Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tống Hứa Nghiễn   nhảy, cũng vẫn sẽ giẫm lên chân cô . Mỗi  Hạ Đường  giẫm lên chân, cô  đều  dừng  trừng mắt    một cái, Tống Hứa Nghiễn chỉ  thể bất lực xin ,  đó cố gắng kéo giãn  cách với đối phương, tránh giẫm lên chân cô  nữa.
Thẩm Tịch Nguyệt  Hạ Đường và Tống Hứa Nghiễn nhảy hết điệu  đến điệu khác, cuối cùng   còn cố tình  xác nhận  với chương trình xem Tống Hứa Nghiễn gian lận  .
Anh   thể  thừa nhận hai  họ  thể liên tục ghép đôi với  là   dựa  may mắn và duyên phận.
Cuối cùng cũng đợi  đến khi hiệp một của buổi vũ hội kết thúc, đến lúc   tự do lập nhóm nhảy. Thẩm Tịch Nguyệt trực tiếp chạy đến mời Hạ Đường nhảy cùng , thế nhưng lúc  Phương Bách Xuyên cũng đến.
Hai bàn tay đồng loạt đưa   mặt Hạ Đường, cô   khó xử, cuối cùng dứt khoát  chọn ai, trực tiếp rời khỏi đây.
Sau khi Hạ Đường rời , Phương Bách Xuyên buồn bã  trở  khu nghỉ ngơi.
Vào lúc   đang buồn bã, ánh mắt bỗng nhiên liếc thấy Triệu Sứ đang ăn uống hăng say bên cạnh .
"Tiểu Sứ,   ăn ngon thật." Phương Bách Xuyên chân thành cảm thán.
"Sao ? Cậu ăn  ngon ?" Triệu Sứ  gặm một miếng ngô ngọt  hỏi  
"Vì buổi vũ hội hôm nay mà  còn cố ý  học khiêu vũ cả một tháng trời, kết quả   bốc trúng Hạ Đường dù chỉ một .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-133-a.html.]
"Không , lạc quan lên nào, năm nay   thì năm  vẫn còn cơ hội mà." Triệu Sứ an ủi  : "Học nhảy một chút cũng  mà, về  nhất định sẽ  chỗ cần dùng tới.”
Phương Bách Xuyên  cô   những lời  với vẻ mặt như thể  về những chuyện  liên quan đến , khó hiểu hỏi: “Sao  thấy  giống như chẳng  ảnh hưởng gì ? Tống Hứa Nghiễn nhảy với chị  bốn điệu lận đấy! Cậu  ghen tị ? Không buồn ? Không đau lòng ?”
Triệu Sứ  Phương Bách Xuyên liên tục chất vấn , cô im lặng một lúc,  đó bắt đầu diễn nét đau khổ, đập n.g.ự.c dậm chân : "Ghen tị chứ! Buồn chứ! Đau lòng chứ!"
Phương Bách Xuyên đập bàn: "Vậy mà  vẫn ăn  ?!"
Triệu Sứ  đồ ăn  tay,  trừ: "Người là sắt, cơm là thép, ăn no mới  sức mà đau lòng chứ."
Phương Bách Xuyên: Nói bậy bạ gì thế,  thấy  vẫn  đủ đau lòng!
Phương Bách Xuyên đau lòng đến mức   ở  đây nữa,   chỉ   một lúc  về căn hộ của .
Còn Thẩm Tịch Nguyệt bởi vì là  dẫn chương trình của buổi vũ hội nên  ở  đến cuối cùng.
Triệu Sứ vì nhiệm vụ cho nên cũng  nhảy hết hiệp hai của buổi vũ hội mới  thể .
Theo thời gian trôi qua,  trong hội trường ngày càng ít, một là vì  quá muộn,   đều  về nghỉ ngơi; hai là phần lớn   đều chỉ đăng ký nửa đầu buổi vũ hội; ba là ngay cả những học sinh đăng ký cả buổi thì lúc nhảy nửa đầu đều  dùng hết sức lực, mà điệu nhảy Latin của nửa   đặc biệt tốn sức, hầu hết họ đều  nhảy nổi nữa.
Thực  Triệu Sứ cũng  còn sức để nhảy nữa, cho nên đến hiệp hai cô gần như chỉ  chơi.