14.
Có lẽ vì nỗi lưu luyến của  quá sâu nặng, dù  chết,  vẫn còn một chút ý thức.
 rời khỏi bệnh viện, lặng lẽ trôi đến bên Thất Thất.
Thất Thất   lâu  .
Thế mà bây giờ con bé bỗng nhiên òa  một cách điên cuồng, ngay cả Phó Thời Úc tự  dỗ dành cũng vô ích.
Mọi  đều bó tay, Thất Thất cũng  thể  rõ vì     thảm thiết như , chỉ  nước mắt cứ thế trào .
Mãi một lúc , quản gia mới bước đến, nhẹ giọng ghé  tai Phó Thời Úc báo tin   qua đời.
Không  tại , dù Thất Thất   thấy, nhưng con bé  càng  dữ dội hơn.
Phó Thời Úc im lặng một lúc lâu.
Anh  xuống, ngang tầm mắt với Thất Thất, dịu giọng hỏi:
“Thất Thất, con  thể  cho ba , mấy năm qua   đối xử với con thế nào ?”
Thất Thất  đến đỏ bừng cả khuôn mặt,  chuyện cũng ngắt quãng:
“Mẹ … Mẹ vì Thất Thất…    nhiều  nhiều… Mẹ vốn dĩ  thể…  thể sống một cuộc sống  … nhưng vì Thất Thất… vì nuôi Thất Thất…”
Phó Thời Úc  mà  quá tin tưởng.
Sao con bé  đột nhiên nghĩ rằng Trần Du là một  ?
Giờ phút ,    nên an ủi thế nào.
“Vậy tại  cô    giả giấy chứng tử?”
“Bởi vì… hu hu hu…  sợ ba  cần Thất Thất… Mẹ , nếu ba  cần…  sẽ… hu hu…”
Bây giờ,  cũng  thể phân biệt  là thật  là giả.
“Thất Thất,  con là một  phụ nữ  xa, cô   lừa ba, cũng lừa cả con.”
 Thất Thất chẳng buồn :
“Dù   lừa con, nhưng  đối với con  ,  bao giờ  điều gì  với con… Mẹ là một   .”
“Chỉ là…  dặn Thất Thất    là  phụ nữ  xa, thì ba mới chịu nhận Thất Thất… mới chịu chấp nhận Thất Thất…”
“ Thất Thất vẫn   hơn… … hu hu hu…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-nhan-xau-xa-mang-cau-chay/14.html.]
Linh hồn  cứ thế trôi lững lờ,  những lời  của Thất Thất, bỗng nhiên   .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
   giọt nước mắt nào rơi xuống.
 mới sực tỉnh,   c.h.ế.t .
  thể dỗ dành Thất Thất nữa, con bé  tự  tiếp quãng đường  .
Rõ ràng mấy tháng ,    sẽ  kết cục .
 lúc , trái tim  đau đớn như rơi xuống địa ngục.
 từng kể chuyện cổ tích cho Thất Thất , trong đó  một câu chuyện.
Kết thúc câu chuyện, thỏ  c.h.ế.t , thỏ con lên đường xa xứ.
Lúc đó, Thất Thất ngây ngô hỏi :
“Mẹ ơi, c.h.ế.t là gì ạ?”
 nghĩ  lâu mới giải thích cho con bé:
“Là đến một hành tinh khác, nhưng thỏ  vẫn sẽ dõi theo thỏ con.”
Thất Thất sững sờ:
“Vậy thỏ con sẽ  bao giờ gặp  thỏ  nữa ?”
Khi , con bé vẫn  hiểu  ý nghĩa của cái chết, nhưng   suốt cả ngày,  dỗ thế nào cũng  nín.
Cuối cùng, con bé  nức nở  kéo tay áo :
“Mẹ   chết,   ở bên Thất Thất cả đời.”
Haizz… Con bé khi còn nhỏ  từng  câu chuyện về cái c.h.ế.t dọa đến phát  như thế.
Làm    thể nhẫn tâm c.h.ế.t ngay  mặt con bé ?
Sau khi  chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối,  mới lên kế hoạch cho tất cả.
Nếu con bé tận mắt thấy  nhắm mắt , thấy   đưa  lò hỏa táng, sẽ đau lòng đến mức nào chứ?
 thà để con bé xem  như một  xa lạ, hoặc  tin  c.h.ế.t từ miệng  khác, cũng   con bé tận mắt chứng kiến.
Hơn nữa,   chắc chắn rằng  khi  mất, Phó Thời Úc sẽ chăm sóc Thất Thất thật ,  mới  thể yên lòng nhắm mắt.
Thỏ con   dũng khí để đón nhận cuộc sống phía , chứ   mãi mắc kẹt trong cái c.h.ế.t của thỏ .