Y sững sờ ngay tại chỗ.
 
Chỗ dựa lớn nhất, gia tộc của mẫu phi y, tiền túi lớn nhất, nguồn binh lực trọng yếu nhất của y, cứ như thế…  nhổ tận gốc ?
 
Y thậm chí chẳng kịp phản ứng.
 
Còn bên , Ngự sử Trương Thừa, cầm chứng cứ ,  một  nữa công kích ngay tại triều đình.
 
Lần ,    còn là lời tố suông.
 
Mà là đem từng khoản, từng vụ của Vương gia, công khai hết thảy.
 
Nhân chứng vật chứng đủ cả, chứng cứ sắt đá.
 
Nhị hoàng tử cãi  nổi, ngã quỵ ngay tại chỗ.
 
Hoàng đế  bộ dạng y như một vũng bùn  chống đỡ nổi, trong mắt đầy thất vọng và chán ghét.
 
Ngài lập tức hạ chỉ:
 
“Nhị hoàng tử đức hạnh thiếu sót, cấu kết hãm hại trung lương, giam cấm trong phủ, cả đời    ngoài!”
 
“Thục phi dạy con  nghiêm, đày  lãnh cung!”
 
“Vương thị một tộc,  bộ xử trảm!”
 
Một cơn bão chính trị kéo dài suốt mấy tháng, cuối cùng, kết thúc bằng một tiếng sấm vang dội.
 
23
 
Ngày thứ hai  khi Nhị hoàng tử ngã xuống.
 
Hoàng đế hạ chỉ, trọng thẩm vụ án của phụ  , Cố Tu.
 
Lần ,  còn ai dám xen ngang cản trở.
 
Lời chứng của Tam Đồ, mật tín của lão tướng quân, đều  dâng lên triều.
 
Chân tướng, rốt cuộc, phơi bày  thiên hạ.
 
Tội danh thông địch phản quốc của Cố Tu  rửa sạch.
 
Phục chức quan,   gia phong Thái phó.
 
Thánh chỉ truyền đến thiên lao thì phụ    gầy đến chẳng còn hình dạng.
 
Khi ông bước  khỏi nhà lao,  thấy  và Thẩm Đình Chu đang đợi  cửa,  nam nhân tung hoành triều chính một đời ,  đầu tiên,  mặt  , lệ già tuôn rơi.
 
“Thanh Nhan…”
 
Ông run run đưa tay,  chạm  mặt .
 
“Phụ !”
 
Ta nhào  lòng ông,  đến nghẹn ngào.
 
Phụ tử  ôm đầu mà .
 
Thẩm Đình Chu  bên cạnh,  chúng , hốc mắt cũng đỏ lên.
 
Chàng bước tới, nghiêm trọng hành một đại lễ với phụ  .
 
“Nhạc phụ đại nhân.”
 
Phụ    ,    , mỉm  an ủi.
 
“Được,  lắm, hài tử ngoan.”
 
Ông vỗ vai Thẩm Đình Chu:
 
“Cố gia chúng    với Thẩm gia. Thanh Nhan gả cho con, là phúc của nó.”
 
“Không.”
 
Thẩm Đình Chu lắc đầu, nắm c.h.ặ.t tay :
 
“Đó là phúc của Thẩm Đình Chu .”
 
Hôm đó, bách tính kinh thành đều chứng kiến một cảnh kỳ lạ.
 
Nữ nhi từng  họ mắng chửi là “nữ nhi gian thần” Cố Thanh Nhan, cùng với Trấn Bắc tướng quân từng  họ thương hại, Thẩm Đình Chu, cùng , nghênh đón Cố tướng  rửa sạch oan khuất, phong quang hiển hách trở về Thái sư phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-nhi-gian-than-va-tuong-quan-trung-liet/15.html.]
 
Những kẻ từng ném rau thối  , giờ phút  đều  bên đường, chỉ trỏ, bàn tán.
 
Ta  trong xe ngựa,  tiếng ngoài , lòng  bình thản.
 
Ta  để tâm họ   thế nào,    .
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Điều  quan tâm, chỉ là  bên cạnh.
 
Phụ  ,  trở về.
 
Người  yêu, ở ngay bên .
 
Thế là đủ.
 
24
 
Sau khi phụ   phục chức, ông  lập tức hồi triều.
 
Lấy cớ  thể ốm yếu, ông dâng sớ xin nghỉ dài ngày, ở nhà tĩnh dưỡng.
 
Cuộc sống trong thiên lao  khiến  thể ông tổn hại cực lớn.
 
Mỗi ngày,  đều về Thái sư phủ, tự tay điều dưỡng cho ông, cùng ông chuyện trò.
 
Chỉ cần  thời gian rảnh, Thẩm Đình Chu cũng đến.
 
Chàng và phụ  , hai  từng là “chính địch”  triều, nay là quan hệ nhạc phụ – con rể,  bất ngờ tâm ý tương thông.
 
Họ thường  trong thư phòng, trò chuyện nguyên một buổi chiều.
 
Từ cục diện triều chính, đến binh pháp mưu lược,  điều gì  bàn.
 
Có một ,  lén  ngoài cửa  trộm.
 
Chỉ  phụ   với giọng đầy cảm khái :
 
“Đình Chu , con so với phụ  con, càng  cách biến thông hơn. Thẩm gia  con, trăm năm vô lo.”
 
Thẩm Đình Chu  đáp:
 
“Nhạc phụ đại nhân quá khen. Tiểu tử  ngày hôm nay,  nhờ phu nhân chỉ điểm.”
 
Phụ    ha hả:
 
“ , nữ nhi  giống . Nhìn thì như con thỏ, nhưng thật  là con hồ ly nhỏ.”
 
Ngoài cửa,   mà mặt đỏ tim đập.
 
Hồ ly nhỏ gì chứ,  khó chịu c.h.ế.t  .
 
Ta đang định xông  lý luận, thì  Thẩm Đình Chu bắt gặp.
 
Chàng mở cửa, lập tức kéo  ,   với phụ  :
 
“Nhạc phụ đại nhân, ngài xem, hồ ly nhỏ tự đưa  tới .”
 
Phụ    cảnh chúng  đùa giỡn,  đến  khép nổi miệng.
 
Đó là quãng thời gian  nhớ rõ nhất, phụ    vui vẻ nhất.
 
Trong phủ tướng quân, bầu  khí cũng  đổi long trời lở đất.
 
Sau khi  rõ chân tướng, Thẩm lão phu nhân bệnh một trận lớn.
 
Bệnh khỏi, bà tự gọi  đến Ninh Tâm đường, nắm tay , lệ già lăn dài, liên tục  mấy tiếng “xin ”.
 
Bà , bà   với ,   với phụ  , càng   với trượng phu bà, vị tướng quân chiến tử nơi sa trường.
 
Nhìn mái đầu bạc phơ cùng ánh mắt đầy hối hận, trong lòng   còn dấy lên chút oán hận nào.
 
Chuyện  qua, hãy để nó trôi qua.
 
Còn Thẩm Vãn Ý, thì   biến thành “tiểu fan” của .
 
Nàng suốt ngày “tẩu tử, tẩu tử” theo , quấn lấy , nằng nặc bắt  dạy nàng mưu thuật quyền biến.
 
Nàng ,   nàng cũng  giống ,   thể cưỡi ngựa g.i.ế.c địch,   thể bày mưu định kế, trở thành một kỳ nữ tử.
 
Ta  nàng quấn riết, chỉ  thể  mà đồng ý.