Hai bản nhái đó trông giống hệt , cũng     đặt  ở cùng một cửa hàng .
Triệu Sứ   một đống “Ghi chép mượn đồ”  cuốn bản nhái đó, chẳng hạn như: Cảnh thứ nhất, mượn Coca của Phương Bá Xuyên; Cảnh thứ hai, mượn váy của Bạch Tri Ý để mặc một ngày, cơ bản là mượn những thứ liên quan đến ăn mặc ở  .
Những nội dung  đều là do Triệu Sứ bịa , tổng cộng  hơn một trăm mục, còn ghi chú đàng hoàng ở phía  là thành công  , nếu  thành công thì cũng sẽ phân tích lý do.
Ví dụ, mục "Cảnh thứ tám mươi tám, ở nhờ nhà Lục Cảnh Dương”, Lục Cảnh Dương  thấy cô ghi chú thất bại, lý do là  quen,  mở lời .
Triệu Sứ  suy nghĩ xong, nếu Lục Cảnh Dương hỏi cô  cái gì, cô sẽ  là tự lập danh sách kế hoạch tập luyện giúp cho da mặt dày lên. 
 cô đoán, Lục Cảnh Dương chắc hẳn là sẽ  đến hỏi cô. Vì  cô cũng  quá lo lắng.
Vì  giữ  cách hai mét với Lục Cảnh Dương cho nên sáng hôm  Triệu Sứ dậy khá sớm, cô tự  rời  , tránh tình huống  sẽ lái xe đưa  về trường.
Vào thang máy, cô buồn ngủ đến mức  mở mắt lên nổi. Trong lúc mơ màng    đang ở tầng nào thì bỗng  thấy "Ting" một tiếng, cửa thang máy mở , ngay  đó một tấm vải hoa lá cành bay thẳng  mặt cô.
Triệu Sứ thầm nghĩ, ai “Tốt bụng” thế , sợ cô lạnh cho nên cố ý khoác thêm vải cho cô  !
Cô kéo tấm vải đó  khỏi mặt, cố gắng mở mắt  , thì  là một chiếc áo vest hoa lòe loẹt, tiếp theo là một loạt quần áo  ngừng bay vèo vèo  mặt cô.
Lúc  đầu Triệu Sứ nặng trịch,  quần áo đập   khiến cô trượt xuống sàn thang máy.
Không  qua bao lâu, quần áo  còn  ném  nữa, cửa thang máy cũng đóng ,   kéo Triệu Sứ  khỏi đống quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-102-b.html.]
"Xin  nhé Tiểu Sứ, vô tình để   liên lụy."
Triệu Sứ  giọng   vẻ quen quen, ngẩng đầu  một lúc lâu thì mới nhận    mặt là Hạ Diêu  lâu  gặp.
Hạ Diêu trông như  trải qua một kiếp nạn gì đó  ghê gớm, quần áo xộc xệch, đầu tóc bù xù,  mặt và cổ còn  mấy vết son môi đỏ chót, Triệu Sứ  khỏi    với ánh mắt nghi ngờ.
"Anh...   chứ?" Triệu Sứ hỏi.
"Không , chỉ là chia tay thôi, hiện tại..." Hạ Diệu  đống quần áo  đất, còn  một đôi dép lê, miễn cưỡng : "Chuẩn  chuyển nhà."
"Chuyển nhà? Đây là nhà bạn gái  ?"
Triệu Sứ  khỏi khinh thường,    ở rể thế ?
"Không , là nhà của  nhưng vì  phạm  nên  đưa cho cô ."
Câu   chứa khá nhiều thông tin, Triệu Sứ  tiêu hóa  lâu.
Cô  , đây là phạm   lầm lớn đến mức nào mới  thể khiến một  con trai đang trong giai đoạn yêu đương tự nguyện dùng nhà để bồi thường, hơn nữa còn là khu nhà cao cấp gần trường đại học hàng đầu cả nước, giá thành cao ngất ngưởng.
Triệu Sứ  kìm lòng , tò mò hỏi: "  thể hỏi   phạm   gì ?"
Hạ Diêu. cũng  hề giấu giếm, Triệu Sứ hỏi gì,   trả lời nấy.
Anh   chút ngượng ngùng : "Ngủ với bạn  của Thanh Thanh một đêm."