Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 290: Nước quá trong ắt không có cá

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:55:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi đang xôn xao suy đoán phận của Cảnh Hằng, Cảnh Chiêu Thần tại triều sớm đưa chiếu thư di chiếu của Tiên Hoàng.

 

Bản chữ thảo hành thư rồng bay phượng múa, cùng với ấn riêng của Tiên Hoàng.

 

"Sau khi Trẫm giá băng, truyền ngôi cho Nhị Hoàng t.ử của Trẫm là Cảnh Chiêu Thần, để an thiên hạ, định lòng dân, Khâm thử!"

 

Vài lời ít ỏi, nhưng là sự thật như sắt thép!

 

Bản di chiếu ẩn giấu nhiều năm như , cuối cùng vẫn lộ mặt nước.

 

Cảnh Chiêu Thần nhẫn nhịn nhiều năm như , cuối cùng thiện vị cho con trai của Hoàng đế là Cảnh Hằng!

 

Liên quan đến sự định và việc chuyển giao quyền lực của Đại Chiêu, các đại thần đương nhiên là bàn tán xôn xao, trong chốc lát cãi vã triều đường đến mức mặt đỏ tía tai.

 

Cảnh Hằng long ỷ, mặt một chút vui buồn nào.

 

Cảnh Chiêu Thần ở vị trí bên , lưng thẳng tắp.

 

Cảnh Hằng lén Cảnh Chiêu Thần một cái, thấy hướng về phía lộ một nụ nhạt, trái tim đang hoảng loạn bỗng nhiên trở nên bình tĩnh.

 

Nhìn thêm một cái Liễu Tề đang thẳng tắp triều đường, Cảnh Hằng thêm phần tự tin.

 

"Cho nên chư vị ái khanh cảm thấy Trẫm vị trí , thể an thiên hạ, định lòng dân ? Hay là cảm thấy Trẫm tuổi còn nhỏ, thể tùy ý chư vị ái khanh nắm thóp?"

 

Lời , cả triều đường đều im lặng.

 

Một cái mũ lớn như chụp xuống, bọn họ c.h.ế.t cũng lột da.

 

Mặc dù đại thần trong lòng đích xác nghĩ như , nhưng ai dám thẳng mặt?

 

Đây là chê mạng sống quá dài !

 

Thấy nào mở miệng, Cảnh Hằng cũng học theo Cảnh Chiêu Thần, ưỡn thẳng tấm lưng nhỏ bé.

 

"Nếu Hoàng thúc thiện vị cho Trẫm, tự nhiên là thấy Trẫm khả năng an thiên hạ, hiện giờ quốc khố còn trống rỗng, chư vị ái khanh nếu thời gian rảnh rỗi , chi bằng Trẫm giải quyết nỗi ưu tư thì ?"

 

Cần Chính điện tĩnh lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.

 

Cảnh Chiêu Thần bưng chén mặt nhấp một ngụm, vẻ ung dung can dự chuyện vặt.

 

Khiến đại thần cam tâm tình nguyện tự móc túi, khó!

 

, nếu cho bọn họ chút uy h.i.ế.p ban đầu, chỉ sợ Cảnh Hằng khó vững.

 

Cảnh Chiêu Thần âm thầm đưa mắt hiệu cho Liễu Tề.

 

Cấm vệ quân mang đao bao vây Cần Chính điện kín kẽ như nước chảy lọt!

 

Bọn họ cũng , chỉ canh giữ ngoài cửa, bày khí thế rõ ràng là nếu hôm nay đồng ý, thì đừng hòng sống sót bước .

 

Cấm vệ quân hiện giờ ít tướng sĩ từ chiến trường trở về, tự mang một luồng sát khí.

 

Các đại thần rụt cổ , cuối cùng còn ai dám mở lời nghi vấn.

 

Giờ ngọ thiện.

 

Cảnh Hằng cùng Cảnh Chiêu Thần nhai kỹ nuốt chậm, thỉnh thoảng liếc mắt , mỉm .

 

Gia đinh về nhà báo tin, nhất định mang tiền bạc của mỗi nhà chuộc khi cung môn khóa !

 

Quá giờ sẽ đợi, hậu quả tự chịu!

 

Ai dám lấy mạng sống của lão gia nhà đùa cợt?

 

Tiền bạc chính là vật ngoài , chỉ cần giữ mạng sống của lão gia nhà , còn sợ thêm nhiều tiền của phủ ?

 

Trong các đại thần , một ai là vô tội.

 

Người của Cảnh Chiêu Thần ngầm điều tra ít chứng cứ bọn họ nhận hối lộ.

 

Ý ban đầu của Cảnh Hằng là c.h.é.m đầu hết những , để chỉnh đốn triều cương.

 

, thư của Liễu Tuế khiến đổi chủ ý.

 

"Nước quá trong ắt cá, quá xét nét ắt bạn!"

 

"Do đó, sai thì sửa, khiến họ tự nhận ; khoan dung mềm mỏng, khiến họ tự cầu xin; cân nhắc lượng thứ, khiến họ tự tìm kiếm; dân tội nhỏ, ắt dựa điều thiện mà xá tội, như c.h.ế.t mà sống, đó là điều thiện, nhờ thiết mà chia lìa!"

 

Thế là, Cảnh Hằng và Cảnh Chiêu Thần nhiều thương thảo suốt đêm, nghĩ một biện pháp tổn hại như .

 

Biện pháp tuy chút tàn nhẫn, nhưng tiền bạc của bọn họ vốn minh bạch, cái gọi là lấy từ dân, cuối cùng cũng sẽ dùng dân.

 

Chỉ khi quốc khố sung túc, Đại Chiêu mới đủ tự tin.

 

Không còn lo lắng khi ngoại địch xâm phạm, thể lấy đủ lương thảo và vũ khí.

 

Còn hơn một canh giờ nữa cung môn mới khóa, nhưng quản gia các phủ sớm xếp thành hàng dài, sợ rằng chậm hơn khác một chút, lão gia sẽ đầu rơi xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-290-nuoc-qua-trong-at-khong-co-ca.html.]

 

Cấm quân Thống lĩnh nhịn xuống ý đầy mắt, ho khan hai tiếng.

 

"Từng từng tiến lên ký tên điểm chỉ! Nếu tiền khớp, thì xin , thể dẫn về!"

 

Các quản gia sợ sệt đáp lời, trán lấm tấm mồ hôi hạt đậu.

 

dọa mà !

 

Ba mươi đại thần, bạc tư nhân nộp quốc khố lên đến mười vạn lạng!

 

Chỉ trong nửa ngày thể gom góp tiền lớn như , chứng tỏ gia sản của bọn họ còn vượt xa con .

 

việc đều điểm dừng!

 

Thỏ dồn quá cũng c.ắ.n !

 

Các đại thần quỳ mấy canh giờ, chân sớm tê dại, nhưng sợ vị tiểu Hoàng đế đổi ý, bọn họ chân thoăn thoắt, chạy nhanh như bay!

 

Cuối cùng, bóng dáng cuối cùng cũng biến mất, Cảnh Hằng lúc mới nhịn ha hả thành tiếng.

 

"Hoàng thúc, biện pháp của quả nhiên hữu dụng!"

 

Cảnh Chiêu Thần cũng tươi rạng rỡ.

 

"Vậy nếu bọn họ tìm cớ gây chuyện với Bệ hạ, Bệ hạ thể theo cách !"

 

Cảnh Hằng nhíu mày, mặt mang theo vài phần ủy khuất.

 

"Chẳng , riêng tư Hoàng thúc đừng quá xa cách với Hằng nhi chứ?"

 

Cảnh Chiêu Thần nghiêm mặt, "Lễ pháp thể phế bỏ, giờ đây là Thiên tử, tất cả đều xưng một tiếng Bệ hạ! Vi thần cũng ngoại lệ!"

 

Dưới triều đường trống vắng, chỉ một Liễu Tề đó, , y ngẩng đầu.

 

"Nhiếp Chính Vương , Bệ hạ cũng cần luôn ghi nhớ, vách tường tai, vạn để lọt sơ hở tay kẻ tâm cơ."

 

Cảnh Hằng , cố chấp đầu sang một bên, dáng vẻ hờn dỗi nhỏ bé đó khiến hai bọn họ bật .

 

"Được , cả ngày mệt ? Hãy về nghỉ ngơi , khi Bệ hạ đau đầu, vi thần cũng thể cứ mãi bảo hộ !"

 

Cảnh Hằng ngoan ngoãn theo công công rời .

 

Đệ , Cảnh Chiêu Thần sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi kinh thành, dù trong lòng vạn phần nỡ, cũng nhanh chóng độc lập!

 

Giang sơn là của , gánh vác trách nhiệm, thể để tỷ tỷ thất vọng!

 

Chiếu chỉ ban xuống mấy , nhưng Lão Trấn Quốc Công sống c.h.ế.t chịu về kinh, ngay cả Tổ mẫu cũng thái độ như .

 

Ninh An giờ đây vô cùng náo nhiệt, cửa hàng san sát, mức độ phồn hoa thua kém Giang Nam.

 

Không thể cưỡng cầu, chỉ đành thôi.

 

Chỉ là trong lòng Cảnh Hằng còn cất giấu một bí mật nhỏ ai .

 

Đệ từ đầu họ Liễu, nên tình cảm dành cho Liễu An chỉ là tình ...

 

tính cách phóng khoáng gò bó của Liễu An, nếu cưỡng ép cưới cung, sợ rằng cả đời nàng cũng sẽ vui vẻ.

 

Mất ngủ vô đêm.

 

Cảnh Hằng cuối cùng quyết định chôn giấu bí mật vĩnh viễn trong sâu thẳm đáy lòng.

 

Đời của , e rằng khó mà bước khỏi tòa hoàng cung nữa.

 

Vậy thì hãy để Liễu An tự do tự tại rong ruổi khắp ngóc ngách của Đại Chiêu!

 

Còn , nguyện ý mãi mãi là Hằng ca ca của Liễu An!

 

Cảnh Chiêu Thần và Liễu Tuế sớm nhận tâm tư nhỏ bé của Cảnh Hằng, chỉ là ai vạch trần.

 

Chuyện tương lai, ai mà ?

 

thần thái của Cảnh Hằng hôm nay, rõ ràng là chọn cách buông tay!

 

Thành cho Liễu An, cũng là thành cho chính !

 

Nếu đây là bí mật của Cảnh Hằng, thì hãy để nó vĩnh viễn là một bí mật!

 

Ít nhất, trong lòng Cảnh Hằng vẫn giữ một phần ái mộ thuần khiết.

 

Sau tránh khỏi việc nghênh đón Hoàng hậu, phi tần...

 

Có một hồi ức trong lòng cũng tệ!

 

Lâu ngày nhận thư hồi âm của Liễu Tuế, Cảnh Chiêu Thần lo lắng như kiến bò chảo nóng!

 

Loading...