá ngốc, vẫn nên cẩn thận khóa sợi xích phòng .
“Lục Tiểu Cổn, chuyện với con, con thấy ?” Diệp Kiều vui .
“Không thấy.” Lục Tiểu Cổn.
“.…” Diệp Kiều, thằng nhóc .
“Tiểu Cổn thối, con vì giúp ?” Diệp Kiều nghiến răng hỏi.
Lục Tiểu Cổn nữa .
“Chúng cách cha con xa ?” Diệp Kiều kích động hỏi.
Lục Tiểu Cổn” và cha lướt qua đấy .
, tiếp tục lạnh lùng, trả lời. Diệp Kiều tức giận ngủ. Tuy rằng lộn xông, nhưng Lục Tiểu Cổn bảo vệ, cô ngủ ngon, còn năm mơ nữa.
….
“A Mộc, thương chứ?” Lục Bắc Kiêu về ngôi biệt thự núi, Hà Sơn mặc đồ ngủ quan tâm hỏi.
“Anh Sơn! Bị thương một chút. Đám Điều Tử gần đây để mắt đến , cũng gặp! Phải g.i.ế.c vài tên để g.i.ế.c gà dọa khỉ mới ! Tối nay đem theo nhiều em, nên thương chút!” Lục Bắc Kiêu cách tay thương trầm giọng .
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-414.html.]
Hà Sớn rút một điều xì gà đưa lên miệng, “ A Mộc, đây là hiểu! Bị Điều Tử để mắt đến cũng là chuyện , rỏ bọn họ chuyện của chúng , nếu bọn họ tháng chúng một giao dịch thì để mắt đến !”
“Ý của Sơn là, nếu Điều Tử chúng tháng giao dịch, thì sẽ cố ý buông lõng , để chúng một cách trắng trợn.” Lục Bắc Kiêu nghiêm túc hỏi.
“Thằng nhóc , chút mà hiểu! Mau về phòng chăm sóc vết thương !” Hà Sơn vổ vổ đôi vai , .
Lục Bắc Kiêu cũng , lên lầu, hiện giờ nhận tin tưởng của Hà Sơn, Hà Sơn để trong chủ viện ở. lên lầu thấy Phan Linh mặc áo ngủ, hai tay vòng hút thuốc.
“Đại tẩu!” Anh trầm giọng kêu lớn.
Lúc Phan Linh thất bại khi quyến rũ , giờ đàn ông yêu ghét, thấy mặt áo vét ba mảnh màu đen, lộ cơ bắp, vẻ mặt mệt mõi, tay đầy máu.
Anh tiếp tục lên, Phan Linh cản , Lục Bắc Kiêu về bên trái cô qua trái, qua cô qua để lên lầu.
“Đại tẩu, chị ý gì?” Lục Bắc Kiêu cảm thấy nhẫn nại của đến giới hạn, thật một cước đạp phụ nữ xuống!
Mùi đàn ông buổi tối là liều thuốc k.í.c.h d.ụ.c nhất mà Phan Linh …
“A Mộc, mắt ?” Phan Linh ngẩn đầu nhẹ nhàng hỏi,” Đại tẩu , đủ gợi cảm ?hả?”
Đã còn hỏi!
Lục Bắc Kiêu trong lòng trả lời.
Người phụ nữ chồng mà còn mặt mũi hỏi Lục Bắc Kiêu.
“Đại tẩu, trong lòng A Mộc, chị là đại tẩu mà tôn kính!” Có lẽ Phan Linh thấy, nhưng Lục Bắc Kiêu huấn luyện bài bản nên lúc ngày thấy bước chân của Hà Sơn đang tới.
Cho nên cố ý lớn tiếng .