Diệp Kiều đến đây, hai vai Kiều Sênh bắt đầu run rẩy.
Quách Mỹ Anh chút cảm giác đau khổ nào, chỉ chống chế!
“Diệp Kiều, cô mấy thứ đó với gì?! Chuyện đó liên quan gì đến ?!” Quách Mỹ Anh cắn răng mà phản bác .
“Bà Quách, tài xế say rượu lái xe , vì chịu áp lực thẩm tra, cho nên khai chân tướng, là bà mua chuộc ông đụng c.h.ế.t Giang Ca!” Diệp Kiều tiến lên, lạnh lùng mà .
Gương mặt Quách Mỹ Anh lập tức biến sắc một nữa, “Nói bậy! Nếu là như , thì cảnh sát đến bắt từ lâu .”
Bà dứt lời, đột nhiên ý thức điều gì đó, Quách Mỹ Anh lập tức im lặng!
“Bà Quách, bà quá kích động nên lòi đuôi luôn ?!” Diệp Kiều cất tiếng châm chọc.
“Ý của là, nếu như chuyện là thật, thì cảnh sát bắt từ lâu ! Diệp Kiều, cô đừng hòng mà lừa , gì cũng bằng chứng!” Quách Mỹ Anh vội vàng , chỉ sợ Diệp Kiều giấu máy ghi âm gì đó, ghi những lời của bà !
Diệp Kiều cũng phản bác , chỉ nở một nụ , “Bà Quách, bà cứ trăm phương nghìn kế mà chia rẽ Kiều Sênh cùng Giang Ca , vì cứ nhất quyết Bạch Tuyết gả Kiều gia chứ? Thật sự chỉ là vì liên hợp với Bạch gia thôi ?”
!!!
Quách Mỹ Anh dùng ánh mắt phức tạp mà Diệp Kiều, chẳng lẽ, cô còn …….
“Bởi vì, Bạch Tuyết chính là con gái riêng của bà!” Diệp Kiều lớn tiếng mà , cô dứt lời, ngay cả bà cụ Kiều cũng kinh ngạc!
Diệp Kiều vội vàng đến bên cạnh bà cụ mà đỡ bà, “Bà ngoại, bà bình tĩnh một chút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-892.html.]
Sắc mặt Quách Mỹ Anh khó coi đến mức thể hình dung , trừng mắt thẳng về phía Diệp Kiều.
Cố Diệp Phi
“Diệp Kiều, cô……”
“ vu khống bà nữa ? Trong tay còn kết quả xét nghiệm của con hai , cần đưa cho bà xem ?!” Cô lớn tiếng cắt ngang lời Quách Mỹ Anh!
“Quách Mỹ Anh, nếu như khác , trừ khi bản đừng ! Từ khi bà bao nuôi Thẩm Hi Xuyên, điều tra hết thứ về bà. Bạch Tuyết vốn là nhà Bạch gia, cũng là con của bà cùng Bạch Đống, là do bà đàm phán hợp đồng thành công, nên hy sinh bản mà sinh con với một ông chủ nào đó! Biết bao nhiêu năm qua, đứa nhỏ đó vẫn luôn gửi nuôi tại Bạch gia!” Diệp Kiều tiếp.
Cả Quách Mỹ Anh run run, là chuyện của hơn hai mươi năm , còn xảy ở nước ngoài, thế nào mà Diệp Kiều thể tra ?!
“Bây giờ, bà còn gì để nữa đúng ? Quách Mỹ Anh, vì lợi ích của chính , đúng là chuyện gì bà cũng !” Diệp Kiều cất tiếng châm biếm, cô đưa mắt bà Quách Mỹ Anh ăn mặc sang trọng trang điểm kỹ càng.
Bà cụ Kiều bước lên, trong tay bà vẫn còn đang cầm một cái chén, bà lập tức ném chiếc chén Quách Mỹ Anh!
Quách Mỹ Anh kịp tránh liền ném trúng, chiếc chén sứ rơi xuống đất, tiếng đổ vỡ cũng vang lên!
“Họ Quách , cô như thì xứng với với Kiều Sênh vẫn đối đãi với cô như ruột ? Từ nhỏ đến lớn, thằng bé hiếu thảo với cô như , tin tưởng cô như , cũng ỷ cô, trong cái nhà , cô cũng là mà thằng bé nhất!” Bà cụ nghiến răng nghiến lợi mà .
Kiều Sênh tạm thời phục hồi tinh thần từ trong cơn đau xé lòng , nhắm hai mắt , ngẩng cằm lên, khóe môi nở một nụ mỉa mai, lập tức xoay .
“May mắn , dì là ruột của ! Tất cả những thứ mà dì , đều là lấy lý do là ruột! Nếu là ruột, thì thể hại ?!” Kiều Sênh cất tiếng châm chọc.
Tuy rằng một ai cho chuyện , nhưng hết từ lâu, giả vờ , vẫn đối đãi với Quách Mỹ Anh giống như ruột của , kết quả thì chứ.
“, gì?! cái gì cả!” Quách Mỹ Anh vẫn cứng miệng chối bay như .
Lúc , Kiều Phác từ ngoài bước , ông xe lăn, thậm chí cũng hề trật mắt cá chân, theo ông còn hai mặc thường phục, hai họ bước lên, trình thẻ chứng nhận mặt Quách Mỹ Anh.