Diệp Kiều chờ lâu cũng chờ câu trả lời của Lục Bắc Kiêu, thầm nghĩ lẽ đang bận, xem biểu cảm của lúc sắp cha quá!
Lúc đó, lũ sói con đang Lục diêm vương đưa pháp trường.
Pháp trường, tức nơi tử hình tội phạm!
“Biết vì gọi các là nhãi con ?”. Lục diêm vương mặc đồ rằn ri đeo kính râm, đối mặt với sáu đội viên, giương giọng hỏi.
“Báo cáo! Vì xem thường chúng !”. Sói con 1 Hứa Nghị trầm giọng , vô cùng hùng hồn, giọng điệu còn vẻ phục!
Cậu thấy bọn họ xuất sắc, nhưng bất kể bọn họ biểu hiện xuất sắc bao nhiêu, Lục diêm vương cũng vẫn bất mãn với biểu hiện của bọn họ!
“Không sai, vẫn tự đấy!”. Lục diêm vương nhếch môi, hừ lạnh : “Sói ăn thịt, chỉ b.ú sữa , gọi là sói con! Các , cũng từng g.i.ế.c , còn hổ mà gọi là sói ?!”
“Báo cáo! Đó là vì cho chúng cơ hội g.i.ế.c !”. Sói con 6, Hàn Nhạc, lớn tiếng .
Lục diêm vương càng nở nụ trào phúng: “Cho các cơ hội g.i.ế.c ? Nhãi con!”. Anh vô cùng khinh bỉ .
Sáu con sói con khuôn mặt tuấn, màu da lúa mạch, đối diện với sự châm biếm của Lục diêm vương, mặt đầy chữ “ phục”!
“Đừng phục! Có tin , ngay cả quan sát hiện trường g.i.ế.c , các cũng chịu nổi?”. Lục Bắc Kiêu tảng đá lớn cất giọng , pháp trường cách đó xa tội phạm tử hình dẫn tới !
Đám sói con , kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g đều đỉnh, nhưng bọn họ vẫn từng g.i.ế.c , ngay cả thấy cũng từng thấy qua!
“Xem thường các đây quá đấy!”. Người chuyện là sói con 5, Cố Diễm, nhỏ giọng thì thầm.
“Xem thường các ? Nếu các nôn thì xem như thua!”. Lục diêm vương lạnh lùng .
“Báo cáo! Nếu thua thì thế nào?”. Số 3 Lăng Châu cất giọng .
Lục diêm vương sầm mặt xuống, nhướn mày, thản nhiên , lời nào.
Làm như đang : “ sẽ thua ?”
Lục diêm vương bất khả chiến bại, lý nào thua! Sáu con sói con hận đến mức nghiến răng nghiến lợi!
Trên pháp trường, từng tội phạm tử hình nền đất sỏi vụn, các tay s.ú.n.g chuẩn sẵn sàng, sáu con sói con mai phục ở trong bụi cỏ cách pháp trường mấy mét để quan sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-660.html.]
Tiếng s.ú.n.g vang lên, nhóm tội phạm đồng loạt ngã xuống đất, bọn họ b.ắ.n bể đầu, não phọt hết cả .
“Má! Sau còn thể ăn tào phớ nữa đây?”. Hứa Nghị ghê tởm .
“Đừng nữa ?”. Cố Diễm bịt miệng .
Tiếp đó tiếng s.ú.n.g vang lên, một nhóm tội phạm tử hình nữa b.ắ.n chết, một tay s.ú.n.g cũng kéo đến để huấn luyện, kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g , b.ắ.n một chết, còn b.ắ.n thêm nữa, hình ảnh đó ghê tởm đến mức cách nào miêu tả , m.á.u não, đỏ đỏ trắng trắng.
Cố Diễm rốt cuộc buồn nôn quá, che miệng báo cáo!
Lục diêm vương di tới, xa: “Ai cá cược với ? Muốn ói? Nhịn hết !”
Bốp bốp bốp!
Lũ sói con Lục diêm vương “vả” mặt!
Còn ngại mà oán trách cho bọn họ cơ hội g.i.ế.c , hiện trường g.i.ế.c thôi mà ghê tởm ói !
Lục diêm vương xe thì mở điện thoại di động lên.
Tin nhắn của Lục phu nhân nhảy ngoài.
!!!
Anh thật sự sắp cha ?!
Lục phu nhân nghịch ngợm, cố ý lừa ?!
Nào chuyện nhanh thế , bọn họ xa đến một tháng mà.
…
Đêm đó Diệp Kiều và đồng chí Đỗ Quân ăn mặc đẽ tham dự sự kiện mắt và tiệc tối chúc mừng, để bảo vệ Lục Tiểu Cổn lẽ đang tồn tại trong bụng, ngay cả giày cao gót cô cũng mang, rượu cũng hề uống.
Cố Diệp Phi
Lúc đó, màn hình led cực lớn đường phố đang phát tin tức mắt Kim Ưng, khuôn mặt của Diệp Kiều cũng xuất hiện màn hình lớn.
Trong xe, Tiết Văn phẫn hận khuôn mặt của cô: “Diệp Kiều cũng tới , thật là trùng hợp! Bọn họ , Hong Kong là địa bàn của ?!”