Triệu Sứ  chiếc đèn  vẫn còn đang phát sáng, cũng   nhiệm vụ  rốt cuộc  tính là  thành  . Dù  thì đồ vật tuy  đến tay Tống Hứa Nghiễn nhưng cũng   vỡ.
Cô giơ tay định nhận lấy, Lục Cảnh Dương  khép lòng bàn tay , ôn tồn : "Anh khá thích chiếc đèn ,  là em tặng  nhé,   ?"
Triệu Sứ suy nghĩ một chút, gật đầu: "Được,  tặng ."
Thứ  là cô mua  một ứng dụng mua sắm nào đó, chỉ đáng giá mấy chục tệ, Triệu Sứ nghĩ cũng  đắt, tặng thì tặng .
Lúc , phía  truyền đến giọng  lạnh lùng của Tống Hứa Nghiễn: "Không  tặng cho  ?"
Triệu Sứ  đầu  ,  vặn chạm  ánh mắt ngập tràn lửa giận của Tống Hứa Nghiễn. Cô do dự một chút, : "Nếu  cũng thích thì   em  mua tặng ?"
"Không cần  ,   cái !"
Giọng điệu của Tống Hứa Nghiễn cứng nhắc, thái độ cũng  chút ngang ngược. Trong mắt Triệu Sứ, lúc    giống như một đứa trẻ đang đòi quà  lớn.
Vào lúc Triệu Sứ còn đang khó xử thì Lục Cảnh Dương  đưa quả cầu thủy tinh trong tay cho  : "Nếu A Nghiễn thích,  thì tặng A Nghiễn ."
Thực  cô   tặng cho Tống Hứa Nghiễn, nhưng Lục Cảnh Dương   như  , cô cũng  thể giật  .
Khi đầu ngón tay chạm  lớp vỏ thủy tinh của chiếc đèn cầu, Triệu Sứ đột nhiên  thấy Lục Cảnh Dương nhỏ giọng  với cô: "Cẩn thận một chút, đừng  rơi xuống đất."
Cô vô thức ngẩng đầu  Lục Cảnh Dương, thấy  mặt  nở một nụ  nhàn nhạt, mặc dù  vẻ    ý gì khác nhưng Triệu Sứ  nảy  "Ý tưởng" từ câu   của .
Ngón tay cô trượt một cái, chiếc đèn cầu lăn khỏi lòng bàn tay Lục Cảnh Dương, rơi xuống đất, vỡ tan tành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-115-b.html.]
Như , nhiệm vụ của cô   là   thành  ?!
Trên mặt Triệu Sứ nở một nụ ,  đầu  với Tống Hứa Nghiễn: "Xin  nhé,   em sẽ mua tặng  cái khác.”
Tống Hứa Nghiễn tức nghẹn họng: Sao    cảm giác là cô cố ý  nhỉ!!
*
Triệu Sứ một mực từ chối,    ăn bên ngoài, nhưng cô  thể lay chuyển  Phương Bách Xuyên.
Phương Bách Xuyên  Hạ Đường kể về quá khứ của Triệu Sứ, bây giờ  cô như thể   tái sinh, tâm trạng   kích động  kìm , kiên quyết  đưa cô  ăn mừng.
Triệu Sứ nghi ngờ, thực    chỉ lấy cô  cái cớ để  thể ở bên Hạ Đường nhiều hơn một chút mà thôi.
Lúc khởi hành đến khu vực trung tâm thành phố, Triệu Sứ bước chân định chui  ghế lái phụ của Phương Bách Xuyên thì đột nhiên  Phương Bách Xuyên chặn : "Đừng   xe !"
Vị trí     dành riêng cho Hạ Đường.
Triệu Sứ trừng mắt   : "   xe  thì  ?"
"Cậu  xe Tống Hứa Nghiễn ." Nói  dùng ánh mắt  hiệu  về phía Tống Hứa Nghiễn ở phía .
"  ,  nhất định   xe !" Triệu Sứ đẩy   , chui tọt  trong xe, còn tự thắt dây an  .
"Cậu!!!" Phương Bách Xuyên tức đến phát điên, chỉ tay  cô nửa ngày cũng    gì.
Đến khi lên xe,   mới  hết câu còn .