NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 947

Cập nhật lúc: 2024-10-01 04:05:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái lạnh như băng truyền từ tim đến tứ chi, Chu Mạt nhúc nhích bên giường bệnh, hai mắt ngấn lệ, chằm chằm t.h.i t.h.ể đang đắp vải trắng của Đại Ngốc mà hề chớp mắt lấy một cái.

Đầu óc cô trống rỗng, kêu ong ong, năng lực suy nghĩ nữa, chỉ rằng, nổ c.h.ế.t

Cô nhích tới phía hai bước, khi chịu đả kích lớn, cô vững, ngã lên !

Tối hôm qua lúc thấy ôm , nhưng vì ngại thể diện, cô vẫn nhịn, bây giờ rốt cuộc cũng ôm , nhưng là t.h.i t.h.ể của !

“Anh Đại Ngốc…huhu…”. Chu Mạt rốt cuộc cũng bật , hai cánh tay ôm lấy cơ thể Đại Ngốc, mạnh mẽ lay động!

“Trần Đại Ngốc! Anh tỉnh cho em! Em ly hôn với nữa! Anh tỉnh ?”. Cô lắc gào , Đại Ngốc vẫn nhúc nhích, Chu Mạt ngẩng đầu lên, nước mắt lăn xuống từng giọt, rơi lên chiếc giường màu trắng, tay cô run rẩy kéo chiếc khăn trắng xuống…

Mặt của , nguyên vẹn chút tổn hại, chỉ nhắm hai mắt, vẫn nhúc nhích, giống như đang ngủ.

Ngón tay Chu Mạt run rẩy vuốt ve khuôn mặt khí khái hùng của , nỗi đau tê tâm liệt phế như nuốt chửng cô…

“Tối hôm qua em vẫn chờ chủ động, em cố ý như để kích thích , chứ là lời thật lòng của em, thấy , đừng em sợ, tỉnh ? Anh dũng cảm lên một tí ? Trần Đại Ngốc, rốt cuộc là đàn ông ?! Em ngược mà cũng tin! Anh thể ngang ngược một chút, mạnh mẽ một chút ?! Hơn một năm qua, em vẫn luôn chờ đến thăm em, mỗi ngày đều chờ, đều trông ngóng, nhưng vẫn chờ , đến khi tâm lạnh . Nhớ những gì với em là em đau lòng, oán hận !”. Chu Mạt quỳ mặt đất, sấp giường, mặt , .

Đây đều là những lời trong lòng mà cô kịp với , bởi vì kiêu ngạo, lúc đối diện với còn sống sờ sờ, cô dỗi chịu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-947.html.]

“Từ đến nay em bao giờ xem thường , xem thường nhà của ! Ban đầu khi Giang Thiều Quang phản bội, mặc dù em dỗi em gả cho , nhưng mà cũng vì em với em, thích em nên em mới lựa chọn ! Sao em xem thường ? Ngu ngốc! Trần Đại Ngốc, đúng là đồ ngốc!”. Chu Mạt lóc , ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi thẳng tắp của .

Trog đầu cô đều là những hình ảnh Đại Ngốc đối xử với cô những năm gần đây, nhất là ngày kết hôn, cái dáng vẻ hộ tống đó…

“Anh vẫn với em, là yêu em …còn quan tâm em thật sự chỉ là vì cha em ? Em tin!”. Chu Mạt khó, cô quỳ mặt đất, chôn khuôn mặt lòng , đến mức run rẩy.

tối hôm qua cô thể vứt bỏ tự tôn của để với những chuyện ?! Tại đến khi c.h.ế.t , cô mới bằng lòng những lời thật lòng ?!

Trên đường đến đây, trực thăng Diệp Kiều tối hôm qua uống nhiều rượu, thể là say rượu, lúc việc cẩn thận xảy chuyện ngoài ý , lòng cô càng đau hơn!

Cố Diệp Phi

“Đều tại em! Em nên tổn thương như ! Anh tỉnh đánh em, mắng em, lạnh nhạt với em gì cũng ! đừng để ý đến em như !”. Cô .

Diệp Kiều vẫn ở cửa, thấy cảnh tượng , nước mắt rơi như mưa, thành tiếng, cô lưng , tới chân tường, dựa tường chậm rãi trượt xuống, bẹp đất…

Kiếp , lúc Lục Bắc Kiêu hi sinh, cô cơ hội sám hối giống như Chu Mạt ôm Đại Ngốc rống!

Lục Bắc Kiêu phân phó việc xong và trở về, thấy Diệp Kiều xổm bên tường đứt ruột đứt gan, khẽ nhíu mày.

Nhìn cô đau lòng như , như thể c.h.ế.t là chồng cô đó!

Diệp Kiều thấy thì dậy, nhào lồng n.g.ự.c , càng thê thảm hơn!

Loading...