Lần , cô uống bất kỳ thuốc gì, nhưng cũng thua kém gì sự chủ động so với bỏ thuốc đó!
Bàn tay thô ráp của nâng gương mặt nhỏ ửng hồ của cô lên, rõ ràng là vẫn chuẩn xong xuôi, mà gấp gáp chờ thượng !
Diệp Kiều thở hổn hển, cô nhíu mày, cảm giác đau đớn vẫn còn biến mất, cả bắt đầu nóng lên, càng lúc càng nóng, ẩn lên một lớp mồ hôi mỏng, cô từ cao xuống, giống như nữ hoàng cúi xuống tù binh của , “Anh Lục tình nguyện ?”
Còn ỷ mạnh h.i.ế.p yếu !
Đoán chừng lúc trong lòng c.h.ế.t ngất với vẻ !
là của hời mà còn tỏ vẻ!
“Tình nguyện chứ! Kiều bá vương mau tới chơi c.h.ế.t tên tù binh là !” Anh thở hổn hển, giọng gợi cảm.
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều: “.....”
Hai ba tiếng đồng hồ …….
Trong lòng Diệp Kiều như nổ tung, cô sắp mệt c.h.ế.t , mà vẫn chịu !!!
Cô nhịn mà mà yêu kiều vặn vẹo m.ô.n.g eo của , đủ thứ lời dễ mà cầu xin , kết quả, thì , rút trở , thiên binh vạn mã đều phóng cửa thành trống, đầu bỏ chạy!
Thật gục ngã!
“Lục Bắc Kiêu! em hận !” Diệp Kiều phẫn nộ mà điên cuồng hét lên, cô cho rằng áo mưa là thể , kết quả như .
“Ngoan, để hai năm nữa !” Người đàn ông giảo hoạt mà cong khoé miệng nở nụ xa, thấp giọng mà .
Gương mặt Diệp Kiều ửng đỏ, thấm mồ hôi, trông như g.i.ế.c c.h.ế.t ngay lập tức, là đang mưu sát con trai bảo bối Lục Tiểu Cổn của cô, chính là kẻ thù đội trời chung của cô!
“Em cần! Em sinh liền bây giờ! Lục Bắc Kiêu! Thằng cha !” Diệp Kiều oán giận mà .
Một tay cúi xuống giường nắm chân cô lên, chôn đầu xuống bên tai cô, “Bảo bối, bây giờ chúng mới kết hôn thôi, mà thất sủng, trong lòng cảm thấy vui, em hiểu ?!”
A!
Cho dù còn tên nhóc con , thì cũng sẽ để thằng bé qua đại viện cho ông bà nội chơi cùng, thèm thêm một bóng đèn trong nhà , còn giành bà xã với !
Tên đáng ghét trẻ con !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-547.html.]
Diệp kiều còn kịp tiếp, phát động đợt tiến công thứ hai, lúc , cô nhất định bắt giao nộp bộ !
Đương nhiên là Lục Bắc Kiêu càng là mệt, chỉ là, cuối cùng, Diệp Kiều thất bại…….
Càng bại càng hăng, nhưng càng chiến càng bại, cuối cùng cho chính tử trận!
Còn tên cầm thú nào đó ăn no, cả sảng khoái, đắc ý mà con gái mệt c.h.ế.t giường, khoé môi cũng cong lên thành một nụ cưng chiều.
thật là hiểu, mà thái độ của bà Lục đổi còn nhanh hơn gió nữa, lúc cô vẫn luôn sợ mang thai, bây giờ sinh là ! Có lẽ, qua mấy hôm nữa, cô sẽ còn sinh nữa!
“Cha, Kiều Kiều vẫn dậy nữa!” Diệp Kiều mơ màng mà tỉnh , cô thấy tiếng Lục Bắc Kiêu đang gọi điện thoại.
Cha là ai ? Nhất định là Tư lệnh Lục, bởi vì trực tiếp gọi ông là “Ông già”!
“Từ nhỏ bé hai vô cùng lười biếng, A Kiêu, con giúp đỡ con bé nha, mặt nhà con giúp con bé một chút!”
“Chuyện bày là đương nhiên ! Cha , ngày mai tụi con sẽ đến thăm cha đó!”
!!!
Là cha của cô! cô chắc chắn sẽ quở trách mất!
Cô sợ hãi tới mức bật dậy.
Theo như quy tắc quê bọn họ, ngày tân hôn, cô dâu mới dậy sớm để bánh ngọt cho nhà chồng ăn, con dâu thức dậy càng sớm, chứng minh con dâu càng đảm đang!
Còn cô thì ?
Ngủ một chút là đến tận chiều, thậm chí còn tới chập tới!
Đừng là đảm đang, quả thật là một cơ vợ lười biếng! Đương nhiên, tất cả những điều đó đều là do cô một ông chồng cầm thú!
Lục Bắc Kiêu thấy cô dậy , liền lấy chiếc phích đổ đầy nước từ lâu, nước ấm chứ nóng cũng lạnh, ., “Bà xã, uống chút nước , để giải khát! Em kẹo ngậm kem dưa hấu ?”
Nhớ đến chuyện tối hôm qua, Diệp Kiều trừng mắt với một cái, “Cút!”
“Chút nữa em sẽ mách chồng!” Giọng Diệp Kiều khàn khàn, cô oán giận mà .
Anh sinh, thì cô sẽ bắt tay với cả nhà Lục gia giục sinh!