Ha ha…….
Bà Lục nhà hổ là thần dự đoán của giới kinh doanh! Tính toán thật tỉ mỉ! Vun vén thời gian vặn!
Sĩ quan Lục đen mặt, “Bà Lục, xin em, từ giữa đến cuối tháng đều bận hết!”
!!!
Diệp Kiều dậm đôi giày cao gót bằng da thật mạnh xuống đất!
“Anh thể xin nghỉ phép ? Hay là đang cố ý gạt em? Lục Bắc Kiêu! Em đùa với nữa, em thật sự sinh con!” Diệp Kiều cắn răng mà , cô thật sự thẳng thắn chuyện Lục Tiểu Cổn cho !
Sao cô cứ cố chấp đến như ?! Trông cứ như là ma nhập!
Lục Bắc Kiêu nới rộng cổ áo quân phục, “Anh gạt em, sắp tới một cuộc thi đấu võ thuật cho tân binh, bọn họ mời giám khảo!”
“Được, về đúng , đến lúc đó em sẽ đến quân doanh tìm !” Diệp Kiều nắm c.h.ặ.t t.a.y , vô cùng cố chấp mà .
“.........” Lục Bắc Kiêu.
Vậy mà cô còn đến tận quân doanh thu giống của !
Cô vợ , đúng thật thương ghét mà!
“Bà xã, rốt cuộc thì em gấp cái gì? Còn nữa, đây là nơi em tới là tới là ? Em sinh một đứa con trai, thì nhất định sẽ là con trai ? Nếu như là con gái thì ?” Anh dùng giọng điệu khéo léo mà , chỉ sợ đổ thêm dầu lửa.
“Chắc chắn là con trai!” Diệp Kiều vô cùng chắc chắn mà .
“Được , là con trai là con trai. Ngoan, em đừng giận, chỉ cần điều chỉnh tâm trạng, thì mới em bé khoẻ mạnh!” Anh vội vàng dỗ cô.
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều cũng hít thở sâu, điều chỉnh cảm xúc, “Anh việc , giữa tháng em tới tìm !”
“.........” Lục Bắc Kiêu. Rốt cuộc thì bà xã buộc thu giống là trải nghiệm thế nào?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-555.html.]
Diệp Kiều dứt khoát mà gác máy, cô nhiều với nữa! Giáo quan Lục cảm thấy lòng tự trọng tổn thương sâu sắc!
Trong văn phòng rộng lớn, mấy nhân viên đang lén Kiều nữ vương gọi điện, thấy cô bước , liền tỏ vẻ đang vùi đầu công việc.
“Tiểu Mỹ! Lúc Kiều tổng về, cô bảo đến phòng của !” Diệp Kiều cất tiếng phân phó, bước chân về phòng phía Đông.
“Mọi xem, rốt cuộc thì thu giống nghĩa là gì ? Nhà của Kiều nữ vương cũng trồng trọt gì !” Tiểu Mỹ ngây ngốc hỏi.
Mọi liền vang.
Đã rõ như , mà cô gái ngốc vẫn hiểu!
Sau khi Kiều Thiêm trở về, Diệp Kiều tìm , lập tức qua.
Uống thuốc giảm đau , bụng cũng còn khó chịu nữa, Kiều Thiên mang đôi giày da màu trắng, xách theo túi văn kiện đến xuống đối diện với bàn việc của cô.
“Kiều Thiêm, bên phía ngân hàng thế nào ?” Diệp Kiều nghiêm túc, bình tĩnh mà cất tiếng.
Bây giờ Thiêm Dục là một công ty Internet chút tiếng tăm trong giới, phần mềm quản lý khách sạn của bọn họ hầu như chiếm lĩnh khắp các nhà nghỉ, khách sạn lớn, và nhỏ trong các thành thị tuyến một, hai, ba, những nghiệp vụ khác của công ty bọn họ cũng phát triển tệ.
Trước mắt còn đang kêu gọi đầu tư để mở rộng quy mô, lâu đó, Kiều Thiêm đề xuất ý tưởng thành lập cổng thông tin điện tử, mà ý tưởng cũng thật sự Diệp Kiều kinh ngạc, cô là trọng sinh về, nhưng Kiều Thiêm giống cô, kiếp từng bốn cổng thông tin điện tử vô cùng nổi tiếng, tới kiếp , thể của bọn họ chính là cái thứ năm!
Mà Kiều Thiêm của kiếp chính là một lão đại trong giới Internet mai một tài năng!
Kiếp , cô sẽ ủng hộ hết !
Muốn thành lập cổng thông tin điện tử thì mua máy chủ, cho đến tận bây giờ trong nước vẫn công ty nào cung cấp dịch vụ lưu trữ máy chủ cả, bọn họ đang dự định vay vốn để mua một lô máy chủ nhất, cũng thể cho khác thuê , còn cần phòng máy, mời nhân tài chuyên nghiệp về.
Bọn họ cần một lượng vốn lớn, bây giờ nhà nước đang cổ vũ phát triển sự nghiệp Internet, ngân hàng cũng cho vay với lãi suất thấp, vay thì phí quá.
“Giám đốc tín dụng của bọn họ cam đoan là thành vấn đề, mức lãi suất cũng cho chúng con thấp nhất!” Kiều Thiêm cong môi, nở nụ mà , đưa bản hợp đồng do ngân hàng qua cho cô xem.
Diệp Kiều chiếc ghế của bà chủ, búng tay một cái, “Lúc ký hợp đồng với ngân hàng, nhất là nên mời thêm mấy phóng viên đến tuyên truyền tạo tiếng vang!”
Cô nhàn nhạt mà , đợi đến khi thấy tên của giám đốc tín dụng, cô nhíu mày : “Vị giám đốc , họ Thư?”