Câu    thành công đánh bay cơn buồn ngủ của Triệu Sứ.
Cô thầm cảm thán: Hôm nay cô hên thật, mới sáng sớm    một chuyện m.á.u chó đổ vách thế !
Nhận thấy biểu cảm của Triệu Sứ quá phong phú, Hạ Diêu vội vàng giải thích: "Không  như cô nghĩ , chúng  thực sự chỉ ngủ cùng , ngoài    gì cả."
Triệu Sứ gật đầu như gà mổ thóc: "Được thôi,  tin  mà."
Mặt dù ngoài miệng  như , nhưng Hạ Diêu cảm thấy cô như đang : "Anh nghĩ  tin  ", giờ phút    thực sự  bóp c.h.ế.t cô.
" thực sự   gì cả! Lúc đó  say ..."
Hạ Diêu  mới   một nửa thì   thấy Triệu Sứ ở bên  lẩm bẩm: "Thì  là say rượu  loạn..."
Hạ Diêu nghi ngờ: Cô vẫn luôn    khác giải thích như  ?
"  cho cô  nhé." Hạ Diêu kéo vai Triệu Sứ  về phía ,   mắt cô,  nghiêm túc : "Đàn ông khi say rượu sẽ  cương lên !"
Biểu cảm  khuôn mặt Triệu Sứ đông cứng  vài giây,  đó hai hàng lông mày đột nhiên nhíu , lộ  vẻ mặt khó tả: "Anh thật đúng là vô liêm sỉ!”
Cứu mạng! Sao cái gì cũng  với cô ! Chuyện tế nhị như  cũng  thể  ?!
Hạ Diêu sốt ruột : "Còn   là vì cô    giải thích ?"
Triệu Sứ đầu hàng: "Được , là  của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-103-b.html.]
Triệu Sứ sợ    “Nói bậy” cho nên  tiếp tục khơi mào câu chuyện nữa. Thế nhưng trong lòng vẫn  tò mò   nguyên nhân thực sự của sự việc, vì  lúc  khỏi thang máy, cô tiếp tục hỏi  : "Vậy tại  hai   ngủ cùng ? Anh thực sự ngoại tình với bạn  của bạn gái  ?"
Hạ Diêu phủ nhận: "Không, lúc đó    cô  là bạn  của Thanh Thanh, sáng nay mới ."
Nghe Hạ Diêu   lời , Triệu Sứ cũng  há hốc mồm.
Hóa  ngoại tình là thật,   gì đó cũng là thật. Chỉ là lúc đó    phận của đối phương, hơn nữa vì say rượu nên tạm thời mất khả năng  việc.
Ra khỏi tòa nhà chung cư, Hạ Diêu ném hết đống quần áo đó  thùng rác công cộng, thoải mái  với Triệu Sứ: "Đi học ?  đưa cô ."
Triệu Sứ    từ  xuống ,  một cách nghiêm túc: " xin nhận tấm lòng  của , nhưng  nghĩ  nên  tìm một chỗ ở ,  đó chỉnh đốn  bản  cho sạch sẽ ."
Hạ Diệu lúc  mới nhớ  hình tượng của  hiện tại  thích hợp để xuất hiện ở trường học lắm: “Cô  đúng,    ,    cơ hội  sẽ đưa cô  học.”
Triệu Sứ thầm nghĩ, mong là đừng    nữa,     khác   quen .
Triệu Sứ  khỏi khu dân cư, thuê một chiếc xe đạp công cộng, trong lúc đạp xe đến trường vẫn còn nghĩ về chuyện .
Cô  hiểu nổi,    một  đàn ông tệ bạc như , còn tệ bạc một cách  ngang nhiên, rõ ràng bạn gái của cũng  xinh  mà?
Triệu Sứ tức giận đạp mạnh hai chân  bàn đạp.
Cô tức giận đến mức cũng  để ý thấy bên cạnh  một chiếc xe đang chậm rãi  theo , mãi đến khi   chiếc xe đó mở miệng gọi cô.
"Tiểu Sứ,     xe đạp thế? Đi học ?  chở  ."
Triệu Sứ  đầu , thấy là Phương Bách Xuyên.