Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 140: Tiểu tử này xấu xa lắm!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:42:29
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Tuế nép trong lòng Cảnh Chiêu Thần, còn Đồ Sơn thì cuộn tròn chiếc đệm mềm ở cửa, ngủ say sưa.

 

Đêm khuya đổ mưa, rơi xuống suối, tiếng đinh đinh đong đong tựa như những hạt châu lớn nhỏ rơi mâm ngọc.

 

Từ xa lờ mờ thấy một tòa thành trì, đó là nơi dừng chân đầu tiên của bọn họ, Yến Thành.

 

Sở dĩ chọn đêm nay thành mà ngủ ngoại ô, cũng là vì cân nhắc đến sự an .

 

Giang Thụ âm thầm dẫn theo vài lẻn thành dò xét, xem kẻ khả nghi nào .

 

Sách đầu mắt tại Trang tiểu thuyết Đài Loan cực dễ sử dụng, twkan.com siêu đầy đủ, cung cấp cho bạn trải nghiệm chương , chương xáo trộn.

 

"Tuế Tuế, nàng ngủ ?"

 

Liễu Tuế khẽ trở , lắng tiếng tim đập mạnh mẽ của Cảnh Chiêu Thần.

 

"Chưa, thấy buồn ngủ ?"

 

"Chúng sẽ nghỉ ngơi ở Túc Châu, nhưng tối đa chỉ một ngày thôi. Nàng mua thứ gì ?"

 

Liễu Tuế buồn ngủ đến mức lười cả mở mắt.

 

"Ta chẳng quen thuộc nơi , việc cứ theo sắp xếp là ."

 

Cảnh Chiêu Thần khẽ một tiếng, hôn lên đỉnh đầu nàng.

 

"Được, nàng mau ngủ , xem buồn ngủ đến mức nào kìa."

 

Đồ Sơn ngẩng đầu hai họ một cái, Cảnh Chiêu Thần sững sờ vì thấy sự khinh bỉ trong mắt nó!

 

Nó chậm rãi bò tới, chắn ngang giữa và Liễu Tuế nhúc nhích.

 

Cảnh Chiêu Thần, "..."

 

Vất vả lắm mới thoát khỏi Lão Trấn Quốc Công bọn họ, giờ thêm một con rắn giám sát !

 

Liễu Tuế bật , ôm lấy eo .

 

"Ngủ ."

 

Đồ Sơn gần như đè bẹp thành miếng thịt dẹp, nhưng dựa nguyên tắc giả c.h.ế.t, nó nhất quyết chịu nhúc nhích nửa phân.

 

Tiểu t.ử xa lắm!

 

Trước khi khỏi nhà, Lão Trấn Quốc Công dặn dò , nhất định canh chừng thật kỹ!

 

Ở giữa vắt ngang một con rắn lạnh lẽo, cảm giác quả thực chẳng dễ chịu chút nào.

 

Cảnh Chiêu Thần đành dẹp bỏ ý nghĩ trong đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt .

 

Đêm đó chuyện gì, Cảnh Chiêu Thần cũng dám ngủ quá say, trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, trời sáng rõ, tiếng chim hót lảnh lót bên tai.

 

Đồ Sơn cũng đang vùi đầu ngủ khò khò, hề chút tự giác của một con rắn.

 

Cảnh Chiêu Thần thấy Liễu Tuế ngủ ngon, liền lặng lẽ dậy, lấy nước từ con suối gần đó, cẩn thận đun sôi cho nàng.

 

Khi Liễu Tuế mở mắt, bên cạnh chỉ còn Đồ Sơn lười biếng đến mức còn giới hạn.

 

"A Chiêu."

 

Nàng dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, quanh.

 

Cảnh Chiêu Thần , vén rèm trướng lên, ánh dương quang vặn rọi xuống gương mặt .

 

"Tỉnh ? Đã đói ? Mau thức dậy sửa soạn, dùng chút điểm tâm chúng sẽ khởi hành."

 

Liễu Tuế vui vẻ, cảm giác mở mắt thấy trong lòng thật sự .

 

Nàng dùng qua bữa sáng đơn giản, thu dọn hành trang, xe ngựa tiếp tục tiến về phía .

 

Trước khi xuất phát luôn cảm thấy sự việc khẩn cấp, nhưng khi lên đường, ngắm phong cảnh dọc đường, thấy cần gấp gáp đến thế.

 

Cũng chẳng còn thể những ngày tháng an nhàn tự tại như thần tiên thế nữa !

 

Tận hưởng khoảnh khắc hiện tại cũng tệ.

 

Giang Phong suốt đoạn đường đều vô cùng yên lặng, yên lặng đến mức khiến gần như quên mất sự tồn tại của y.

 

Thế nhưng tự y rõ trong lòng, Đồ Sơn vẫn luôn chằm chằm y, khiến y dám thả lỏng dù chỉ một khắc.

 

Con xà cũng chẳng , chỉ cần y mở mắt là nó cuộn bên cạnh y, đ.á.n.h thì dám, chỉ sợ nó đột nhiên nhào tới.

 

Thân hình vốn chỉ to bằng cánh tay, lẽ là do theo Liễu Tuế nên ăn uống quá , giờ vạm vỡ như bắp đùi trưởng thành.

 

Liễu Tuế và Cảnh Chiêu Thần sớm chú ý tới, chỉ là sợ đ.á.n.h rắn động cỏ, nên vẫn luôn giả vờ như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-140-tieu-tu-nay-xau-xa-lam.html.]

Giang Phong tưởng rằng che giấu , nhưng thực những điểm đáng ngờ y sớm phơi bày mắt , chẳng qua là ai vạch trần, xem hành động tiếp theo của y là gì.

 

Tường thành Yến Thành cao, phía cắm đầy cờ xí, cổng thành mới toanh, sơn lớp sơn màu chu hồng.

 

Binh lính đang kiểm tra từng chiếc xe ngựa thành, một lúc lâu mới đến lượt bọn họ.

 

Cảnh Chiêu Thần thường xuyên xuất kinh, các loại văn điệp liên quan chuẩn vô cùng đầy đủ, binh lính chỉ liếc hai cái phất tay cho qua.

 

Hắn vén rèm lên thoáng qua buông xuống.

 

"Yến Thành đây ít , nhưng bao giờ đông đúc như hôm nay, trong thành xảy chuyện gì?"

 

Giang Thụ từ lúc nào chui trong xe.

 

"Gia, khách điếm lớn nhất trong thành chật kín , thuộc hạ bao trọn một khách điếm ở phía Nam thành, chắc là đủ chỗ ở cho ."

 

Cảnh Chiêu Thần khẽ gật đầu, "Vì trong thành bỗng dưng nhiều như ?"

 

Giang Thụ nhận lấy điểm tâm Liễu Tuế đưa cho, nhét hết miệng.

 

"Viên ngoại lang trong thành đang chiêu mộ rể quý, con gái của dung mạo khuynh thành, tài hoa xuất chúng, nhiều mạo hiểm danh tiếng kéo đến, đều chiêm ngưỡng dung nhan tuyệt sắc của nàng !"

 

Cảnh Chiêu Thần hứng thú với chuyện , chỉ thản nhiên "ừm" một tiếng.

 

Liễu Tuế hứng thú bừng bừng, "Tỷ võ chiêu ? Ta từng chứng kiến bao giờ, lát nữa tắm rửa xong xem náo nhiệt mới ! Giang Thụ, ngươi mau chiếm cho một vị trí !"

 

Cảnh Chiêu Thần bất đắc dĩ, nụ mặt dần trở nên đậm đà.

 

"Nàng , cùng là nữ t.ử gì mà xem? Nàng xinh hơn nữa cũng thể hơn nàng ?"

 

Liễu Tuế khoác tay nũng.

 

"A Chiêu, từ nhỏ từng khỏi nhà xa, lát nữa hãy cùng xem một chút ! Có ?"

 

Giang Thụ tặc lưỡi, y từng thấy Liễu đại cô nương càn, hiếm khi thấy nàng nũng, tim y sắp tan chảy , Gia thể từ chối cơ chứ?

 

Quả nhiên Cảnh Chiêu Thần khẽ, gật đầu.

 

"Được, Tuế Tuế xem, sẽ theo nàng."

 

Giang Thụ dứt khoát lật nhảy xuống xe ngựa, "Cô nương, chiếm một vị trí phía đây!"

 

Xem cổ đại cũng thiếu những thích hóng chuyện, chỉ là đây ai khơi dậy lòng bát quái của họ mà thôi.

 

Liễu Tuế kích động đến mức hai má đỏ bừng, "A Chiêu, chúng cùng mua một bộ y phục mới nhé! Đi xem chiêu , nên cải trang thành nam t.ử ?"

 

Khóe mắt Cảnh Chiêu Thần giật giật.

 

"Nàng còn tham gia tỷ thí ?"

 

Liễu Tuế tít mắt, "Ta sẽ quấy rối , nhưng A Chiêu ngược thể thử xem, tài văn lẫn võ, chắc chắn ai là địch thủ của !"

 

Cảnh Chiêu Thần vui, hất tay nàng , vén rèm ngoài cửa sổ.

 

Liễu Tuế Đồ Sơn, ?

 

Đồ Sơn cạn lời, lật mắt trắng dã lên trời.

 

Xem cô nương vô tâm vô phế kìa!

 

Chiêu trò đùa, nếu thực sự chọn, thì nhất định cưới cô nương nhà ! Bằng sẽ là cố ý hủy hoại danh tiết của nữ tử, thể kiện quan phủ đấy!

 

Suốt dọc đường ai gì, mặt Cảnh Chiêu Thần trầm xuống như bầu trời cơn mưa bão.

 

Trước đây nhận Liễu Tuế chút thiếu khuyết một vài dây thần kinh, đối với chuyện tình cảm dường như mấy nhạy cảm, càng từng sự chiếm hữu đối với .

 

Người nữ t.ử lòng hẹp hòi, ghen tuông, thấy vui khi Liễu Tuế như thế , đáng tiếc là nàng vô tâm can, còn dám bảo tham gia tỷ võ chiêu !

 

Khách điếm tuy quá hẻo lánh, nhưng cũng cách xa phố chính một đoạn, xem như là nơi yên tĩnh giữa chốn ồn ào.

 

Khách điếm dọn dẹp sạch sẽ, đại sảnh lầu một bày biện gọn gàng bàn ghế gỗ đỏ, vì bọn họ bao trọn cả căn, lúc đang là giờ cơm nhưng nơi đây cực kỳ yên tĩnh.

 

Chưởng quỹ híp mắt bước từ quầy.

 

"Mấy vị khách quan, khách điếm bao trọn, là quý vị tìm nơi khác xem ?"

 

Cảnh Chiêu Thần gì, rút một tờ giấy phất nhẹ.

 

"Ôi chao, khách quan cuối cùng cũng đến , các phòng đều dọn dẹp sạch sẽ, cũng chăn đệm mới, bây giờ quý vị tắm rửa dùng cơm ?"

 

Liễu Tuế nghĩ, thật rạng rỡ, như thì cửa tiệm ăn cũng khó, nếu nàng mở tửu lầu ở Ninh An, cũng cần một chưởng quỹ như thế mới !

 

"Đa tạ chưởng quỹ, chúng tắm rửa , thể dùng bữa trong phòng ?"

 

Chưởng quỹ liên tục gật đầu, thấy Liễu Tuế nhét ngân lượng cho , vội vàng xua tay.

 

"Điều vạn nên, ngân lượng cho nhiều , cô nương thích khẩu vị gì, lát nữa sẽ đưa lên ngay!"

Loading...